hé shū xià hǎi táng cì dōng pō yùn
和叔夏海棠次东坡韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡寅 (hú yín)

久矣心灰形槁木,有烂锦衾谁与独。
殷勤调护得繁枝,抹黛施朱尽凡俗。
池上靓粧开晓镜,露曦娇润离汤谷。
佳人得意矜绝代,陋彼牵萝补茅屋。
真赏幸逢尊有酒,清玩可使食无肉。
十眉彷佛画难亲,百匝徘徊看未足。
两旬绿秀承红嫩,一日篱槿何能淑。
朝来但觉花照眼,夜去不梦松生腹。
休夸艳杏荫白鷼,漫说夭桃夹疎竹。
固知尤物人共爱,也使先生动心目。
老坡有咏记江城,少陵无句惭巴蜀。
顾我荒词陪绝唱,何异斥鷃追黄鹄。
夜来风雨太豪横,惆怅遥峯萦度曲。
不如却赋黑牡丹,寄语孔翠防抵触。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

jiǔ yǐ xīn huī xíng gǎo mù , yǒu làn jǐn qīn shuí yǔ dú 。
yīn qín tiáo hù dé fán zhī , mǒ dài shī zhū jìn fán sú 。
chí shàng liàng zhuāng kāi xiǎo jìng , lù xī jiāo rùn lí tāng gǔ 。
jiā rén dé yì jīn jué dài , lòu bǐ qiān luó bǔ máo wū 。
zhēn shǎng xìng féng zūn yǒu jiǔ , qīng wán kě shǐ shí wú ròu 。
shí méi páng fó huà nán qīn , bǎi zā pái huái kàn wèi zú 。
liǎng xún lǜ xiù chéng hóng nèn , yī rì lí jǐn hé néng shū 。
cháo lái dàn jué huā zhào yǎn , yè qù bù mèng sōng shēng fù 。
xiū kuā yàn xìng yìn bái xián , màn shuō yāo táo jiá shū zhú 。
gù zhī yóu wù rén gòng ài , yě shǐ xiān shēng dòng xīn mù 。
lǎo pō yǒu yǒng jì jiāng chéng , shǎo líng wú jù cán bā shǔ 。
gù wǒ huāng cí péi jué chàng , hé yì chì yàn zhuī huáng hú 。
yè lái fēng yǔ tài háo héng , chóu chàng yáo fēng yíng dù qū 。
bù rú què fù hēi mǔ dān , jì yǔ kǒng cuì fáng dǐ chù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

久矣心灰形槁木,有烂锦衾谁与独。
殷勤调护得繁枝,抹黛施朱尽凡俗。
池上靓粧开晓镜,露曦娇润离汤谷。
佳人得意矜绝代,陋彼牵萝补茅屋。
真赏幸逢尊有酒,清玩可使食无肉。
十眉彷佛画难亲,百匝徘徊看未足。
两旬绿秀承红嫩,一日篱槿何能淑。
朝来但觉花照眼,夜去不梦松生腹。
休夸艳杏荫白鷼,漫说夭桃夹疏竹。
固知尤物人共爱,也使先生动心目。
老坡有咏记江城,少陵无句惭巴蜀。
顾我荒词陪绝唱,何异斥鷃追黄鹄。
夜来风雨太豪横,惆怅遥峯萦度曲。
不如却赋黑牡丹,寄语孔翠防抵触。

总结:

这首古文描绘了一个美丽的景象,以及一位优美动人的佳人。诗人表达了对美景和佳人的赞美之情。诗中运用了许多比喻和形容,形成了独特的意境。同时,诗人也表达了对清雅深邃的情感的向往,以及对俗世繁华的拒绝。整体氛围充满了淡雅和高远之感,使人产生对美好事物的向往与追求。

这首诗《和叔夏海棠次东坡韵》是胡寅创作的,充满了诗人对美丽事物的赞美之情。诗中以描写海棠花为主题,表达了作者对花卉之美的痴迷,以及对尊贵之人的向往。
赏析::
这首诗共十四句,通过细腻的描写和生动的比喻,将海棠花的美丽展现得淋漓尽致。诗人首先将自己比作"心灰形槁木",形容自己久矣忧郁,与独自沉浸在美丽的锦衾之中。海棠花被描绘得如此艳丽,仿佛是一位美丽的女子,被人精心打扮,使得她变得不同凡俗。
诗中还提到了海棠花的各种特点,如枝繁叶茂、色彩斑斓,以及清晨的露珠和夜晚的静谧,都为这首诗增添了生动的画面感。
标签:
写景、抒情、咏物、抒怀、仰慕、自嘲

