chū chéng bié zhāng yòu xīn chóu lǐ hàn
出城别张又新酬李汉 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李贺 (lǐ hè)

李子别上国,南山崆峒春。
不闻今夕鼓,差慰煎情人。
赵壹赋命薄,马卿家业贫。
乡书何所报,紫蕨生石云。
长安玉桂国,戟带披侯门。
惨阴地自光,宝马踏晓昏。
腊春戏草苑,玉挽鸣

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

lǐ zǐ bié shàng guó , nán shān kōng dòng chūn 。
bù wén jīn xī gǔ , chà wèi jiān qíng rén 。
zhào yī fù mìng báo , mǎ qīng jiā yè pín 。
xiāng shū hé suǒ bào , zǐ jué shēng shí yún 。
cháng ān yù guì guó , jǐ dài pī hóu mén 。
cǎn yīn dì zì guāng , bǎo mǎ tà xiǎo hūn 。
là chūn xì cǎo yuàn , yù wǎn míng

出城別張又新酬李漢

—— 李賀

李子別上國,南山崆峒春。
不聞今夕鼓,差慰煎情人。
趙壹賦命薄,馬卿家業貧。
鄉書何所報,紫蕨生石雲。
長安玉桂國,戟帶披侯門。
慘陰地自光,寶馬踏曉昏。
臘春戲草苑,玉輓鳴

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

lǐ zǐ bié shàng guó , nán shān kōng dòng chūn 。
bù wén jīn xī gǔ , chà wèi jiān qíng rén 。
zhào yī fù mìng báo , mǎ qīng jiā yè pín 。
xiāng shū hé suǒ bào , zǐ jué shēng shí yún 。
cháng ān yù guì guó , jǐ dài pī hóu mén 。
cǎn yīn dì zì guāng , bǎo mǎ tà xiǎo hūn 。
là chūn xì cǎo yuàn , yù wǎn míng

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
李子别上国,南山崆峒春。
不闻今夕鼓,差慰煎情人。
赵壹赋命薄,马卿家业贫。
乡书何所报,紫蕨生石云。
长安玉桂国,戟带披侯门。
惨阴地自光,宝马踏晓昏。
腊春戏草苑,玉挽鸣

李子离开了故国,南山崆峒的春天。
不知道今夜的鼓声,让情人感到多么悲伤。
赵壹受命如此艰难,马卿的家业又如此贫穷。
乡书又能向谁报告呢?紫蕨生长在石头上的云端。
长安是玉桂之国,戟带披挂在侯门之前。
阴霾的地面自己照亮,宝马轻轻踏过黎明的昏暗。
腊月春天在草坪上戏耍,玉佩摇曳作响。



总结:

诗人描述了李子离开故国的情景,以及南山崆峒的春天景色。他感叹自己无法听到今夜的鼓声,令心爱的人备感悲伤。赵壹生活艰难,而马卿的家业贫穷。诗人不知道向谁报告乡书,只能在紫蕨生长的石头云端思念故乡。描绘了长安的繁荣和戟带挂在侯门之前的壮观景象。诗中还透露出阴霾地面自照的奇异景象和黎明时分宝马的驰骋。最后,腊月的春天在草坪上嬉戏,玉佩发出清脆的声音。

《出城别张又新酬李汉》这首诗是唐代诗人李贺的作品,整首诗情感丰富,描绘了离别之情和对友人的思念,同时也融入了一些社会现实的意蕴。以下是对这首诗的赏析:
这首诗可以被归类为抒情诗。诗人以离别为主题,描述了自己离开李子的国家,前往南山崆峒的情景。首句“李子别上国,南山崆峒春”表现了诗人与李子的离别,而“南山崆峒春”则描绘了旅途中的美景,暗示着新的生活开始。这里的“春”象征着新的希望和机遇。
接下来的几句中,诗人提到了一些社会现实的问题。他说“不闻今夕鼓,差慰煎情人”,暗示了他听不到国家的鼓声,不能为国家尽忠,这或许反映了当时的政治动荡和他对国家的忧虑。他还提到了赵壹和马卿,两位有名的官员,但却形容他们的命运“薄”和“贫”,反映了官场的险恶和不公平。
诗的后半部分描写了诗人的新生活,他提到了紫蕨和长安的景物,以及宝马踏晓昏,表现出他对新环境的探索和希望。最后一句“腊春戏草苑,玉挽鸣”则展现了一种轻松愉悦的氛围,似乎是在告诉读者他已经适应了新的生活,愿意放下忧虑。
总的来说,这首诗通过离别情感,反映了诗人对国家和社会的关切,同时也传达了新生活的希望和乐观情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李贺介绍:🔈

