chūn nǚ xíng
春女行 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘希夷 (liú xī yí)

春女颜如玉,怨歌阳春曲。
巫山春树红,沅湘春草绿。
自怜妖艳姿,妆成独见时。
愁心伴杨柳,春尽乱如丝。
目极千余里,悠悠春江水。
频想玉关人,愁卧金闺里。
尚言春花落,不知秋风起。
娇爱犹未终,悲凉从此始。
忆昔楚王宫,玉楼粧粉红。
纤腰弄明月,长袖舞春风。
容华委西山,光阴不可还。
桑林变东海,富贵今何在?寄言桃李容,胡为闺合重。
但看楚王墓,唯有数株松。

平仄平○仄,仄平平平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平平仄。
平仄仄平平,平仄平平仄。
仄平平平仄,仄平平平仄。
○仄○仄平,平平○仄仄。
仄仄仄○平,仄平平仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。仄平平仄平,平平平仄○。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。

chūn nǚ yán rú yù , yuàn gē yáng chūn qū 。
wū shān chūn shù hóng , yuán xiāng chūn cǎo lǜ 。
zì lián yāo yàn zī , zhuāng chéng dú jiàn shí 。
chóu xīn bàn yáng liǔ , chūn jìn luàn rú sī 。
mù jí qiān yú lǐ , yōu yōu chūn jiāng shuǐ 。
pín xiǎng yù guān rén , chóu wò jīn guī lǐ 。
shàng yán chūn huā luò , bù zhī qiū fēng qǐ 。
jiāo ài yóu wèi zhōng , bēi liáng cóng cǐ shǐ 。
yì xī chǔ wáng gōng , yù lóu zhuāng fěn hóng 。
xiān yāo nòng míng yuè , cháng xiù wǔ chūn fēng 。
róng huá wěi xī shān , guāng yīn bù kě huán 。
sāng lín biàn dōng hǎi , fù guì jīn hé zài ? jì yán táo lǐ róng , hú wèi guī hé chóng 。
dàn kàn chǔ wáng mù , wéi yǒu shù zhū sōng 。

春女行

—— 劉希夷

春女顏如玉,怨歌陽春曲。
巫山春樹紅,沅湘春草綠。
自憐妖豔姿,妝成獨見時。
愁心伴楊柳,春盡亂如絲。
目極千餘里,悠悠春江水。
頻想玉關人,愁臥金閨裏。
尚言春花落,不知秋風起。
嬌愛猶未終,悲涼從此始。
憶昔楚王宮,玉樓粧粉紅。
纖腰弄明月,長袖舞春風。
容華委西山,光陰不可還。
桑林變東海,富貴今何在?寄言桃李容,胡爲閨閤重。
但看楚王墓,唯有數株松。

平仄平○仄,仄平平平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平平平仄。
平仄仄平平,平仄平平仄。
仄平平平仄,仄平平平仄。
○仄○仄平,平平○仄仄。
仄仄仄○平,仄平平仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。
平平仄平平,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。仄平平仄平,平平平仄○。
仄○仄○仄,仄仄仄平平。

chūn nǚ yán rú yù , yuàn gē yáng chūn qū 。
wū shān chūn shù hóng , yuán xiāng chūn cǎo lǜ 。
zì lián yāo yàn zī , zhuāng chéng dú jiàn shí 。
chóu xīn bàn yáng liǔ , chūn jìn luàn rú sī 。
mù jí qiān yú lǐ , yōu yōu chūn jiāng shuǐ 。
pín xiǎng yù guān rén , chóu wò jīn guī lǐ 。
shàng yán chūn huā luò , bù zhī qiū fēng qǐ 。
jiāo ài yóu wèi zhōng , bēi liáng cóng cǐ shǐ 。
yì xī chǔ wáng gōng , yù lóu zhuāng fěn hóng 。
xiān yāo nòng míng yuè , cháng xiù wǔ chūn fēng 。
róng huá wěi xī shān , guāng yīn bù kě huán 。
sāng lín biàn dōng hǎi , fù guì jīn hé zài ? jì yán táo lǐ róng , hú wèi guī hé chóng 。
dàn kàn chǔ wáng mù , wéi yǒu shù zhū sōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
春天的少女容貌美如玉,唱着怨曲庆阳春。
巫山的春树绽放着红色,沅湘间春草绿茵茵。
自我怜惜妖娆的姿态,打扮得独一无二。
忧愁的心伴随着垂柳,春天结束时乱如丝。
目光穿越千余里,看着悠悠的春江水。
经常想起玉关的人,忧愁地躺在金闺里。
仍说春花飘落,却不知秋风已起。
娇爱尚未终结,悲凉从此开始。
回忆起往昔楚王宫,玉楼妆粉嫣红。
纤腰舞动着明月,长袖舞动春风。
美丽的容颜随着西山凋谢,时光不可逆转。
桑林变成东海,富贵如今何处?寄语桃李容颜,何必重视闺门之合。
只需观看楚王的墓,唯有几株松树矗立。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《春女行》的诗:

本文作者刘希夷介绍:🔈

刘希夷,一名庭芝,汝州人。少有文华,落魄不拘常格,後爲人所害。希夷善爲从军闺情诗,词旨悲苦,未爲人重。後孙昱撰《正声集》,以希夷诗爲集中之最,由是大爲时所称赏。集十卷,今编诗一卷。 查看更多>>

刘希夷的诗:

相关诗词: