dōng pō jū shì zàn
东坡居士赞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释德洪 (shì dé hóng)

家孝友以为乡,塾道德以为基。
横忠义之劲气,吐刚方之谈辞。
视阎浮其一沤,而寄梦境於儋耳。
开胸次之八荒,而露幻影如蛾眉,此其大凡也。
属熙丰之勃兴,追舜禹之有为。
常一出而事悞,则袖手悠然而去之。
如凤如麟,而瑞冠一世。
非雷非霆,而名震四夷。
造禆贩之中伤,嗟妒忌之何知。
方其茹拳而微醉,以翰墨为娱嬉。
则倒用祖师之印,檄万古而疾驰。
如河汉之流,无有穷极。
如烟云之出,无有定姿。
欲录之以藏,则惧六丁之窃取。
要当以日月为字,而天为碑。
可乎。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

jiā xiào yǒu yǐ wéi xiāng , shú dào dé yǐ wéi jī 。
héng zhōng yì zhī jìn qì , tǔ gāng fāng zhī tán cí 。
shì yán fú qí yī ōu , ér jì mèng jìng wū dān ěr 。
kāi xiōng cì zhī bā huāng , ér lù huàn yǐng rú é méi , cǐ qí dà fán yě 。
shǔ xī fēng zhī bó xīng , zhuī shùn yǔ zhī yǒu wèi 。
cháng yī chū ér shì wù , zé xiù shǒu yōu rán ér qù zhī 。
rú fèng rú lín , ér ruì guān yī shì 。
fēi léi fēi tíng , ér míng zhèn sì yí 。
zào bì fàn zhī zhōng shāng , jiē dù jì zhī hé zhī 。
fāng qí rú quán ér wēi zuì , yǐ hàn mò wèi yú xī 。
zé dǎo yòng zǔ shī zhī yìn , xí wàn gǔ ér jí chí 。
rú hé hàn zhī liú , wú yǒu qióng jí 。
rú yān yún zhī chū , wú yǒu dìng zī 。
yù lù zhī yǐ cáng , zé jù liù dīng zhī qiè qǔ 。
yào dāng yǐ rì yuè wèi zì , ér tiān wèi bēi 。
kě hū 。

東坡居士贊

—— 釋德洪

家孝友以爲鄉,塾道德以爲基。
横忠義之勁氣,吐剛方之談辭。
視閻浮其一漚,而寄夢境於儋耳。
開胸次之八荒,而露幻影如蛾眉,此其大凡也。
屬熙豐之勃興,追舜禹之有爲。
常一出而事悞,則袖手悠然而去之。
如鳳如麟,而瑞冠一世。
非雷非霆,而名震四夷。
造禆販之中傷,嗟妒忌之何知。
方其茹拳而微醉,以翰墨爲娛嬉。
則倒用祖師之印,檄萬古而疾馳。
如河漢之流,無有窮極。
如煙雲之出,無有定姿。
欲錄之以藏,則懼六丁之竊取。
要當以日月爲字,而天爲碑。
可乎。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

jiā xiào yǒu yǐ wéi xiāng , shú dào dé yǐ wéi jī 。
héng zhōng yì zhī jìn qì , tǔ gāng fāng zhī tán cí 。
shì yán fú qí yī ōu , ér jì mèng jìng wū dān ěr 。
kāi xiōng cì zhī bā huāng , ér lù huàn yǐng rú é méi , cǐ qí dà fán yě 。
shǔ xī fēng zhī bó xīng , zhuī shùn yǔ zhī yǒu wèi 。
cháng yī chū ér shì wù , zé xiù shǒu yōu rán ér qù zhī 。
rú fèng rú lín , ér ruì guān yī shì 。
fēi léi fēi tíng , ér míng zhèn sì yí 。
zào bì fàn zhī zhōng shāng , jiē dù jì zhī hé zhī 。
fāng qí rú quán ér wēi zuì , yǐ hàn mò wèi yú xī 。
zé dǎo yòng zǔ shī zhī yìn , xí wàn gǔ ér jí chí 。
rú hé hàn zhī liú , wú yǒu qióng jí 。
rú yān yún zhī chū , wú yǒu dìng zī 。
yù lù zhī yǐ cáng , zé jù liù dīng zhī qiè qǔ 。
yào dāng yǐ rì yuè wèi zì , ér tiān wèi bēi 。
kě hū 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
家庭的孝顺和友情使人归于乡里,塾师的道德教导成为人生的基石。有横刀立马的忠义之气,有吐露刚正直言的谈辞。将眼光投向世间繁华,却寄托理想于遥远的儋耳山中。敢于展现胸怀广阔如八荒,却又露出虚幻的像蛾眉一样娇媚,这就是这篇文章的主旨。
其所属的熙丰时代充满活力和兴盛,追寻舜、禹的成功道路。若常遭遇不顺心的事情,也只是淡然离去。如凤凰和麒麟般,拥有瑞气,成就了一代的荣耀。虽非雷电般震撼,但名声却在四方传颂。在文学创作中,受到了造禁贩文人的诽谤,为妒忌所伤,又有何人能真正了解。
喜欢沉醉在酒兴之中,轻微醉意中书写文字,以此作为娱乐消遣。然而在必要的时候,又能逆转运用祖师的印章,号召众人,传达着千古不磨的声音。如同江河不断流淌,永无止境;犹如云雾变幻莫测,永无定形。
欲将此文录下保存,却担忧被普通百姓窃取。因此应以日月为文字,以天为碑,永久地铭刻下来。这样可以吗?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释德洪介绍:🔈

