guò lián xī
过濂溪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 潘兴嗣 (pān xīng sì)

鳞鳞负郭田,渐次郊原口。
其中得清旷,贵结林泉友。
一溪东南来,潋灧翠波走。
清响动灵粹,寒光生户牖。
峨峨双剑峰,隠隠插牛斗。
疏云互明晦,岚翠相妍丑。
恍疑座中客,即是关中叟。
为歌紫芝曲,更击秦人缶。
窅然忘得丧,形骸与天偶。
君怀康济术,休光动林薮。
得非仁知乐,夙分已天有。
捉鼻固未免,安能混真守。
日暮车马徒,桥横莫回首。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

lín lín fù guō tián , jiàn cì jiāo yuán kǒu 。
qí zhōng dé qīng kuàng , guì jié lín quán yǒu 。
yī xī dōng nán lái , liàn yàn cuì bō zǒu 。
qīng xiǎng dòng líng cuì , hán guāng shēng hù yǒu 。
é é shuāng jiàn fēng , yǐn yǐn chā niú dòu 。
shū yún hù míng huì , lán cuì xiāng yán chǒu 。
huǎng yí zuò zhōng kè , jí shì guān zhōng sǒu 。
wèi gē zǐ zhī qū , gèng jī qín rén fǒu 。
yǎo rán wàng dé sàng , xíng hái yǔ tiān ǒu 。
jūn huái kāng jì shù , xiū guāng dòng lín sǒu 。
dé fēi rén zhī lè , sù fēn yǐ tiān yǒu 。
zhuō bí gù wèi miǎn , ān néng hùn zhēn shǒu 。
rì mù chē mǎ tú , qiáo héng mò huí shǒu 。

過濂溪

—— 潘興嗣

鱗鱗負郭田,漸次郊原口。
其中得清曠,貴結林泉友。
一溪東南來,瀲灧翠波走。
清響動靈粹,寒光生戶牖。
峨峨雙劍峰,隠隠插牛斗。
疏雲互明晦,嵐翠相妍醜。
恍疑座中客,即是關中叟。
爲歌紫芝曲,更擊秦人缶。
窅然忘得喪,形骸與天偶。
君懷康濟術,休光動林藪。
得非仁知樂,夙分已天有。
捉鼻固未免,安能混真守。
日暮車馬徒,橋橫莫回首。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

lín lín fù guō tián , jiàn cì jiāo yuán kǒu 。
qí zhōng dé qīng kuàng , guì jié lín quán yǒu 。
yī xī dōng nán lái , liàn yàn cuì bō zǒu 。
qīng xiǎng dòng líng cuì , hán guāng shēng hù yǒu 。
é é shuāng jiàn fēng , yǐn yǐn chā niú dòu 。
shū yún hù míng huì , lán cuì xiāng yán chǒu 。
huǎng yí zuò zhōng kè , jí shì guān zhōng sǒu 。
wèi gē zǐ zhī qū , gèng jī qín rén fǒu 。
yǎo rán wàng dé sàng , xíng hái yǔ tiān ǒu 。
jūn huái kāng jì shù , xiū guāng dòng lín sǒu 。
dé fēi rén zhī lè , sù fēn yǐ tiān yǒu 。
zhuō bí gù wèi miǎn , ān néng hùn zhēn shǒu 。
rì mù chē mǎ tú , qiáo héng mò huí shǒu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鳞鳞的脚步负着郭外的田地,逐渐来到了近乡郊野的入口。
在这片清朗开阔之地,珍贵地结交了森林和泉水为友。
一条溪流从东南方向流淌而来,水面泛起翠绿的涟漪。
澄澈的声音使人心灵为之一振,寒冷的光芒穿过房屋的窗户。
高耸峭拔的双剑峰,若隐若现地插入云牛斗的疏云之间。
稀薄的云雾交替着明暗,朦胧的青翠与美丽的丑陋相互交融。
仿佛误以为坐中有贵宾,实际上只是寻常的关中老者。
为歌颂着紫芝之曲,更敲击着秦人的缶乐器。
幽深静谧,忘却了尘世的丧失,形骸似乎与天地融为一体。
君怀着康济的道德救济之术,使休光得以活跃于林薮之间。
但得到的并不是仁德知识和乐趣,因为早已注定是天命安排。
纵然能控制自己,难免会受到诱惑,又如何能保持真正的守道。
日暮时分,车马归程,却是徒劳无功,就不要回头再看那横跨在桥上的风景了。

