chún yú kūn jiǔ jiàn
淳于髠酒谏 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 邵雍 (shào yōng)

赐酒于君,饮不知味。
执法在前,恐惧无既。
当此之时,一斗而醉。
宗族满堂,既孝且悌。
尊卑以亲,少长有齿。
当此之时,二斗而醉。
宾之初筵,跄跄济济。
献酬百拜,升降有礼。
当此之时,三斗而醉。
里閈过从,如兄如弟。
时和岁丰,情怀欢喜。
当此之时,五斗而醉。
朋友往还,讲道求义。
乐事赏心,登山临水。
当此之时,八斗而醉。
男女杂坐,盃觞不记。
灯烛明灭,衣冠倾圯。
当此之时,一石而醉。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

cì jiǔ yú jūn , yǐn bù zhī wèi 。
zhí fǎ zài qián , kǒng jù wú jì 。
dāng cǐ zhī shí , yī dòu ér zuì 。
zōng zú mǎn táng , jì xiào qiě tì 。
zūn bēi yǐ qīn , shǎo cháng yǒu chǐ 。
dāng cǐ zhī shí , èr dòu ér zuì 。
bīn zhī chū yán , qiàng qiàng jì jì 。
xiàn chóu bǎi bài , shēng jiàng yǒu lǐ 。
dāng cǐ zhī shí , sān dòu ér zuì 。
lǐ hàn guò cóng , rú xiōng rú dì 。
shí hé suì fēng , qíng huái huān xǐ 。
dāng cǐ zhī shí , wǔ dòu ér zuì 。
péng yǒu wǎng huán , jiǎng dào qiú yì 。
lè shì shǎng xīn , dēng shān lín shuǐ 。
dāng cǐ zhī shí , bā dòu ér zuì 。
nán nǚ zá zuò , bēi shāng bù jì 。
dēng zhú míng miè , yī guān qīng yí 。
dāng cǐ zhī shí , yī shí ér zuì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
赐酒给你,喝了却不知道味道。
执掌法令前行,心中恐惧不已。
在这个时候,只需一斗酒就能醉倒。
族中亲人满堂,既孝顺又尊敬。
尊卑间亲如父子,年长者有齿可言。
在这个时候,需要两斗酒才能醉倒。
宾客坐在宴席上,摇摇晃晃,络绎不绝。
敬献酬答百拜,升降有礼仪。
在这个时候,需要三斗酒才能醉倒。
邻里互相往来,像兄弟一样亲密。
时节和谐,岁月丰收,情感愉悦。
在这个时候,需要五斗酒才能醉倒。
朋友来来往往,探讨道义。
欢乐的事情让心灵愉悦,登山眺望水景。
在这个时候,需要八斗酒才能醉倒。
男女混坐,杯盏交错,不再记数。
灯烛明灭,衣冠凌乱。
在这个时候,需要一石酒才能醉倒。

全诗概括:这首诗以饮酒的场景为背景,描述了在不同场合和情境中人们的饮酒行为。从最初的一斗酒到一石酒,通过不同的斗数展现了人们情感的变化和欢乐的增加。诗中描绘了宴席的热闹场景、亲人的团聚、朋友的交往以及人们在酒后忘却忧愁、放松身心的情景。整首诗通过酒的斗数,生动地展现了人情世故和欢乐的时刻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者邵雍介绍:🔈

邵雍(一○一一~一○七七),字尧夫。祖籍范阳(今河北涿州),早年随父移居共城(今河南辉县)苏门山下,筑室苏门山百源上读书,学者称百源先生。与周敦颐、程颐、程颢齐名,以治《易》、先天象数之学着称。仁宗皇佑元年(一○四九)定居洛阳,以教授生徒爲生。嘉佑七年(一○六二),西京留守王拱辰就洛阳天宫寺西天津桥南五代节度使安审琦宅故基建屋三十间,爲雍新居,名安乐窝,因自号安乐先生。仁宗嘉佑及神宗熙宁初,曾两度被荐举,均称疾不赴。富弼、司马光、吕公着等退居洛阳时,恒相从游。熙宁十年卒,年六十七。哲宗元佑中赐谥康节。有《伊川击壤集》二十卷。《宋史》卷四二七有传。 邵雍诗,以张蓉镜,邵渊耀跋明初刻《伊川击壤集》... 查看更多>>

邵雍的诗:

