dōng dōu yù chūn
东都遇春 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

少年气真狂,有意与春竞。
行逢二三月,九州花相暎。
川原晓服鲜,桃李晨妆靓。
荒乘不知疲,醉死岂辞病。
饮噉惟所便,文章倚豪横。
尔来曾几时,白发忽满镜。
旧游喜乖张,新辈足嘲评。
心肠一变化,羞见时节盛。
得闲无所作,贵欲辞视听。
深居疑避仇,默卧如当暝。
朝曦入牖来,鸟唤昏不醒。
为生鄙计算,盐米告屡罄。
坐疲都忘起,冠侧懒复正。
幸蒙东都官,获离机与穽。
乖慵遭傲僻,渐染生弊性。
既去焉能追,有来犹莫骋。
有船魏王池,往往纵孤泳。
水容与天色,此处皆绿净。
岸树共纷披,渚牙相纬经。
怀归苦不果,即事取幽迸。
贪求匪名利,所得亦已并。
悠悠度朝昏,落落捐季孟。
羣公一何贤,上戴天子圣。
谋谟收禹绩,四面出雄劲。
转输非不勤,稽逋有军令。
在庭百执事,奉职各祗敬。
我独胡为哉,坐与亿兆庆。
譬如笼中鸟,仰给活性命。
为诗告友生,负愧终究竟。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

shào nián qì zhēn kuáng , yǒu yì yǔ chūn jìng 。
xíng féng èr sān yuè , jiǔ zhōu huā xiāng yìng 。
chuān yuán xiǎo fú xiān , táo lǐ chén zhuāng liàng 。
huāng chéng bù zhī pí , zuì sǐ qǐ cí bìng 。
yǐn dàn wéi suǒ biàn , wén zhāng yǐ háo héng 。
ěr lái céng jǐ shí , bái fà hū mǎn jìng 。
jiù yóu xǐ guāi zhāng , xīn bèi zú cháo píng 。
xīn cháng yī biàn huà , xiū jiàn shí jié shèng 。
dé xián wú suǒ zuò , guì yù cí shì tīng 。
shēn jū yí bì chóu , mò wò rú dāng míng 。
cháo xī rù yǒu lái , niǎo huàn hūn bù xǐng 。
wéi shēng bǐ jì suàn , yán mǐ gào lǚ qìng 。
zuò pí dōu wàng qǐ , guān cè lǎn fù zhèng 。
xìng méng dōng dōu guān , huò lí jī yǔ jǐng 。
guāi yōng zāo ào pì , jiàn rǎn shēng bì xìng 。
jì qù yān néng zhuī , yǒu lái yóu mò chěng 。
yǒu chuán wèi wáng chí , wǎng wǎng zòng gū yǒng 。
shuǐ róng yǔ tiān sè , cǐ chù jiē lǜ jìng 。
àn shù gòng fēn pī , zhǔ yá xiāng wěi jīng 。
huái guī kǔ bù guǒ , jí shì qǔ yōu bèng 。
tān qiú fěi míng lì , suǒ de yì yǐ bìng 。
yōu yōu dù cháo hūn , luò luò juān jì mèng 。
qún gōng yī hé xián , shàng dài tiān zǐ shèng 。
móu mó shōu yǔ jì , sì miàn chū xióng jìng 。
zhuǎn shū fēi bù qín , jī bū yǒu jūn lìng 。
zài tíng bǎi zhí shì , fèng zhí gè zhī jìng 。
wǒ dú hú wèi zāi , zuò yǔ yì zhào qìng 。
pì rú lóng zhōng niǎo , yǎng gěi huó xìng mìng 。
wèi shī gào yǒu shēng , fù kuì zhōng jiū jìng 。

