cì yùn chóu zhuǎn ān
次韵酬转庵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 许及之 (xǔ jí zhī)

南浦太丘潜少微,非隠非吏嘉遁肥。
转庵相与菊花期,黄雀乃得诗发机。
诗则高矣物甚卑,物惟所遇知音稀。
黄雀幸甚逢斯时,菊因东篱桃左扉。
吟成虽佳不疗饥,黄雀头颅万里飞。
两语如露蒙晨曦,後人往往悟昨非。
转庵识破花拈枝,勘遍诸方漳南归。
爱诗爱字沦肤肌,知我愈觉成相违。
同病亦谓投闲宜,老婆心切一手挥。
长篇险韵铸出之,涉斋自讼识评讥。
不待见闻方觉知,覆盆一旦遭赫晖。
平生此段诚大奇,愿言稽首长归依。
为能忍辱偏慈悲,东山久别思蔷薇。
生处放熟非过为,岂须圉圉才见几。
宁受校人当面欺,诗坛受降曾怖威。
牀头置易甘成痴,虽匪顔徒窃愿希。
今见菊花更不疑,牵联黄雀为匹妃。
南浦柏梁一字师,转庵拨动关捩危。
琴鼓不鼓无成亏,前言戏解小郎围。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

nán pǔ tài qiū qián shǎo wēi , fēi yǐn fēi lì jiā dùn féi 。
zhuǎn ān xiāng yǔ jú huā qī , huáng què nǎi dé shī fā jī 。
shī zé gāo yǐ wù shèn bēi , wù wéi suǒ yù zhī yīn xī 。
huáng què xìng shèn féng sī shí , jú yīn dōng lí táo zuǒ fēi 。
yín chéng suī jiā bù liáo jī , huáng què tóu lú wàn lǐ fēi 。
liǎng yǔ rú lù méng chén xī , hòu rén wǎng wǎng wù zuó fēi 。
zhuǎn ān shí pò huā niān zhī , kān biàn zhū fāng zhāng nán guī 。
ài shī ài zì lún fū jī , zhī wǒ yù jué chéng xiāng wéi 。
tóng bìng yì wèi tóu xián yí , lǎo pó xīn qiè yī shǒu huī 。
cháng piān xiǎn yùn zhù chū zhī , shè zhāi zì sòng shí píng jī 。
bù dài jiàn wén fāng jué zhī , fù pén yī dàn zāo hè huī 。
píng shēng cǐ duàn chéng dà qí , yuàn yán qǐ shǒu cháng guī yī 。
wèi néng rěn rǔ piān cí bēi , dōng shān jiǔ bié sī qiáng wēi 。
shēng chù fàng shú fēi guò wèi , qǐ xū yǔ yǔ cái jiàn jǐ 。
níng shòu xiào rén dāng miàn qī , shī tán shòu xiáng céng bù wēi 。
chuáng tóu zhì yì gān chéng chī , suī fěi yán tú qiè yuàn xī 。
jīn jiàn jú huā gèng bù yí , qiān lián huáng què wèi pǐ fēi 。
nán pǔ bǎi liáng yī zì shī , zhuǎn ān bō dòng guān liè wēi 。
qín gǔ bù gǔ wú chéng kuī , qián yán xì jiě xiǎo láng wéi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

南浦太丘潜少微,不是隐士也不是官吏,喜欢遁逸生活。
转庵与他一起赏菊花,黄雀因此得以发挥诗才。
这首诗的境界高超,超越了尘世之物的卑微。只有在特定的环境中才能找到知音。
黄雀幸运地在这个时候得到了表现的机会,而菊花因为位于东篱桃树旁边而更加美丽。
虽然吟咏得很出色,却不能解决黄雀的饥饿问题,于是黄雀不顾万里飞行的劳累。
两句诗如清晨的露水,启示后人领悟到昨日的不足。
转庵识破了花的拈枝之意,走遍了漳南各地,回来了。
对诗歌和文字的热爱深入骨髓,但我明白我对自己的期望有些过高。
与同病者相互理解,认为闲暇时光很适合倾诉。老婆情深,亲自动手挥毫。
创作了这样一篇冒险的韵文,涉斋自己还要批评、评价、讽刺。
不需要依靠亲眼所见就能领悟,一瞬间受到惊艳的光芒。
这段经历在一生中确实很奇特,愿意谦卑地归附于长者门下。
为了能够忍受屈辱,更加怀有慈悲之心,东山已久却仍怀恋蔷薇。
生活在宽松的环境中,不会过于刻意,何需拘泥于宫阙才能显现才情。
宁愿亲自受校人的当面欺辱,也不愿屈服于诗坛的威压。
书桌上放着易经,我也变得迷恋其中,虽然不是美男子,也有倾心的渴望。
如今看到菊花,再没有疑虑,因为黄雀与它相映成趣,如同妃配一般。
南浦柏梁是一位字学的导师,转庵却敢于挑战关卡,解开谜团。
琴鼓是否齐奏并不重要,最初的言谈都是轻松幽默的戏谑。
全诗表达了黄雀的遭遇与创作历程,以及作者对诗歌创作和人生境遇的思考。通过黄雀和菊花的形象,反映了人在特定环境下的发展和显现,以及诗人在追求创作真谛和自我认知过程中的坚持和追求。同时,诗中还描绘了诗人转庵对文字和音韵的热爱,以及他在诗坛和社会中的自信与反叛。通过细腻的描写和抒发,全诗表现出了诗人内心的深刻感悟和对人生价值的探讨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者许及之介绍:🔈