相关诗词:

题淳于髠墓 (tí chún yú kūn mù)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

生为齐赘壻,死作楚先贤。
应以客卿葬,故临官道边。
寓言本多兴,放意能合权。
我有一石酒,置君坟树前。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

善谑驿淳于髠墓上有木斜出 (shàn xuè yì chún yú kūn mù shàng yǒu mù xié chū)

朝代:宋    作者: 项安世

辟强老去重堪嗟,千里堂堂表海涯。
取士但能笼自鹄,谏王安用学蚳鼃。
祗言鲁国贤无补,岂识齐卿实未加。
不见只今坟上木,多年老干尚倾斜。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

春秋战国门 淳于髠 (chūn qiū zhàn guó mén chún yú kūn)

朝代:唐    作者: 周昙

穰穰何祷手何賷,一呷村浆与只鸡。
以少求多诚可笑,还如轻币欲全齐。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

咏物 哲理

善谑驿淳于髠墓上有木斜出口占 (shàn xuè yì chún yú kūn mù shàng yǒu mù xié chū kǒu zhàn)

朝代:宋    作者: 项安世

秦人磨斧闯山东,七泽青邱入梦中。
齐楚君臣正行乐,辟宫除道送金笼。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

乙丑元日口号十首 其八 (yǐ chǒu yuán rì kǒu hào shí shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 刘克庄

新擢咸淳两台端,可继庆历四谏官。
安知千载无南董,异日求君谏草看。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

锁谏图 (suǒ jiàn tú)

朝代:宋    作者: 刘克庄

谠言直触大单于,頼有阏氏上谏书。
若把汉唐宫苑比,玉环飞燕总输渠。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

赵景贶以诗求东斋榜铭昨日闻都下寄酒来戏和其韵求分一壶作润笔也 (zhào jǐng kuàng yǐ shī qiú dōng zhāi bǎng míng zuó rì wén dōu xià jì jiǔ lái xì hé qí yùn qiú fēn yī hú zuò rùn bǐ yě)

朝代:宋    作者: 苏轼

王孙天麒麟,眸子奥而澈。
囊空学逾富,屋陋人更杰。
我老书益放,笔落座惊掣。
欲求东斋铭,要饮西湖雪。
长瓶分未到,小砚乾欲裂。
不似淳于髠,一石要烛灭。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

上钱唐太守薛大谏 (shàng qián táng tài shǒu xuē dà jiàn)

朝代:宋    作者: 释智圆

分符江郡远,贵列七人间。
文古淳风在,时清谏笔闲。
楼高喧暮角,厅冷鏁秋山。
圣代期调鼎,轩车即诏还。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

过衡州舘于郡斋时太守裴梦贶督役于城上 (guò héng zhōu guǎn yú jùn zhāi shí tài shǒu péi mèng kuàng dū yì yú chéng shàng)

朝代:宋    作者: 孙觌

万锸风雨集,三令霜雪严。
适发半闾左,雅舂亦髠钳。
大事难虑始,掇龟宁复占。
君看执扑者,端是邑中黔。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。

故人谢师厚刻唐贤淳于先生墓诗于善谑驿系语其後刻石後二年师厚去世明年余过善谑驿读诗悲之因作淳于墓诗又题二韵追悼师厚平生忘形善谑莫逆惟师厚为然也 (gù rén xiè shī hòu kè táng xián chún yú xiān shēng mù shī yú shàn xuè yì xì yǔ qí hòu kè shí hòu èr nián shī hòu qù shì míng nián yú guò shàn xuè yì dú shī bēi zhī yīn zuò chún yú mù shī yòu tí èr yùn zhuī dào shī hòu píng shēng wàng xíng shàn xuè mò nì wéi shī hòu wèi rán yě)

朝代:宋    作者: 刘攽

故人坟宿草,翰墨想遗风。
善谑知君意,何伤睿武公。

仄仄平平,仄仄平仄。
仄仄仄平,仄仄平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄○仄。
平平仄○,仄○仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平平平平,平平仄仄。
○平仄仄,平○仄仄。
○仄平平,○仄平仄。
仄仄○○,○平○仄。
平○仄平,平平平仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄平,仄仄平仄。
仄仄仄平,平平○仄。
○仄平平,仄仄平仄。
平仄仄仄,平平仄仄。
平仄平仄,○○平平。
○仄平平,仄仄平仄。