fèng hé dù xiàng gong tài qīng gōng jì shì chén chéng shàng lǐ xiàng gong shí liù yùn
奉和杜相公太清宫纪事陈诚上李相公十六韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

耒耜兴姬国,輴欙建夏家。
在功诚可尚,於道讵为华。
象帝威容大,僊宗宝历赊。
卫门罗戟槊,图壁杂龙蛇。
礼乐追尊盛,乾坤降福遐。
四真皆齿列,二圣亦肩差。
阳月时之首,阴泉气未牙。
殿阶铺水碧,庭炬坼金葩。
紫极观忘倦,青词奏不譁。
噌吰宫夜辟,嘈囐鼓晨挝。
亵味陈奚取,名香荐孔嘉。
垂祥纷可录,俾寿浩无涯。
贵相山瞻峻,清文玉绝瑕。
代工声问远,摄事敬恭加。
皎洁当天月,葳蕤捧日霞。
唱妍酬亦丽,俛仰但称嗟。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

lěi sì xīng jī guó , chūn léi jiàn xià jiā 。
zài gōng chéng kě shàng , wū dào jù wèi huá 。
xiàng dì wēi róng dà , xiān zōng bǎo lì shē 。
wèi mén luó jǐ shuò , tú bì zá lóng shé 。
lǐ yuè zhuī zūn shèng , qián kūn jiàng fú xiá 。
sì zhēn jiē chǐ liè , èr shèng yì jiān chà 。
yáng yuè shí zhī shǒu , yīn quán qì wèi yá 。
diàn jiē pù shuǐ bì , tíng jù chè jīn pā 。
zǐ jí guān wàng juàn , qīng cí zòu bù huá 。
cēng hóng gōng yè pì , cáo zá gǔ chén wō 。
xiè wèi chén xī qǔ , míng xiāng jiàn kǒng jiā 。
chuí xiáng fēn kě lù , bǐ shòu hào wú yá 。
guì xiāng shān zhān jùn , qīng wén yù jué xiá 。
dài gōng shēng wèn yuǎn , shè shì jìng gōng jiā 。
jiǎo jié dàng tiān yuè , wēi ruí pěng rì xiá 。
chàng yán chóu yì lì , fǔ yǎng dàn chēng jiē 。

动物

奉和杜相公太清宮紀事陳誠上李相公十六韻

—— 韓愈

耒耜興姬國,輴欙建夏家。
在功誠可尚,於道詎爲華。
象帝威容大,僊宗寶曆賒。
衛門羅戟槊,圖壁雜龍蛇。
禮樂追尊盛,乾坤降福遐。
四真皆齒列,二聖亦肩差。
陽月時之首,陰泉氣未牙。
殿階鋪水碧,庭炬坼金葩。
紫極觀忘倦,青詞奏不譁。
噌吰宮夜闢,嘈囐鼓晨撾。
褻味陳奚取,名香薦孔嘉。
垂祥紛可錄,俾壽浩無涯。
貴相山瞻峻,清文玉絕瑕。
代工聲問遠,攝事敬恭加。
皎潔當天月,葳蕤捧日霞。
唱妍酬亦麗,俛仰但稱嗟。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

lěi sì xīng jī guó , chūn léi jiàn xià jiā 。
zài gōng chéng kě shàng , wū dào jù wèi huá 。
xiàng dì wēi róng dà , xiān zōng bǎo lì shē 。
wèi mén luó jǐ shuò , tú bì zá lóng shé 。
lǐ yuè zhuī zūn shèng , qián kūn jiàng fú xiá 。
sì zhēn jiē chǐ liè , èr shèng yì jiān chà 。
yáng yuè shí zhī shǒu , yīn quán qì wèi yá 。
diàn jiē pù shuǐ bì , tíng jù chè jīn pā 。
zǐ jí guān wàng juàn , qīng cí zòu bù huá 。
cēng hóng gōng yè pì , cáo zá gǔ chén wō 。
xiè wèi chén xī qǔ , míng xiāng jiàn kǒng jiā 。
chuí xiáng fēn kě lù , bǐ shòu hào wú yá 。
guì xiāng shān zhān jùn , qīng wén yù jué xiá 。
dài gōng shēng wèn yuǎn , shè shì jìng gōng jiā 。
jiǎo jié dàng tiān yuè , wēi ruí pěng rì xiá 。
chàng yán chóu yì lì , fǔ yǎng dàn chēng jiē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
耒耜兴姬国,輴欙建夏家。
耒耜象征国家的兴盛,輴欙象征夏朝的建立。