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡寅介绍:🔈

胡寅(一○九八~一一五六),字明仲,学者称致堂先生,建州崇安(今福建武夷山市)人。安国子。徽宗宣和三年(一一二一)进士。钦宗靖康元年(一一二六),以御史中丞何 查看更多>>

胡寅的诗:

胡寅的词:

相关诗词:

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵 其五 (yù gōng bù zhuī hé wáng zhān shì yóu dōng pō shí yī jué yì cì yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 许及之

海棠一树立山村,桃李场中合断魂。
从我东坡三子在,休悲六客更谁存。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

和叔夏十绝一宿云峯寺二到韩公庄三饭草衣岩四泊东禅刹五六七八游碧玉泉九访杨秀才十叔夏思归 其九 (hé shū xià shí jué yī sù yún fēng sì èr dào hán gōng zhuāng sān fàn cǎo yī yán sì bó dōng chán chà wǔ liù qī bā yóu bì yù quán jiǔ fǎng yáng xiù cái shí shū xià sī guī qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 胡寅

莫笑田翁不任真,好贤留客意殊亲。
海棠半拆山丹重,京洛何曾远客身。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

再次叔通来字诗字韵二首 其二 (zài cì shū tōng lái zì shī zì yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘学箕

谁念溪翁我念之,折腰为米见诸诗。
春秧夏穟苦萦抱,不似东坡更似谁。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏 海棠坞 (jì tí yù shū qí guó bó láng zhōng yuán tíng èr shí liù yǒng hǎi táng wù)

朝代:宋    作者: 杨万里

细雨初怜湿翠裳,新晴特地试红粧。
无人会得东风意,春色都将付海棠。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

海棠次苏子瞻韵 (hǎi táng cì sū zǐ zhān yùn)

朝代:宋    作者: 赵汄夫

海棠别得一风光,恨不生香转曲廊。
春睡太真困未足,胭脂露冷湿红妆。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

次韵伯寿兄海棠 (cì yùn bǎi shòu xiōng hǎi táng)

朝代:宋    作者: 喻良能

无情长笑杜陵老,不识海棠春意好。
东坡作意赏东风,为爱轻绡映肉红。
枝头点缀知多少,贪睡今年开不早。
含情欲开还未开,紫蝶黄蜂亦懒回。
可怜熟视明人目,长恨年年看不足。
晓来风定雨霏霏,减却春光一片飞。
多愁更被花相恼,宁惜春衫同藉草。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

灵洲寺次东坡韵 (líng zhōu sì cì dōng pō yùn)

朝代:宋    作者: 李纲

回廊小殿枕崔嵬,接武东坡我复来。
江色苍茫山耸秀,蔚蓝天影抱琼台。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵 其二 (yù gōng bù zhuī hé wáng zhān shì yóu dōng pō shí yī jué yì cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

贤者行藏只委天,山川却自以人传。
几年茨棘东坡地,不只人贤地亦贤。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

次韵王茶马海棠四绝 清淑堂海棠 (cì yùn wáng chá mǎ hǎi táng sì jué qīng shū táng hǎi táng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

善识花人尽倚阑,不将荣悴等闲看。
繁华夺目春如醉,独肯怀人问考盘。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。

次韵允中大夫兄秉烛看海棠 (cì yùn yǔn zhōng dài fū xiōng bǐng zhú kàn hǎi táng)

朝代:宋    作者: 张扩

从公烛下看花枝,直到海棠花睡时。
恰似玉人春枕稳,温风吹酒上凝脂。

仄仄平平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
○平○仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,仄平○仄○○仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平仄仄平平仄仄,平仄仄仄仄平仄。
仄平平仄仄○○,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○仄?,仄仄○平仄○仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平平仄仄,平仄仄仄平平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄仄○仄仄。