東都遇春

—— 韓愈

少年氣真狂,有意與春競。
行逢二三月,九州花相暎。
川原曉服鮮,桃李晨妝靚。
荒乘不知疲,醉死豈辭病。
飲噉惟所便,文章倚豪橫。
爾來曾幾時,白髮忽滿鏡。
舊遊喜乖張,新輩足嘲評。
心腸一變化,羞見時節盛。
得閑無所作,貴欲辭視聽。
深居疑避仇,默臥如當暝。
朝曦入牖來,鳥喚昏不醒。
爲生鄙計算,鹽米告屢罄。
坐疲都忘起,冠側懶復正。
幸蒙東都官,獲離機與穽。
乖慵遭傲僻,漸染生弊性。
既去焉能追,有來猶莫騁。
有船魏王池,往往縱孤泳。
水容與天色,此處皆綠淨。
岸樹共紛披,渚牙相緯經。
懷歸苦不果,即事取幽迸。
貪求匪名利,所得亦已併。
悠悠度朝昏,落落捐季孟。
羣公一何賢,上戴天子聖。
謀謨收禹績,四面出雄勁。
轉輸非不勤,稽逋有軍令。
在庭百執事,奉職各祗敬。
我獨胡爲哉,坐與億兆慶。
譬如籠中鳥,仰給活性命。
爲詩告友生,負愧終究竟。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

shào nián qì zhēn kuáng , yǒu yì yǔ chūn jìng 。
xíng féng èr sān yuè , jiǔ zhōu huā xiāng yìng 。
chuān yuán xiǎo fú xiān , táo lǐ chén zhuāng liàng 。
huāng chéng bù zhī pí , zuì sǐ qǐ cí bìng 。
yǐn dàn wéi suǒ biàn , wén zhāng yǐ háo héng 。
ěr lái céng jǐ shí , bái fà hū mǎn jìng 。
jiù yóu xǐ guāi zhāng , xīn bèi zú cháo píng 。
xīn cháng yī biàn huà , xiū jiàn shí jié shèng 。
dé xián wú suǒ zuò , guì yù cí shì tīng 。
shēn jū yí bì chóu , mò wò rú dāng míng 。
cháo xī rù yǒu lái , niǎo huàn hūn bù xǐng 。
wéi shēng bǐ jì suàn , yán mǐ gào lǚ qìng 。
zuò pí dōu wàng qǐ , guān cè lǎn fù zhèng 。
xìng méng dōng dōu guān , huò lí jī yǔ jǐng 。
guāi yōng zāo ào pì , jiàn rǎn shēng bì xìng 。
jì qù yān néng zhuī , yǒu lái yóu mò chěng 。
yǒu chuán wèi wáng chí , wǎng wǎng zòng gū yǒng 。
shuǐ róng yǔ tiān sè , cǐ chù jiē lǜ jìng 。
àn shù gòng fēn pī , zhǔ yá xiāng wěi jīng 。
huái guī kǔ bù guǒ , jí shì qǔ yōu bèng 。
tān qiú fěi míng lì , suǒ de yì yǐ bìng 。
yōu yōu dù cháo hūn , luò luò juān jì mèng 。
qún gōng yī hé xián , shàng dài tiān zǐ shèng 。
móu mó shōu yǔ jì , sì miàn chū xióng jìng 。
zhuǎn shū fēi bù qín , jī bū yǒu jūn lìng 。
zài tíng bǎi zhí shì , fèng zhí gè zhī jìng 。
wǒ dú hú wèi zāi , zuò yǔ yì zhào qìng 。
pì rú lóng zhōng niǎo , yǎng gěi huó xìng mìng 。
wèi shī gào yǒu shēng , fù kuì zhōng jiū jìng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
少年气真狂,有意与春竞。
行到二三月,九州的花儿争相绽放。
山川清晨鲜艳,桃李晨曦装扮美丽。
草原上的骏马奔腾不知疲倦,宁愿醉生死也不愿辞别病痛。
饮食随心所欲,文采凭借豪放自由。
多少时光已经过去,镜中白发忽然满头。
旧时的游乐引来欢喜,新一代嘲笑嘲评。
心思变得多变,羞于见证时光的繁华。
闲来无所作为,却又贵欲离开喧嚣。
深居隐忍或许是为了避免纷争,默默地躺卧如同暮色降临。
早晨的阳光透过窗户照射进来,鸟儿的鸣叫也无法将我从昏睡中唤醒。
为了生计而烦忧,盐和米总是告罄。
久坐使身体疲倦,头巾偏斜懒得重新整理。
幸运得到东都的官职,获得自由与束缚。
乖僻与慵懒渐渐侵蚀,逐渐染上了生活的弊端。
过去的已经无法追寻,将来的却无法尽情驰骋。
魏王池上有船,时常独自畅游其中。
水面宛如天空般清澈,此地尽是一片绿净。
岸边的树木纷纷披着绿叶,渚上的草丛交织相连。
怀念归乡之路却痛苦无果,只能从即事中寻找隐秘的快乐。
不贪求名利,所得也已经并入无形。
日复一日度过早晚,渐渐地抛弃季节与时令。
众公共同高尚,上面承受天子的崇敬。
策划智谋取得禹王的功绩,四面出现了雄壮的力量。
转运输物不辞辛劳,查看逃亡的军令。
在宫庭中百官各尽职守,奉行职责各自恭敬。
唯独我自问为何如此荣幸,坐享亿万人的庆贺。
好比笼中的鸟儿,仰赖着别人给予的生机。
以诗向朋友述说生活,心中背负着愧疚终将结束。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