在功诚可尚,於道讵为华。
尊崇劳动的功绩,何需华丽的外表。


象帝威容大,僊宗宝历赊。
夏朝的帝王威严庄重,神圣的宗庙被建立起来。


卫门罗戟槊,图壁杂龙蛇。
卫门挂着红色的旗帜和兵器,墙壁上雕刻着各种龙和蛇。


礼乐追尊盛,乾坤降福遐。
崇尚礼仪和音乐,国家繁荣昌盛,天地降福长远。


四真皆齿列,二圣亦肩差。
四真指周代的四位贤臣,他们一一列举出来,而夏代的两位圣人也被赞美。


阳月时之首,阴泉气未牙。
太阳是月亮的首领,阴泉的气息还未散去。


殿阶铺水碧,庭炬坼金葩。
殿阶上铺满了碧绿的水,庭院里的炬台闪烁着金色的花瓣。


紫极观忘倦,青词奏不譁。
紫极观(一种宫殿)中的人们忘却了疲倦,青年们演奏的音乐和歌曲和谐无噪。


噌吰宫夜辟,嘈囐鼓晨挝。
宫殿中回响着夜晚的各种声音,早晨的鼓声咚咚作响。


亵味陈奚取,名香荐孔嘉。
卑劣的味道被消除,美名的香气传递出来。


垂祥纷可录,俾寿浩无涯。
幸运与吉祥不断降临,使人寿命延长无边。


贵相山瞻峻,清文玉绝瑕。
尊贵的人们登上山顶,远眺高峻的山峰,表达着对其美丽的赞美。


代工声问远,摄事敬恭加。
代表国家的工匠的声音传遍远方,担负起职责,以敬意和恭敬完成各项事务。


皎洁当天月,葳蕤捧日霞。
皎洁的月亮在天空中照耀,瑰丽的云彩犹如捧着太阳的霞光。


唱妍酬亦丽,俛仰但称嗟。
歌唱和舞蹈华丽动人,令人俯仰之间只能赞叹。




总结:

这首诗歌描述了夏朝的兴盛和国家的庄严。它强调了功绩的重要性,提到了帝王的威严和宗庙的建立。诗中还赞美了礼乐的盛行和国家的繁荣。同时,它也提到了夏代的贤臣和圣人,并描绘了宫殿的壮丽景象和清雅的音乐。最后,诗人以对自然美景和文化艺术的赞美来结束全诗。

赏析:这首诗是韩愈创作的一首《奉和杜相公太清宫纪事陈诚上李相公十六韵》。诗中以叙述太清宫的盛况为主题,表达了对功绩卓著的杜牧和李德裕的崇敬之情。诗歌运用了丰富的修辞手法,细致描绘了宫廷景象,充分展示了韩愈的文学才华和文化品位。
诗中描写了太清宫的壮丽场景,如庭院中的农事景象,礼乐之盛,宫殿的华丽装饰,以及祭祀仪式等。这些描写体现了宫廷的繁荣昌盛,以及统治者的荣耀和威严。韩愈通过这些景物的描写,展现了太清宫的壮丽和独特之处,同时也表达了对当时政治权贵的敬仰之情。
诗中还出现了对道德和政治的思考,提到了“在功诚可尚,於道讵为华”的观点,强调了忠诚和道德的重要性。诗人认为,杜牧和李德裕之所以能够在政治上取得如此成就,是因为他们不仅有卓越的政治才能,还具备高尚的品德和忠诚的精神。
此外,诗中运用了丰富的修辞手法,如比喻、排比、对仗等,增强了诗歌的表现力和艺术感染力。整首诗写景抒情,充分展示了韩愈作为文学家和政治家的多重身份。
标签: 描写景物、颂扬功绩、抒发崇敬

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

奉和宫师相公流杯亭诗并太傅相公枢密太尉和章次韵 (fèng hé gōng shī xiàng gong liú bēi tíng shī bìng tài fù xiàng gong shū mì tài wèi hé zhāng cì yùn)

