dōng qiū lǎo rén
东丘老人 🔈
东丘老人眉有毫,皮肉光润牙齿牢。
自云新年九十九,须髪白者无一毛。
问之吾术本无有,咽津纳息徒嘈嘈。
莫将元气佐喜怒,自然所得春秋高。
吾尝行之五十载,此事至易曾不劳。
饮之以酒谢使去,手足轻利如猿猱。
尝闻唐人柳公度,八十许岁精力豪。
其言与人亦如此,老人无乃斯人曹。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
东丘老人的眉毛细小如毫,皮肤光滑,牙齿坚固。据他自称,已经新年九十九岁,但他的头发竟然白得没有一根毛。询问他学术的本领,他却说自己一无所有,只能咽下口水和呼吸声音的喧嚣。
他告诉我们不要将生命的元气浪费在喜怒哀乐之上,而是要顺其自然,从而获得长寿。他亲身实践了这种道理,已经行之五十年,发现这事情实在太容易了,竟然不费吹灰之力。
他饮酒后告别使者,轻松地迈开步伐如同猿猴一般。他还听说过唐代的柳公绰,已经八十多岁,却依然精力充沛、雄心勃勃。而东丘老人与他相比也毫不逊色,看来老人的精神状态非同一般。
文同的诗:
相关诗词:
走笔送济翁弟过浙东谒丘宗卿二首 其二 (zǒu bǐ sòng jì wēng dì guò zhè dōng yè qiū zōng qīng èr shǒu qí èr)
若见丘迟问老夫,为言臞似向来臞。
更将双眼寄吾弟,带去稽山看监湖。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
哭丘长史 (kū qiū zhǎng shǐ)
丘公已殁故人稀,欲过街西更访谁。
每到子城东路上,忆君相逐入朝时。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
寿萧东海 (shòu xiāo dōng hǎi)
乐哉东海老,天与以遐龄。
前一辈人物,为诸生典型。
头因嗜书白,眼不要人青。
岁岁桑蓬旦,人间活寿星。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
上东山坟寄敬之弟 (shàng dōng shān fén jì jìng zhī dì)
东山零落古三丘,力薄那能抑得周。
頼有阿连沾寸禄,我惭到老一来休。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
送虎丘长老 (sòng hǔ qiū zhǎng lǎo)
暂向天台参衆真,虎丘风月远随身。
琼台肯便长栖去,无限人间未度人。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
谢米雍丘元章见过 (xiè mǐ yōng qiū yuán zhāng jiàn guò)
今古两妙令,雍丘与太丘。
当时号清白,後日想风流。
吏鼾庭阴午,农歌野色秋。
吾非荀氏老,愧尔德星留。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
送珪老住普照 (sòng guī lǎo zhù pǔ zhào)
结屋缘崖地苦悭,嘉名犹记寿丘山。
万家不隔高人眼,日月东西见往还。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
咏史诗 废丘山 (yǒng shǐ shī fèi qiū shān)
此水虽非禹凿开,废丘山下重萦回。
莫言只解东流去,曾使章邯自杀来。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
次韵王忠玉游虎丘绝句三首 其一 (cì yùn wáng zhōng yù yóu hǔ qiū jué jù sān shǒu qí yī)
当年大白此相浮,老守娱宾得二丘。
白发重来故人尽,空余丛桂小山幽。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。
因见佛印自称二浙云游老比丘遂成绝句 (yīn jiàn fó yìn zì chēng èr zhè yún yóu lǎo bǐ qiū suì chéng jué jù)
二浙云游老比丘,苏州一宿过湖州。
钱塘江上乘杯去,雁荡天台更自由。
平平仄平平仄○,平仄平仄平仄平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
○平仄平仄○仄,仄平平仄平平平。