gāo lóu chūn
高楼春 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐积 (xú jī)

山阳有客似相如,身着儒衣当酒垆。
尘埃市井不到处,烟霞往往生衣裾。
一竿横挂数幅帛,题云酒味如醍醐。
三月高楼满春色,椒浆琼液盈金壶。
盘罗江笋烹淮鱼,樱实赤玉梅绀肤。
弹丝敲金半空里,醉挥玉爵撞珊瑚。
凭阑直下是烟火,坐上清风凌太虚。
夜深正然红蜡烛,罗幕遮风留客宿。
是人俱爱何家楼,自是何君德如玉。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

shān yáng yǒu kè sì xiāng rú , shēn zhe rú yī dāng jiǔ lú 。
chén āi shì jǐng bù dào chù , yān xiá wǎng wǎng shēng yī jū 。
yī gān héng guà shù fú bó , tí yún jiǔ wèi rú tí hú 。
sān yuè gāo lóu mǎn chūn sè , jiāo jiāng qióng yè yíng jīn hú 。
pán luó jiāng sǔn pēng huái yú , yīng shí chì yù méi gàn fū 。
tán sī qiāo jīn bàn kōng lǐ , zuì huī yù jué zhuàng shān hú 。
píng lán zhí xià shì yān huǒ , zuò shàng qīng fēng líng tài xū 。
yè shēn zhèng rán hóng là zhú , luó mù zhē fēng liú kè sù 。
shì rén jù ài hé jiā lóu , zì shì hé jūn dé rú yù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山阳有一个客人,看起来像相如那样,身穿儒衣站在酒摊前。市井的尘埃无处不在,烟雾和霞光常常弥漫在他的衣袖间。

一根竹竿横挂几幅锦缎,上面题着云彩和酒的味道,就像甘露一样甜美。三月里高楼上洋溢着春色,辣椒酱和琼液盈满金壶。

盘罗江笋烹煮淮鱼,樱桃实、红玉梅和蓝色肌肤。弹丝敲金声在空中回荡,醉酒后挥舞着玉爵撞击珊瑚。

靠在栏杆上,正下方是烟火繁华,坐在上面享受清风凌乱太虚之境。深夜里,红色蜡烛正燃烧,锦帐挡风留客住。

这个人大家都喜爱着何家楼,因为他本身就像玉一样高尚美好。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐积介绍:🔈

徐积(一○二八~一一○三),字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。早年曾从胡瑗学(《吕氏童蒙训》)。英宗治平二年(一○六五)进士(《续资治通监长编》卷三五七)。神宗数召对,因耳聩不能出仕。哲宗元佑元年(一○八六),以近臣推荐,爲楚州教授。徽宗崇宁二年除监西京嵩山中岳庙,卒,年七十六(《节孝集》卷三二附王资深撰《节孝先生行状》)。政和六年(一一一六)赐谥节孝处士。以孝行着闻,苏轼称之爲“古之独行也,於陵仲子不能过,然其诗文则怪而放,如玉川子(卢仝)”。着有《节孝集》三十卷、附录一卷。《宋史》卷四五九有传。 徐积诗,以明嘉靖刘佑刻《节孝集》爲底本。参校明抄本、清康熙丙子山阳丘迈刻本(简称康熙本)、影印... 查看更多>>

徐积的诗:

徐积的词:

相关诗词:

书酒楼壁 (shū jiǔ lóu bì)

朝代:宋    作者: 吴惟信

春光知我上高楼,楼外飞花逐水流。
蜀魄一声云尽碧,淡烟芳草夕阳收。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

高楼 (gāo lóu)

朝代:宋    作者: 范师孔

高楼高登天,美人美如玉。
美人坐高楼,更弹天上曲。
飞声落人间,谁不注耳目。
安知妾此心,长恐昼夜促。
莫羡高楼高,莫羡美女美。
楼头瞻明月,楼下看流水。
月明圆易缺,水流去如驶。
独爱山中兰,幽香抱枝死。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

春日登楼 其二 (chūn rì dēng lóu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘攽

野性耽章句,春容看旅愁。
眼前都俗物,天外倚高楼。
芳草茫茫绿,清淮

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

城楼望春 (chéng lóu wàng chūn)

朝代:宋    作者: 刘敞

高楼新雪後,春意已端倪。
遶石泉声急,围城柳色齐。
滞流贪适兴,幽僻嬾招携。
旧种桃千树,春游豫恐迷。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

高楼曲 (gāo lóu qū)

朝代:宋    作者: 赵崇嶓

高楼漠漠东风尘,花须落溪生绿云。
艳歌美酒消好春,千金难解青娥颦。
燕鶑语言凤凰意,画空不成天似水。
潮红晕脸浓蛾低,门前采蘩春正迟。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

登楼 (dēng lóu)

朝代:宋    作者: 杨亿

危楼高百尺,手可摘星辰。
不敢高声语,恐惊天上人。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

纪游 写景

高楼曲 (gāo lóu qū)

朝代:宋    作者: 范成大

岁暮天涯客,黄昏蝙蝠飞。
高楼人不到,小雨怯单衣。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

南楼 (nán lóu)

朝代:宋    作者: 范仲淹

南楼百尺余,淸夜微埃歇。
天会诗人情,遗此高高月。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

和柳公权登齐云楼 (hé liǔ gōng quán dēng qí yún lóu)

朝代:唐    作者: 白居易

楼外春晴百鸟鸣,楼中春酒美人倾。
路傍花日添衣色,云里天风散佩声。
向此高吟谁得意,偶来闲客独多情。
佳时莫起兴亡恨,游乐今逢四海清。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。

登楼寄远 (dēng lóu jì yuǎn)

朝代:宋    作者: 李九龄

满城春色花如雪,极目烟光月似钩。
总是动人乡思处,更堪容易上高楼。

平平仄仄仄○○,平仄平○○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平○仄仄仄仄,○平仄仄○仄平。
○仄平平仄平仄,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,平仄仄仄平仄平。
○平○平仄○仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○○平平仄仄,平仄平平○仄仄。
仄平平仄平平平,仄仄平平仄○仄。