释德洪(一○七一~一一二八),一名惠洪,号觉范,筠州新昌(今江西宜丰)人。俗姓喻。年十四,父母双成,依三峰靘禅师爲童子。哲宗元佑四年(一○八九),试经於东京天王寺,冒惠洪名得度爲僧。四年後南归,依真净禅师於庐山归宗寺,随真净迁洪州石门。二十九岁始,游方东吴、衡山、金陵等地,住金陵清凉寺。冒名剃度事发,入狱一年,勒令还俗。後至东京,入丞相张商英、枢密郭天信门下,再得度,赐名宝觉圆明禅师。徽宗政和元年(一一一一),张、郭贬黜,亦受牵连,发配朱崖军(今海南三亚)。三年,得释。四年,返筠州,馆於荷塘寺。後又被诬以张怀素党系留南昌狱百余日,遇赦,归湘上南台。高宗建炎二年卒,年五十八。德洪工书善画,尤擅绘... 查看更多>>

释德洪的诗:

相关诗词:

东坡先生真赞三首 其二 (dōng pō xiān shēng zhēn zàn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

岌岌堂堂,如山如河。
其爱之也,引之上西掖銮坡。
是亦一东坡,非亦一东坡。
槁项黄馘,触时干戈。
其恶之也,投之於鲲鲸之波。
是亦一东坡,非亦一东坡。
计东坡之在天下,如太仓之一稊米。
至於临大节而不可夺,则与天地相终始。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

东坡横策像赞 (dōng pō héng cè xiàng zàn)

朝代:宋    作者: 邹浩

东坡未作儋耳行,此相已入龙眠笔。
大海中央谁与邻,万事一条横榔栗。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

动物

偕循守周彦质过苏东坡白鹤新居和东坡韵 (xié xún shǒu zhōu yàn zhì guò sū dōng pō bái hè xīn jū hé dōng pō yùn)

朝代:宋    作者: 方子容

豹隠南山鹤在阴,浮罗一望白云深。
巧工且缩居旁手,烈士谁知负壮心。
嗟我抗尘仍走路,羡君叩寂且求音。
如何东岭神仙境,肯约衰翁数访临。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

题杨子元琪所藏东坡古木 (tí yáng zǐ yuán qí suǒ cáng dōng pō gǔ mù)

朝代:宋    作者: 楼钥

东坡笔端游戏,槎牙老气横秋。
笑揖退廉博士,信酷似文湖州。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

苏李松石图赞 (sū lǐ sōng shí tú zàn)

朝代:宋    作者: 张侃

东坡先生,锦绣心胸。
戏作怪石,一时告功。
当其落笔,雨霈风从。
齐安赤壁,惠州鹤峰。
十年饱览,孰可撄锋。
温润枯淡,变态不同。
一卷之石,作倚盘松。
龙眠居士,孰覊其踪。
一瞬八表,如鹤在空。
东坡颂美,佳名日穹。
明窗展观,松古石窿。
天下之宝,岂间穷通。
东坡之节,龙眠之隠。
一异出处,如琴加轸。
吁嗟二公,人中之龙。
百余岁後,仰止英风。
我生後时,何以形容。
纪述惟赞,愧非扬雄。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

动物

别种东坡花树两绝 一 (bié zhòng dōng pō huā shù liǎng jué yī)

朝代:唐    作者: 白居易

三年留滞在江城,草树禽鱼尽有情。
何处殷勤重回首,东坡桃李种新成。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

东坡 (dōng pō)

朝代:宋    作者: 苏轼

雨洗东坡月色清,市人行尽野人行。
莫嫌荦确坡头路,自爱铿然曳杖声。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

田园 生活 村民

赠僧文可往黄州建东坡寺 (zèng sēng wén kě wǎng huáng zhōu jiàn dōng pō sì)

朝代:宋    作者: 楼钥

一坡久矣郡城东,居士来游地望崇。
问舍求田烦作计,拈槌竖拂看谈空。
共分庞老沈江宝,要奉儋州秃鬓翁。
去作开山第一代,灯灯相续到无穷。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

步东坡 (bù dōng pō)

朝代:唐    作者: 白居易

朝上东坡步,夕上东坡步。
东坡何所爱,爱此新成树。
种植当岁初,滋荣及春暮。
信意取次栽,无行亦无数。
绿阴斜景转,芳气微风度。
新叶鸟下来,萎花蝶飞去。
闲携斑竹杖,徐曳黄麻屦。
欲识往来频,青芜成白路。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。

东坡先生赞 其一 (dōng pō xiān shēng zàn qí yī)

朝代:宋    作者: 李之仪

东坡仙人,岷峨异禀。
道日而升,弗类斯摈。
有继皇皇,期之奠枕。
谁其止之,成是贝锦。
天作人远,言何从谂。
闻已耸然,见孰不凛。

平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平。
○平仄平仄仄,仄平平平平平。
仄平平○仄○,平仄仄仄平平仄。
平平仄平仄平,平仄仄仄○平平,仄○仄平仄。
仄平平平仄○,平仄仄平仄平。
平仄仄平仄仄,仄仄仄平平平仄平。
○仄○平,平仄○仄仄。
平平平平,平平仄仄平。
仄平仄平○平,平仄仄平平平。
平○○平平平仄,仄仄仄平平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄仄平仄平。
○平仄平平,平仄平仄。
○平平平仄,平仄仄平。
仄仄平仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄平仄,平平平平。
仄平。