hé dīng bǎo chén yóu gān yáng sì
和丁宝臣游甘洋寺 🔈
江上孤峯蔽绿萝,县楼终日对嵯峩。
丛林已废姜祠在,事迹难寻楚语讹。
空余一派寒岩侧,澄碧泓渟涵玉色。
野僧岂解惜清泉,蛮俗那知为胜迹。
西陵老令好寻幽,时共登临向此游。
欹危一迳穿林樾,盘石苍苔留客歇。
山深云日变阴晴,涧栢岩松度岁青。
谷里花开知地暖,林间鸟语作春声。
依依渡口夕阳时,却望层峦在翠微。
城头暮鼓休催客,更待横江弄月归。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
江上有一座孤峰,被绿萝覆盖着,县楼整天对着嵯峩的山峰。丛林中已经废弃了姜祠,姜太公的事迹很难找到楚语的错误。这里空余着一片寒冷的岩石,清澈的湖水中蕴藏着玉色的光芒。野僧们怎会舍弃清泉,但蛮族的人们却不知道它们的胜迹。西陵的老令人们喜欢寻找幽静之地,时常一起登临这里游玩。一条弯曲的小径穿越着林木和树叶,盘石上的青苔为客人提供了歇脚之处。山深处云雾时而变得阴沉,时而放晴,峡谷里的栢树和岩石上的松树岁月青翠。山谷中的花朵开放,它们知道地面已经暖和了,林间的鸟儿唱着春天的歌声。傍晚时分,渡口依依的夕阳下,我望着层层叠叠的山峦,它们在翠微中闪耀。城头的鼓声暂停,不再催促客人离去,还等待着人们横渡江面,欣赏月亮的归来。
赏析:: 这首诗以古朴的语言和深沉的意境描绘了江上孤峰、古寺的景致,以及作者在这片山水间游历时的感受。诗人通过诗意的描写,展现了自然山水的静谧与壮丽,以及人与自然的和谐共生。整首诗表现了诗人对自然景物的赞美和对清幽之地的向往。
标签: 写景、山水、抒怀
欧阳修的诗:
-
顔跖
顔回饮瓢水,陋巷卧曲肱。盗跖厌人肝,...
-
猛虎
猛虎白日行,心闲貌扬扬。当路择人肉,...
-
仙草
世说有仙草,得之能隐身。仙书已怪妄,...
-
游龙门分题十五首 上山
蹑蹻上高山,探险慕幽赏。初惊涧芳早,...
-
游龙门分题十五首 下山
行歌翠微里,共下山前路。千峯返照外,...
-
游龙门分题十五首 石楼
高滩复下滩,风急刺舟难。不及楼中客,...
-
游龙门分题十五首 上方阁
闻锺渡寒水,共步寻云嶂。还随孤鸟下,...
-
游龙门分题十五首 伊川泛舟
春谿渐生溜,演漾回舟小。沙禽独避人,...
-
游龙门分题十五首 宿广化寺
横槎渡深涧,披露采香薇。樵歌杂梵响,...
-
游龙门分题十五首 自菩提步月归...
春岩瀑泉响,夜久山已寂。明月浄松林,...
- 欧阳修诗全集>>
欧阳修的词:
相关诗词:
再和时习五章章取礼记一句 月令上丁习舞释菜 (zài hé shí xí wǔ zhāng zhāng qǔ lǐ jì yī jù yuè lìng shàng dīng xí wǔ shì cài)
圣道洋洋沧海如,不流天下只流洙。
上丁释菜今非古,唤起遗风属我徒。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
过零丁洋 (guò líng dīng yáng)
辛苦遭逢起一经,干戈落落四周星。
山河破碎风抛絮,身世飘摇雨打萍。
皇恐滩头说皇恐,零丁洋里叹零丁。
人生自古谁无死,留取丹心照汗青。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
过温汤寺一绝 (guò wēn tāng sì yī jué)
一窦飞泉煖似汤,池鱼无数自洋洋。
不须遶寺寻碑刻,知是南平古道场。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
和孙端叟寺丞农具十五首 樵斧 (hé sūn duān sǒu sì chéng nóng jù shí wǔ shǒu qiáo fǔ)
适从伐枯桑,莫悟刃已缺。
蚕工向欲迫,田事不可彻。
丁丁背谷声,役役持柯热。
积薪高於山,焉用先後别。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
再和元礼春怀十首 其九 (zài hé yuán lǐ chūn huái shí shǒu qí jiǔ)
双盘锦带丁香结,窄袖春衫甘草黄。
旧赠恐能开宝匣,新年时候梦残妆。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
醴陵丁君洋洋亭 (lǐ líng dīng jūn yáng yáng tíng)
依蒲泳藻两相忘,宛有江湖气味长。
凭槛翛然真得计,只应幽兴在濠梁。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
峡州甘泉寺 (xiá zhōu gān quán sì)
江上甘泉寺,登临擅一州。
山亭喜无恙,老子得重游。
滩急常疑雨,林深欲借秋。
归途更清绝,倚杖唤渔舟。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
洋川 (yáng chuān)
华夷图上见洋川,知在青山绿水边。
官闲最好游僧舍,江近应须买钓船。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
丁收仲寺丞挽诗 其一 (dīng shōu zhòng sì chéng wǎn shī qí yī)
元佑名卿後,甘盘旧学臣。
肯堂真有子,论世岂无人。
仕至二千石,年垂八十春。
哀荣子毋憾,全福更谁伦。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。
正月九日携儿侄游宝庆寺 (zhēng yuè jiǔ rì xié ér zhí yóu bǎo qìng sì)
花川同色及春时,不报人知也自知。
此日不须题岁月,一回来作一篇诗。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平平○仄。
平平仄仄仄平平,平仄平○仄仄平。
平平仄仄○平仄,平仄○平○仄仄。
平○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,○仄○平仄仄平。