guò jiǎ làng xiān jiù dì
过贾浪仙旧地 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李洞 (lǐ dòng)

鹤外唐来有谪星,长江东注冷沧溟。
境搜松雪仙人岛,吟歇林泉主簿厅。
片月已能临榜黑,遥天何益抱坟青。
年年谁不登高第,未胜骑驴入画屏。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

hè wài táng lái yǒu zhé xīng , cháng jiāng dōng zhù lěng cāng míng 。
jìng sōu sōng xuě xiān rén dǎo , yín xiē lín quán zhǔ bó tīng 。
piàn yuè yǐ néng lín bǎng hēi , yáo tiān hé yì bào fén qīng 。
nián nián shuí bù dēng gāo dì , wèi shèng qí lǘ rù huà píng 。

過賈浪仙舊地

—— 李洞

鶴外唐來有謫星,長江東注冷滄溟。
境搜松雪仙人島,吟歇林泉主簿廳。
片月已能臨榜黑,遙天何益抱墳青。
年年誰不登高第,未勝騎驢入畫屏。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

hè wài táng lái yǒu zhé xīng , cháng jiāng dōng zhù lěng cāng míng 。
jìng sōu sōng xuě xiān rén dǎo , yín xiē lín quán zhǔ bó tīng 。
piàn yuè yǐ néng lín bǎng hēi , yáo tiān hé yì bào fén qīng 。
nián nián shuí bù dēng gāo dì , wèi shèng qí lǘ rù huà píng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鹤飞出唐境,来到陌生的星辰之外,
长江东流入寒冷的沧海之中。

在这陌生的境地,我探寻着松雪间的仙人岛,
吟咏之后,休息在那林泉之旁的主簿厅。

夜空中,明亮的月光将黑暗映照得如同白昼,
遥望苍穹,又有何益于怀抱着已逝之墓碑。

每年都有人在攀登高楼的时候,
而我却未能获得胜利,只能骑着驴子进入画屏之中。




总结:

这首诗通过描绘一个离开唐朝境地的人的旅程,抒发了诗人对命运无常和自己在人生中未能成功的感慨。诗中以自然景物和寓言形象来表达对人生的思考,暗示着诗人对人世间功名利禄的疑问和追求精神自由的渴望。最后两句则表达了诗人对于人们攀登高位的行为的讽刺,自嘲地表示自己只能被局限在画屏之中。整体气氛淡然中带有凄凉之意,寄托了诗人对于现实世界的无奈和对理想境界的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李洞介绍:🔈

李洞,字才江,京兆人,诸王孙也。慕贾岛爲诗,铸其像,事之如神。时人但诮其僻涩,而不能贵其奇峭,唯吴融称之。昭宗时不第,游蜀卒。诗三卷。 李洞,字才江,京兆人,诸王孙也。慕贾岛爲诗,铸其像,事之如神。时人但诮其僻涩,而不能贵其奇峭,唯吴融称之。昭宗时不第,游蜀卒。诗三卷。 查看更多>>

李洞的诗:

相关诗词:

过贾浪仙崔秀才故祠 其一 (guò jiǎ làng xiān cuī xiù cái gù cí qí yī)

朝代:宋    作者: 李新

浪仙句法得全功,崔子区区立下风。
客塜相望归不得,青衫憔悴两君同。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

贾浪仙 (jiǎ làng xiān)

朝代:宋    作者: 费德厚

仙游谪下可能禁,多少名山助苦吟。
千古断碑犹有恨,推敲无字到於今。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

过贾浪仙崔秀才故祠 其二 (guò jiǎ làng xiān cuī xiù cái gù cí qí èr)

朝代:宋    作者: 李新

倦飞好鸟下荒陂,不见骑驴主簿归。
林杳笛寒声愈细,为寻牛背一蓑衣。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

抒情 咏物

反贾客乐 (fǎn jiǎ kè lè)

朝代:唐    作者: 刘驾

无言贾客乐,贾客多无墓。
行舟触风浪,尽入鱼腹去。
农夫更苦辛,所以羡尔身。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

贾浪仙像 (jiǎ làng xiān xiàng)

朝代:宋    作者: 释元肇

捻须耸瘦肩,蹇步兀如颠。
大尹不冲撞,清狂直上天。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

句 其四 (jù qí sì)

朝代:宋    作者: 王安国

谁使诗仙来凤沼,俗传贾客过鷄林。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

海山图二首 其二 (hǎi shān tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵文

嵯峨石壁不可梯,列仙之癯实居之。
下视茫茫渺何许,风帆浪舶多积贮。
舟中贾客莫浪喜,山上高人解笑汝。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

次韵汪翔甫和西城吕全州见过四首 其二 (cì yùn wāng xiáng fǔ hé xī chéng lǚ quán zhōu jiàn guò sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

闻道过从地,衣冠异俗装。
小孙迎劝酒,後院出行香。
贾客珠量斗,侯家笏满牀。
未如耆旧辈,庞马隠襄阳。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

咏史 贾浪仙 (yǒng shǐ jiǎ làng xiān)

朝代:宋    作者: 张玉娘

乘馿迢递走红尘,十二街中草色春。
不是眼空京兆尹,敲推原已入诗神。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

追和贾浪仙古镜 (zhuī hé jiǎ làng xiān gǔ jìng)

朝代:唐    作者: 徐夤

谁开黄帝桥山冢,明月飞光出九泉。
狼藉藓痕磨不尽,黑云残点污秋天。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。