许及之(?~一二○九),字深甫,温州永嘉(今浙江温州)人。孝宗隆兴元年(一一六三)进士。淳熙七年(一一八○)知袁州分宜县(明正德《袁州府志》卷六)。以荐除诸军审计,迁宗正簿。十五年,爲拾遗。光宗受禅,除军器监、迁太常少卿,以言者罢。绍熙元年(一一九○)除淮南东路运判兼提刑,以事贬知庐州。召除大理少卿。宁宗即位,除吏部尚书兼给事中。以谄事韩侂胄,嘉泰二年(一二○二)拜参知政事,进知枢密院兼参政。韩败,降两官,泉州居住。嘉定二年卒。有文集三十卷及《涉斋课藁》九卷(《宋史·艺文志》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所录许纶《涉斋集》,辑爲许纶《涉斋集》十八卷(按纶爲及之子,集中卷二有《纶子效靖节止酒... 查看更多>>

许及之的诗:

许及之的词:

相关诗词:

再次韵酬转庵 其一 (zài cì yùn chóu zhuǎn ān qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

经梅多过溽,转蕙拟吹薰。
山脚昏酣日,檐牙晓堕云。
病忺添御裌,笔懒习书裙。
那得惊人句,聊将绝世纷。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

转庵集客分韵得作字见示次韵奉酬 (zhuǎn ān jí kè fēn yùn dé zuò zì jiàn shì cì yùn fèng chóu)

朝代:宋    作者: 许及之

转庵诗老手,久不见近作。
尚友喜文会,分韵得真乐。
联翩来巨轴,淋漓想酬酌。
异味非五鲭,良裘岂一貉。
有如得良剂,居然起深瘼。
虽微与兹集,所得良不薄。
山王果为累,竹林诚可畧。
何妨赘赓酬,聊复资戏谑。
永言相忘友,久要欣有托。
後当不如今,今可不悟昨。
亦欲见真率,正须先宿诺。
少待天气凉,伟观洒高阁。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次韵昌甫九峰庵所寄 (cì yùn chāng fǔ jiǔ fēng ān suǒ jì)

朝代:宋    作者: 韩淲

庵院谁人车马来,草生泥路石生苔。
塚边只有千章木,山外宁无一点埃。
先友到时多感慨,孤儿知後转悲摧。
读诗何忍赓酬去,夜月吹凉曲岸隈。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次宣甫用转庵韵赋惜春怀转庵 (cì xuān fǔ yòng zhuǎn ān yùn fù xī chūn huái zhuǎn ān)

朝代:宋    作者: 许及之

气合桑舆友,才推屈宋衙。
留春无上策,作意惜残花。
葭倚终惭玉,蓬生正倚麻。
陶溪人远室,漳浦客思家。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

再次韵酬转庵 其二 (zài cì yùn chóu zhuǎn ān qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

万木稠新绿,孤花委晚红。
山容随隠见,云影度空蒙。
农老无嫌问,人言不害丰。
破愁还作喜,结句答邻翁。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

致斋祷雨次转庵韵 (zhì zhāi dǎo yǔ cì zhuǎn ān yùn)

朝代:宋    作者: 许及之

夏中春闰合炎蒸,何事凉风日夜清。
大旱望霓如许切,密云不雨太无情。
何妨闭阁斋三日,有愧闻蝉第一声。
遥想转庵同此际,苦辞犹作渴蛙鸣。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次韵张汉卿梦庵十八咏 梦庵 (cì yùn zhāng hàn qīng mèng ān shí bā yǒng mèng ān)

朝代:宋    作者: 史浩

兹庵路何许,云深不知处。
梦觉两俱忘,始可蓦直去。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次韵曾侯赠庵僧 (cì yùn céng hóu zèng ān sēng)

朝代:宋    作者: 释德洪

野僧自是闲,不复知闲味。
譬如庵中人,不见庵外事。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次韵和酬 (cì yùn hé chóu)

朝代:宋    作者: 杨蟠

数百招提隠乱峰,苍茫岂复辨君钟。
春含未得黄鹂报,路转唯寻白鹿踪。
庵在月边长不锁,兴来天外忽相逢。
山人莫笑衣冠客,亦有鸿来待赁舂。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。

次韵王宣甫 (cì yùn wáng xuān fǔ)

朝代:宋    作者: 许及之

佳句驰来合斩关,家童岂得嫉渠顽。
好怀偶苦催租至,厚意虚教垂橐还。
近社赓酬几寂寞,旧诗涂改厪烂斑。
转庵方示维摩病,犹望崇斋大小山。

平仄仄平仄仄平,平仄平仄平仄平。
仄平○仄仄平○,平仄仄仄平仄平。
平仄平仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄仄平,平仄平平仄仄平。
仄仄○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平仄仄平平平,仄仄平平平平平。
仄平仄仄平平平,平仄仄仄平○平。
平仄仄仄平○平,仄平平仄仄仄平。
○平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄○平。
仄仄仄○平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,仄平平仄○平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄○平平。
平仄仄仄平○平,仄平仄仄平仄仄。
平仄仄平○仄平,平平仄○平仄平。
平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平○仄平,○平平仄平仄平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
平仄仄仄平平平,平平仄仄仄平平。