朝代:宋    作者: 宋祁

筑岩春脉下飞泉,林阁留宾敞庆筵。
流水环阶智者乐,醇醪饮吏相君权。
和歌远属钧枢旧,禊帖间存爵里贤。
此地胜游谁复见,醉波深映六符天。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

留守相公和提举端明作三寿公字韵诗辄继前韵 纪留守相公 (liú shǒu xiàng gong hé tí jǔ duān míng zuò sān shòu gōng zì yùn shī zhé jì qián yùn jì liú shǒu xiàng gong)

朝代:宋    作者: 文彦博

三川开盛府,万钥主离宫。
雪苑延梅叟,湖园奉晋公。
因依念有素,出处幸多同。
雅会欢言意,今推前辈风。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

次韵陈肇芳竿赠李相士 (cì yùn chén zhào fāng gān zèng lǐ xiàng shì)

朝代:宋    作者: 许月卿

相心然後相人形,试相何时可太平。
集思广益真宰相,开诚布公肝胆倾。
先相君子与小人,小人枉了君子赢。
见吾善者笑局局,眼明黄山峰六六。
何哉逆整干天诛,衰汉生灵已鱼肉。
安得重见无极翁,光风霁月黄山谷。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师浄公 其六 (fèng hé wǔ gōng xué shì shè rén jì zèng wén yì dà shī jìng gōng qí liù)

朝代:宋    作者: 徐铉

惠远禅师名素重,维摩居士室皆空。
羣公竞有诗相赠,组绣珠玑满袖中。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

送外兄方卿公美赴广东宪十绝 其六 (sòng wài xiōng fāng qīng gōng měi fù guǎng dōng xiàn shí jué qí liù)

朝代:宋    作者: 黄公度

闻道韶阳一亩宫,居民奉祀曲江公。
凭君到日酹尊酒,醖藉风流事事同。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

奉和仆射相公酬忠武李相公见寄之作 (fèng hé pú shè xiàng gong chóu zhōng wǔ lǐ xiàng gong jiàn jì zhī zuò)

朝代:唐    作者: 令狐楚

丽藻飞来自相庭,五文相错八音清。
初瞻绮色连霞色,又听金声继玉声。
才出山西文与武,欢从塞北弟兼兄。
白头老尹三川上,双和阳春喜复惊。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

淳熙二年发太上皇帝太上皇后册宝十一首 皇帝奉太上皇帝册宝授太傅用《礼安》。奉太上皇后同。 (chún xī èr nián fā tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu cè bǎo shí yī shǒu huáng dì fèng tài shàng huáng dì cè bǎo shòu tài fù yòng 《 lǐ ān 》 。 fèng tài shàng huáng hòu tóng 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

翠华之旗,灵鼍之鼓。
陈于广宇,相我盛举。
来汝公傅,肃乃仪矩。
毋愆于素,以笃多祜。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

席君从於洛城种金橘今秋始结六实以其四献开府太师招三客以赏之留守相公时赋诗以纪奇事光窃不自揆輙依高韵继成五章 其二 (xí jūn cóng wū luò chéng zhòng jīn jú jīn qiū shǐ jié liù shí yǐ qí sì xiàn kāi fǔ tài shī zhāo sān kè yǐ shǎng zhī liú shǒu xiàng gong shí fù shī yǐ jì qí shì guāng qiè bù zì kuí zhé yī gāo yùn jì chéng wǔ zhāng qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

圆小香黄珠颗垂,结成洛邑重霜时。
相公和气陶羣物,不是寒温变土宜。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

故赠太师丞相文恭陈公挽词三首 其一 (gù zèng tài shī chéng xiàng wén gōng chén gōng wǎn cí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩元吉

拱揖消狂寇,从容奉两宫。
临危几谢傅,忍事实娄公。
陶冶无偏党,经纶尽朴忠。
再来金鼎地,高卧亦成功。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

史院席上奉和首相吴公元韵 (shǐ yuàn xí shàng fèng hé shǒu xiàng wú gōng yuán yùn)

朝代:宋    作者: 宋敏求

二圣垂鸿烈,天临四纪余。
元台地率属,赐会宠刊书。
世业叨荣甚,君恩可报欤。
衮衣相照烂,归拥鹿鸣车。

仄仄○平仄,平?仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○仄仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平?仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。

颂扬 忠诚