chūn tái wàng
春台望 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李隆基 (lǐ lóng jī)

暇景属三春,高台聊四望。
目极千里际,山川一何壮。
太华见重岩,终南分叠嶂。
郊原纷绮错,参差多异状。
佳气满通沟,迟步入绮楼。
初鸎一一鸣红树,归雁双双去绿洲。
太液池中下黄鹤,昆明水上映牵牛。
闻道汉家全盛日,别馆离宫趣非一。
甘泉逶迤亘明光,五柞连延接未央。
周庐徼道纵横转,飞阁回轩左右长。
须念作劳居者逸,勿言我後焉能恤。
为想雄豪壮柏梁,何如俭陋卑茅室。
阳乌黯黯向山沈,夕鸟喧喧入上林。
薄暮赏余回步辇,还念中人罢百金。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

xiá jǐng shǔ sān chūn , gāo tái liáo sì wàng 。
mù jí qiān lǐ jì , shān chuān yī hé zhuàng 。
tài huá jiàn chóng yán , zhōng nán fēn dié zhàng 。
jiāo yuán fēn qǐ cuò , cēn cī duō yì zhuàng 。
jiā qì mǎn tōng gōu , chí bù rù qǐ lóu 。
chū yīng yī yī míng hóng shù , guī yàn shuāng shuāng qù lǜ zhōu 。
tài yè chí zhōng xià huáng hè , kūn míng shuǐ shàng yìng qiān niú 。
wén dào hàn jiā quán shèng rì , bié guǎn lí gōng qù fēi yī 。
gān quán wēi yí gèn míng guāng , wǔ zhà lián yán jiē wèi yāng 。
zhōu lú jiǎo dào zòng héng zhuǎn , fēi gé huí xuān zuǒ yòu cháng 。
xū niàn zuò láo jū zhě yì , wù yán wǒ hòu yān néng xù 。
wèi xiǎng xióng háo zhuàng bǎi liáng , hé rú jiǎn lòu bēi máo shì 。
yáng wū àn àn xiàng shān shěn , xī niǎo xuān xuān rù shàng lín 。
bó mù shǎng yú huí bù niǎn , huán niàn zhōng rén bà bǎi jīn 。

写景 抒情 咏物 写政治

春臺望

—— 明皇帝

暇景屬三春,高臺聊四望。
目極千里際,山川一何壯。
太華見重巖,終南分疊嶂。
郊原紛綺錯,參差多異狀。
佳氣滿通溝,遲步入綺樓。
初鸎一一鳴紅樹,歸雁雙雙去綠洲。
太液池中下黃鶴,昆明水上映牽牛。
聞道漢家全盛日,別館離宮趣非一。
甘泉逶迤亘明光,五柞連延接未央。
周廬徼道縱橫轉,飛閣迴軒左右長。
須念作勞居者逸,勿言我後焉能恤。
爲想雄豪壯柏梁,何如儉陋卑茅室。
陽烏黯黯向山沈,夕鳥喧喧入上林。
薄暮賞餘回步輦,還念中人罷百金。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

xiá jǐng shǔ sān chūn , gāo tái liáo sì wàng 。
mù jí qiān lǐ jì , shān chuān yī hé zhuàng 。
tài huá jiàn chóng yán , zhōng nán fēn dié zhàng 。
jiāo yuán fēn qǐ cuò , cēn cī duō yì zhuàng 。
jiā qì mǎn tōng gōu , chí bù rù qǐ lóu 。
chū yīng yī yī míng hóng shù , guī yàn shuāng shuāng qù lǜ zhōu 。
tài yè chí zhōng xià huáng hè , kūn míng shuǐ shàng yìng qiān niú 。
wén dào hàn jiā quán shèng rì , bié guǎn lí gōng qù fēi yī 。
gān quán wēi yí gèn míng guāng , wǔ zhà lián yán jiē wèi yāng 。
zhōu lú jiǎo dào zòng héng zhuǎn , fēi gé huí xuān zuǒ yòu cháng 。
xū niàn zuò láo jū zhě yì , wù yán wǒ hòu yān néng xù 。
wèi xiǎng xióng háo zhuàng bǎi liáng , hé rú jiǎn lòu bēi máo shì 。
yáng wū àn àn xiàng shān shěn , xī niǎo xuān xuān rù shàng lín 。
bó mù shǎng yú huí bù niǎn , huán niàn zhōng rén bà bǎi jīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
闲暇时光,正是春季美景,我登上高台,四处眺望。眼前的景色无垠延伸,山川壮丽。太华山犹如重重巨石,终南山脉层峦叠嶂。郊原之间错综复杂,参差不齐的景象让人目不暇接。美丽的气息弥漫在通沟之间,我缓步进入华丽的楼阁。初春时节,红树上的鸟儿欢快鸣叫,归雁成双成对飞向绿洲。太液池中有黄鹤翩翩起舞,昆明湖上的水倒映着牵牛花的美丽。听说汉家盛世的日子很有名,别馆和离宫都非同一般。甘泉宫廷遥远而壮观,五柞殿宇连绵不断延伸到未央宫。周庐徼道纵横交错,飞阁回廊左右延伸无穷。我们应该想到那些辛勤劳作而得不到闲暇的人们,不要轻言我后来者能够怜悯他们。我们应该像壮美的柏梁山那样,追求雄豪的气势,而不是满足于简陋卑贱的茅舍。太阳逐渐西沉,天空变得黯淡,夜鸟喧嚣地飞入上林。黄昏时分,我赏心悦目地回到步辇上,不禁想起中心人已停止工作,回家休息。