正月十一日夜梦与亡友谭德称相遇於成都小东门外既觉慨然有作 (zhēng yuè shí yī rì yè mèng yǔ wáng yǒu tán dé chēng xiāng yù wū chéng dōu xiǎo dōng mén wài jì jué kǎi rán yǒu zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

当年与子别江干,渐老心知後会难。
岂料今宵清梦里,东门交辔说春寒。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

都昌沿檄黟歙遇春一首 (dōu chāng yán xí yī xī yù chūn yī shǒu)

朝代:宋    作者: 王阮

忽忽年华换,悠悠客路长。
春声先水响,山气欲花香。
何补公家事,空随吏役忙。
白云知此意,一片直都昌。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

沈东老遇吕洞宾图 (shěn dōng lǎo yù lǚ dòng bīn tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

东老忘怀相遇时,洞宾烂醉以为期。
聊题不涉毫端句,早被石榴皮得知。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

立春日马上遇黄国宝应犀 其一 (lì chūn rì mǎ shàng yù huáng guó bǎo yìng xī qí yī)

朝代:宋    作者: 方回

连宵好梦频,二喜集佳辰。
晓霁逢春日,山深遇故人。
立谈询近事,小酌叩荒邻。
暮宿东松寺,吟眸处处新。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

东溪奉送景仁内翰归东都 其一 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí yī)

朝代:宋    作者: 文彦博

君自东都至西洛,风光相赏不相违。
瑞雪承露从头看,看到姚黄兴尽归。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

七夕遇雨访石堂先生 其三 (qī xī yù yǔ fǎng shí táng xiān shēng qí sān)

朝代:宋    作者: 熊禾

东都亦论道,忽梦金光身。
太和岂无治,髽髪终殊伦。
夜半一炷香,命世胡邅屯。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

沈亚之 一 (shěn yà zhī yī)

朝代:唐    作者: 不详

伐木丁丁,鸟鸣嘤嘤。
东行西行,遇饭遇羹。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

东溪奉送景仁内翰归东都 其二 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí èr)

朝代:宋    作者: 文彦博

暮春修禊洛川游,丝管随登李郭舟。
仲损昌言俱未至,凝眸东望不回头。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

春游遇雨 (chūn yóu yù yǔ)

朝代:宋    作者: 楼钥

公子喜青春,欢游弗厌频。
久晴都不问,好雨却成嗔。
桃杏红方入,禾苗绿未匀。
请君停杖履,俯念耦耕人。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。

东溪奉送景仁内翰归东都 其三 (dōng xī fèng sòng jǐng rén nèi hàn guī dōng dōu qí sān)

朝代:宋    作者: 文彦博

送君东至伊东坞,东望青嵩与白云。
又向嵩云更东去,花前把酒惜离羣。

仄平仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄○仄,仄平平○?。
平平仄仄○,平仄平平仄。
平○仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄平○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
仄平仄平○,平仄仄平○。
平平仄仄仄,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平仄○。
○平平仄平,仄仄○○○。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄,○仄仄仄○。
仄平平平平,仄○平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平平平,仄平○仄仄。
仄平仄○平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○平仄平,平平仄平仄。
仄○仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○○○仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。