李贺,字长吉,系出郑王後。七岁能辞章,韩愈、皇甫湜始闻未信,过其家,使贺赋诗,援笔輙就,自目曰《高轩过》,二人大惊,自是有名。贺每旦日出,骑弱马,从小奚奴,背古锦囊,遇所得,书投囊中,及暮归,足成之,率爲常。以父名晋肃,不肯举进士。诗尚奇诡,绝去畦径,当时无能效者。乐府数十篇,云韶诸工皆合之弦管,仕爲协律郎,卒年二十七。诗四卷,外集一卷,今编诗五卷。 查看更多>>

李贺的诗:

相关诗词:

酬张二十员外前国子博士窦叔向 (chóu zhāng èr shí yuán wài qián guó zǐ bó shì dòu shū xiàng)

朝代:唐    作者: 张继

故交日零落,心赏寄何人。
幸与冯唐遇,心同迹复亲。
语言未终夕,离别又伤春。
结念湓城下,闻猨诗兴新。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

和裴司空酬满城杨少尹 (hé péi sī kōng chóu mǎn chéng yáng shǎo yǐn)

朝代:唐    作者: 张籍

圣朝偏重大司空,人咏元和第一功。
拥节高临汉水上,题诗远入舜城中。
共惊向老多年别,更忆登科旧日同。
谁不望归丞相府,江边杨柳又秋风。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

汉阳登览呈王中甫使君 (hàn yáng dēng lǎn chéng wáng zhōng fǔ shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 戴复古

西州城郭虽然小,江汉规模壮矣哉。
大别山头观禹迹,楚波亭上望吴台。
萧萧修竹凤不至,漠漠平沙鴈又来。
五马相邀共登览,欲酬秋兴费诗材。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

寄酬朱大後亭夜坐留别 (jì chóu zhū dà hòu tíng yè zuò liú bié)

朝代:唐    作者: 李回

十夜郡城宿,苦吟身未闲。
那堪西郭别,雪路问青山。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

寄宣城使君陈中书兼简谢别驾林叔恭 其二 (jì xuān chéng shǐ jūn chén zhōng shū jiān jiǎn xiè bié jià lín shū gōng qí èr)

朝代:宋    作者: 释居简

乐雠稽古暂专城,孰愈金莲夜直频。
风月平分与宏放,江山多助到清新。
乡来素练江犹浄,近日芳池草又春。
想见尊前酬别乘,武夷山下付衣人。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

调笑令 二 (tiáo xiào lìng èr)

朝代:唐    作者: 韦应物

河汉,河汉,晓挂秋城漫漫。
愁人起望相思,塞北江南别离。
离别,离别,河汉虽同路绝。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

依韵酬谢尊师见赠二首 一 (yī yùn chóu xiè zūn shī jiàn zèng èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 齐己

南国搜奇久,偏伤杜甫坟。
重来经汉浦,又去入嵩云。
旧别人稀见,新朝事渐闻。
莫将高尚迹,闲处傲明君。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

杂曲歌辞 宫中调笑 二 (zá qū gē cí gōng zhōng tiáo xiào èr)

朝代:唐    作者: 韦应物

河汉,河汉,晓挂秋城漫漫。
愁人起望相思,江南塞北别离。
离别,离别,河汉虽同路绝。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

送圣民出城即事 (sòng shèng mín chū chéng jí shì)

朝代:宋    作者: 张耒

东风堤上送行人,渐出城来渐少尘。
柳色已深花又落,客来下马独伤春。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。

酬太常从兄留别 (chóu tài cháng cóng xiōng liú bié)

朝代:唐    作者: 武元衡

乡路日兹始,征轩行复留。
张骞随汉节,王濬守刀州。
泽国烟花度,铜梁雾雨愁。
别离无可奈,万恨锦江流。

仄仄仄仄仄,平平平平平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄○平。
平平仄仄仄,平平平仄平。
平○仄仄仄,平○平平平。
仄仄仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄○仄,平仄○平平。
仄仄仄?仄,仄仄仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄平平平,○平平仄平。
仄仄平平○,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,○仄仄平平。
平仄仄平仄,平○○仄○。
仄平仄仄平,平仄○平平。
仄平仄平仄,平平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平○平。