赏析:这首诗《春台望》是唐代诗人李隆基创作的一首山水田园诗。诗人以高台为视角,展望四方景色,表现了春天的美丽和大自然的壮丽景色,同时也寄托了对政治兴盛和家国安宁的向往。
首节以"暇景属三春,高台聊四望"开篇,将诗歌的时间背景和地点交代清楚。诗人站在高台,一眼望去,可以看到千里之内的山川壮丽景色,这展现出了诗人的宏大视野。
接下来的诗句描述了眼前的景色,"太华见重岩,终南分叠嶂","郊原纷绮错,参差多异状",生动地描绘了远处的山峦和原野,表现出大自然的壮美。
诗人步入绮楼,感受到了春天的气息,听到了鸟儿的歌唱,"初鸎一一鸣红树,归雁双双去绿洲",这些描写增添了诗歌的抒情色彩。
在接下来的部分,诗人提到了一系列宫殿和景点,如太液池、昆明水、甘泉等,这些地方反映了当时的政治兴盛和皇室的豪华生活,同时也点明了诗人的政治立场和对社会风貌的观察。
最后两句,诗人表达了自己的思考和态度,呼吁不要追求奢华,而要珍惜俭陋的生活,表现出了诗人的朴素情感和为政治清廉的态度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李隆基介绍:🔈

帝讳隆基,睿宗第三子,始封楚王,後爲临淄郡王。景云元年,进封平王,立爲皇太子,英武多能。开元之际,励精政事,海内殷盛,旁求宏硕,讲道艺文。贞观之风,一朝复振。在位四十七年。諡曰明。诗一卷。 帝讳隆基,睿宗第三子,始封楚王,後爲临淄郡王。景云元年,进封平王,立爲皇太子,英武多能。开元之际,励精政事,海内殷盛,旁求宏硕,讲道艺文。贞观之风,一朝复振。在位四十七年。諡曰明。诗一卷。 查看更多>>

李隆基的诗:

相关诗词:

宜春台 (yí chūn tái)

朝代:宋    作者: 朱继芳

定王米换长安土,北望长安日几回。
更有筑台归未得,凭高却望定王台。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

使东川 望驿台 (shǐ dōng chuān wàng yì tái)

朝代:唐    作者: 元稹

可怜三月三旬足,怅望江边望驿台。
料得孟光今日语,不曾春尽不归来。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

和邢端公登台春望句句有春字之什 (hé xíng duān gōng dēng tái chūn wàng jù jù yǒu chūn zì zhī shén)

朝代:唐    作者: 皎然

春日绣衣轻,春台别有情。
春烟间草色,春鸟隔花声。
春树乱无次,春山遥得名。
春风正飘荡,春瓮莫须倾。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

咏景 抒情

宫词 其二○ (gōng cí qí èr ○)

朝代:宋    作者: 王仲修

宜春苑里望春台,台下仙花已半开。
地密无人敢偷折,万民喜待翠舆来。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

望莲台 (wàng lián tái)

朝代:唐    作者: 朱景玄

秋台好登望,菡萏发清池。
半似红颜醉,凌波欲暮时。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

酬和元九东川路诗十二首 望驿台 (chóu hé yuán jiǔ dōng chuān lù shī shí èr shǒu wàng yì tái)

朝代:唐    作者: 白居易

靖安宅里当窗柳,望驿台前扑地花。
两处春光同日尽,居人思客客思家。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

和诗 思念

望湖台 (wàng hú tái)

朝代:宋    作者: 范镇

台上望城下,迢遥知几寻。
湖光隐隐见,多碍柳烟深。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

琅邪三十二咏 望日台 (láng xié sān shí èr yǒng wàng rì tái)

朝代:宋    作者: 韦骧

曾有长安客,题为望日台。
樵苏人不测,到此亦裴回。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

李陵台 (lǐ líng tái)

朝代:宋    作者: 姜夔

李陵归不得,高筑望乡台。
长安一万里,鸿雁隔年回。
望望虽不见,时时一上来。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。

游春台诗 三 (yóu chūn tái shī sān)

朝代:唐    作者: 春台仙

玉魄东方开,嫦娥逐影来。
洗心兼涤目,怳若游春台。

仄仄仄○平,平平平仄仄。
仄仄平仄仄,平平仄平仄。
仄平仄○平,平平○仄仄。
平平平仄仄,○平平仄仄。
平仄仄平平,○仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平○仄平仄,平平仄仄仄○平。
○仄仄平平仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平○仄仄○仄,平仄平平仄仄○。
平仄仄○平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平○仄仄,平仄○平仄仄平。