dēng guǎng jiào yuàn gé
登广教院阁 🔈
岑寂禅扉启昼关,公余为会一开顔。
高台面垒包平野,老柏参天碍远山。
花去春丛蝴蝶乱,雨匀朝圃桔槹闲。
徘徊轩槛何时下,直待前枝倦鹊还。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
岑寂的禅房门敞开着,正午的阳光透过门缝洒进来,我迎着微风,迫不及待地与贵宾相见。高台上,平野绵延,古老的柏树高耸入云,遮挡了远方的山峦。春天的花朵已经凋谢,蝴蝶四处飞舞,雨水平均地浇灌着晨光下的果园和桔槠树。我在台阶上徘徊,不知何时才能离开,只能等待前方的树枝厌倦了鹊鸟的归来。
全文反映了作者在禅房外景观中的静思之情。寥寥数语,描绘出高台上平野广阔、柏树参天,春花飞逝、雨后桔槠香静,同时暗示着作者对待心境的迟疑与等待。
韩琦的诗:
韩琦的词:
相关诗词:
九日鞫狱茶山广教院遣兴一绝 (jiǔ rì jū yù chá shān guǎng jiào yuàn qiǎn xīng yī jué)
牧之秋浦峰头饮,王勃南昌阁上吟。
千古胜游谁复继,只今重九欠登临。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
和韩侍中登广教院阁 (hé hán shì zhōng dēng guǎng jiào yuàn gé)
两陪千骑叩禅关,每听高吟解客顔。
吉甫壮猷方北伐,谢公高兴在东山。
僧轩深闭芳菲静,春昼初长鸟雀闲。
游览不知归迳晚,火城看逐隼旟还。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
和春卿学士登广文阁观京阙之盛 (hé chūn qīng xué shì dēng guǎng wén gé guān jīng quē zhī shèng)
层阁鬰嵯峩,登临逸意和。
雨余春物动,天阔夕阳多。
棊布金杯第,环通璧沼波。
泥中足车骑,应笑翟公罗。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登蓬莱阁 (dēng péng lái gé)
行尽东州到此州,登临更尽北山头。
孤城突兀连沧海,三岛参差耸暮秋。
广座下疑鳌负石,危檐远学蜃为楼。
蓬莱方丈虽冥邈,高阁今朝亦胜游。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
广教院 (guǎng jiào yuàn)
列嶂倚天环佛界,乱流穿石度僧房。
林泉尽日无穷趣,车马长年有底忙。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登崇宁阁 (dēng chóng níng gé)
衆香坛昼静,游屐思频来。
心转谈经处,尘空说法台。
葵花凭古碣,竹色上苍苔。
杰阁同禅院,悬河有辨才。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
岁晚登清素院北阁 (suì wǎn dēng qīng sù yuàn běi gé)
云端访古寺,树杪临危阁。
风厉慑草木,霜乾喜雕鹗。
天时既凄惨,人意亦寂寞。
回念故山远,心随日西落。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登广化阁 (dēng guǎng huà gé)
宝刹层峯上,危栏净界中。
登临近霄汉,子细见伊嵩。
谷迥传清梵,川长没远鸿。
黄昏不忍去,月在石楼东。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
云峰院 (yún fēng yuàn)
木杪出危阁,轩窗罗翠屏。
更须登石望,欲尽远山青。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登浴室院阁 其一 (dēng yù shì yuàn gé qí yī)
秋霁登临好,危栏百尺梯。
层城斜照里,双阙五云西。
杂树黄映绿,生烟高复低。
章台少年子,走马锦障泥。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。