全诗描绘了一个自然环境的美景,有着淡淡的禅意。诗人仿佛在述说一段旅途的所见所感,不过深刻之处在于,他通过景物的描绘,表达了对宿命和人生意义的思考,倾诉了对仁道与真实自我的追求。同时,诗中也蕴含了对于功利和名利的嘲讽,提醒人们不要轻易为外在物质所动,而是应当深思内心追求的真正价值。整体诗意回归自然与心性,使人在感受美景的同时,也得到一种深层次的心灵震撼。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者潘兴嗣介绍:🔈

潘兴嗣(一○二一~?按《元丰类稿》卷三三《奏乞与潘兴嗣子推恩状》谓曾巩知洪州时潘兴嗣五十六岁,又卷一九《洪州东门记》谓熙宁九年曾巩知洪州),字延之,号清逸居士,新建(今江西南昌)人。幼以父荫得官。年二十二,授江州德化县尉,不赴。熙宁二年(一○六九),授筠州军事推官,亦不就(同上书)。与王安石、曾巩、周敦颐友善。事见明嘉靖《九江府志》卷六、卷七。今录诗十一首。 查看更多>>

潘兴嗣的诗:

相关诗词:

濂溪识行 (lián xī shí xíng)

朝代:宋    作者: 魏嗣孙

分得庐山水一溪,濂名万古合昭垂。
光风霁月依然在,肯与人间较盛衰。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

题廉泉 (tí lián quán)

朝代:宋    作者: 姚勉

凛凛清献公,盛德世所仪。
当年章贡治,去止琴鹤随。
於水取廉泉,於人识濂溪。
廉泉水之清,濂溪道之师。
斯濂愿力学,彼廉犹可为。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

石堂 其五 (shí táng qí wǔ)

朝代:宋    作者: 陈普

新丰鸡犬路终迷,庐下濂溪非故溪。
造物留人殊过当,终当结屋此云栖。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

濂溪书院吊曾景建 (lián xī shū yuàn diào céng jǐng jiàn)

朝代:宋    作者: 乐雷发

太极楼头霁月寒,断弦绿绮不堪弹。
窗前自长濂溪草,泽畔还枯正则兰。
苍野骚魂惟我吊,乌台诗案倩谁刊。
伤心空有金陵集,留与江湖洒泪看。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

题濂溪 (tí lián xī)

朝代:宋    作者: 林焕

我来濂溪拜夫子,马蹄深入一尺雪。
长嗟岂惟溪泉廉,化得草木皆清洁。
夫子德行万古师,坡云廉退乃一隅。
有室既乐赋以拙,有溪何减名之愚。
水性本清挠之浊,人心本善失则恶。
安得此泉变作天下雨,饮者犹如梦之觉。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

四月癸巳发浔阳馆过濂谿饭于杏谿愒清虚庵宿太平宫 其二 (sì yuè guǐ sì fā xún yáng guǎn guò lián xī fàn yú xìng xī kài qīng xū ān sù tài píng gōng qí èr)

朝代:宋    作者: 魏了翁

多少濂谿生并时,两程夫子咏而归。
须知宇宙何曾隠,鱼自川游鸟自飞。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

水濂洞 (shuǐ lián dòng)

朝代:宋    作者: 朱熹

水濂幽谷我来游,拂面飞泉最醒眸。
一片水帘遮洞口,何人卷得上帘鈎。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

留题濂溪书堂 (liú tí lián xī shū táng)

朝代:宋    作者: 度正

千载斯文傥可求,暮春春服共行游。
向人鱼鸟都和乐,满眼溪山只恁幽。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

花隠 (huā yǐn)

朝代:宋    作者: 舒岳祥

谁识菊为花隠逸,陶潜以後有濂翁。
落花别有尧夫爱,此意与濂同不同。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。

星学 (xīng xué)

朝代:宋    作者: 许月卿

星学精微蒋逸堂,濂溪一赋见行藏。
楼高照眼银溪水,万籁无声月印窗。

平平仄仄平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
平平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,平仄○平仄。
仄平仄○仄,仄仄平○○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
仄平仄仄○,平平仄平仄。
平平平仄仄,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄○仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄仄平仄平,平○仄○仄。