dú fǎ huá jīng shì xùn shàng rén
读法华经示巽上人 🔈
上上不须说,我法妙难思。
汝师释迦文,深欲警羣痴。
有如优昙花,可玩不可持。
瑶车驾大武,火宅鸣狐狸。
中道息化城,宝坊须竟跻。
将令脱尘网,诱设华多辞。
吾事不须尔,父子相恬嬉。
常行存日用,妙处参天倪。
一性本昭彻,春台自熙熙。
汝亦有父母,弃去他人依。
免怀报何日,敬养终无时。
先灵为馁鬼,由汝身披缁。
如云识此心,有生皆秉彝。
谓升兜率天,无路谁能知。
试于清夜阑,回首诵吾诗。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
上古之人言语有限,我法深奥,难以言传。你的师父释迦牟尼,深切地警示愚痴之人。这譬如优昙花,美丽可人,却不可久持。瑶车驾驶着大武山,火宅中响起狐狸的啼声。中道息化城,宝坊需最终攀登。愿你能摆脱尘世的纷扰,远离虚华之辞。我所从事无需你的关注,父子相互欢愉。常行善以应对日常生活,妙处在于融入天地之间。人性本源明彻,春台自然繁荣。你同样有着父母,不应依赖他人的怜悯。避免拖延报答的时日,虔诚养育毫无时限。先逝的灵魂如同饿鬼,寄宿在你的身旁。若能如云般洞悉内心,有生之人皆可持守正道。言道登临兜率天,其中路径谁能明了。不妨在寂静的夜晚,回首诵读此诗,或可领悟其中真谛。
总结:
古人言语难以传达深奥法理,警示追求虚华的愚痴。以优昙花、瑶车、火宅等比喻生命之短暂和世俗之幻象。人宜远离浮华,脱尘修道,日常善行昭示道义。人性本明,须避免依赖,及早行孝报恩。灵魂常寄宿,需保持内心清净。领悟心性,修持正道,通达登天之路,非人所知。可于夜晚诵读体会诗意。
游九言的诗:
游九言的词:
相关诗词:
因读法华经至火宅喻不觉一笑因书偈示孙主簿 (yīn dú fǎ huá jīng zhì huǒ zhái yù bù jué yī xiào yīn shū jì shì sūn zhǔ bó)
梦里分明有火殃,觉来心地本清凉。
三车亦为儿童设,想见瞿昙别有方。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
读法华五首 其三 (dú fǎ huá wǔ shǒu qí sān)
塔解听经无两耳,佛称全体有分身。
宝书读罢惊清昼,叶叶花花縂是春。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
读华严经三绝 其三 (dú huá yán jīng sān jué qí sān)
法令端如万仞陂,後来无法只趋时。
早知兴废无非命,可笑穰侯见事迟。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
示禅人写华严经 (shì chán rén xiě huá yán jīng)
毗卢大经卷,尘识久埋藏。
上人笔端力,掇出放毫光。
笑他自城游历,自倒自起自忙。
江天月晓,梦破斜阳。
一印印定,无法商量。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
读楞伽经 (dú léng jiā jīng)
楞伽三万六千偈,百八句中成自性。
法法非法离法尘,心心无心入心病。
渐熟当似庵罗果,顿照犹如大圆镜。
龟毛兔角妄有无,海浪空华不清浄。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
示法达偈三首 三 (shì fǎ dá jì sān shǒu sān)
心迷法华转,心悟转法华。
诵经久不明(《灯录》作「诵久不明已」),与义作雠家。
无念念即正,有念念成邪。
有无俱不计,长御白牛车。
(同前)。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
和光读金刚经以颂示之 (hé guāng dú jīn gāng jīng yǐ sòng shì zhī)
道人看经不识字,刹那须转千亿部。
恒沙诸佛入微尘,达本契经无作做。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
听素法师讲法华经 (tīng sù fǎ shī jiǎng fǎ huá jīng)
法子出西秦,名齐漆道人。
才敷药草义,便见雪山春。
护讲龙来远,闻经鹤下频。
应机如一雨,谁不涤心尘。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
示珪上人 (shì guī shàng rén)
自识云门老,经时水石间。
尚嫌闻法少,随度七闽山。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。
题徐浩书法华经 (tí xú hào shū fǎ huá jīng)
一切法无差,水牛生象牙。
莫将无量义,欲觅妙莲华。
仄仄仄平仄,仄仄仄○○。
仄平仄平平,○仄仄平平。
仄○平平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
○仄仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄仄○平平。
平○平仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
○平仄仄平,仄平平仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄平平仄平,○仄仄平平。