chóu yīn míng zuǒ jiàn zèng wǔ yún qiú gē
詶殷明佐见赠五云裘歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

我吟谢朓诗上语,朔风飒飒吹飞雨。
谢朓已没青山空,後来继之有殷公。
粉图珍裘五云色,晔如晴天散彩虹。
文章彪炳光陆离,应是素娥玉女之所为。
轻如松花落金粉,浓似苔锦含碧滋。
远山积翠横海岛,残霞飞丹暎江草。
凝毫采掇花露容,几年功成夺天造。
故人赠我我不违,着令山水含清晖。
顿惊谢康乐,诗兴生我衣。
襟前林壑敛暝色,袖上云霞收夕霏。
羣仙长叹惊此物,千厓万岭相萦郁。
身骑白鹿行飘颻,手翳紫芝笑披拂。
相如不足跨鷫鸘,王恭鹤氅安可方。
瑶台雪花数千点,片片吹落春风香。
为君持此凌苍苍,上朝三十六玉皇。
下窥夫子不可及,矫首相思空断肠。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

wǒ yín xiè tiǎo shī shàng yǔ , shuò fēng sà sà chuī fēi yǔ 。
xiè tiǎo yǐ méi qīng shān kōng , hòu lái jì zhī yǒu yīn gōng 。
fěn tú zhēn qiú wǔ yún sè , yè rú qíng tiān sàn cǎi hóng 。
wén zhāng biāo bǐng guāng lù lí , yìng shì sù é yù nǚ zhī suǒ wèi 。
qīng rú sōng huā luò jīn fěn , nóng sì tái jǐn hán bì zī 。
yuǎn shān jī cuì héng hǎi dǎo , cán xiá fēi dān yìng jiāng cǎo 。
níng háo cǎi duō huā lù róng , jǐ nián gōng chéng duó tiān zào 。
gù rén zèng wǒ wǒ bù wéi , zhe lìng shān shuǐ hán qīng huī 。
dùn jīng xiè kāng lè , shī xìng shēng wǒ yī 。
jīn qián lín hè liǎn míng sè , xiù shàng yún xiá shōu xī fēi 。
qún xiān cháng tàn jīng cǐ wù , qiān yá wàn lǐng xiāng yíng yù 。
shēn qí bái lù xíng piāo yáo , shǒu yì zǐ zhī xiào pī fú 。
xiāng rú bù zú kuà sù shuāng , wáng gōng hè chǎng ān kě fāng 。
yáo tái xuě huā shù qiān diǎn , piàn piàn chuī luò chūn fēng xiāng 。
wèi jūn chí cǐ líng cāng cāng , shàng cháo sān shí liù yù huáng 。
xià kuī fū zǐ bù kě jí , jiǎo shǒu xiàng sī kōng duàn cháng 。

詶殷明佐見贈五雲裘歌

—— 李白

我吟謝朓詩上語,朔風颯颯吹飛雨。
謝朓已沒青山空,後來繼之有殷公。
粉圖珍裘五雲色,曄如晴天散彩虹。
文章彪炳光陸離,應是素娥玉女之所爲。
輕如松花落金粉,濃似苔錦含碧滋。
遠山積翠橫海島,殘霞飛丹暎江草。
凝毫採掇花露容,幾年功成奪天造。
故人贈我我不違,著令山水含清暉。
頓驚謝康樂,詩興生我衣。
襟前林壑斂暝色,袖上雲霞收夕霏。
羣仙長歎驚此物,千厓萬嶺相縈鬱。
身騎白鹿行飄颻,手翳紫芝笑披拂。
相如不足跨鷫鸘,王恭鶴氅安可方。
瑤臺雪花數千點,片片吹落春風香。
爲君持此凌蒼蒼,上朝三十六玉皇。
下窺夫子不可及,矯首相思空斷腸。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

wǒ yín xiè tiǎo shī shàng yǔ , shuò fēng sà sà chuī fēi yǔ 。
xiè tiǎo yǐ méi qīng shān kōng , hòu lái jì zhī yǒu yīn gōng 。
fěn tú zhēn qiú wǔ yún sè , yè rú qíng tiān sàn cǎi hóng 。
wén zhāng biāo bǐng guāng lù lí , yìng shì sù é yù nǚ zhī suǒ wèi 。
qīng rú sōng huā luò jīn fěn , nóng sì tái jǐn hán bì zī 。
yuǎn shān jī cuì héng hǎi dǎo , cán xiá fēi dān yìng jiāng cǎo 。
níng háo cǎi duō huā lù róng , jǐ nián gōng chéng duó tiān zào 。
gù rén zèng wǒ wǒ bù wéi , zhe lìng shān shuǐ hán qīng huī 。
dùn jīng xiè kāng lè , shī xìng shēng wǒ yī 。
jīn qián lín hè liǎn míng sè , xiù shàng yún xiá shōu xī fēi 。
qún xiān cháng tàn jīng cǐ wù , qiān yá wàn lǐng xiāng yíng yù 。
shēn qí bái lù xíng piāo yáo , shǒu yì zǐ zhī xiào pī fú 。
xiāng rú bù zú kuà sù shuāng , wáng gōng hè chǎng ān kě fāng 。
yáo tái xuě huā shù qiān diǎn , piàn piàn chuī luò chūn fēng xiāng 。
wèi jūn chí cǐ líng cāng cāng , shàng cháo sān shí liù yù huáng 。
xià kuī fū zǐ bù kě jí , jiǎo shǒu xiàng sī kōng duàn cháng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我吟谢朓的诗句,北风呼啸吹走雨滴。
谢朓已经不在了,青山空悄无声息,随后是殷公继任。
粉图上绘制着宝贵的皮毛,色彩如同五彩云霞,明亮如晴天散发彩虹。
文章辉煌繁荣,充满着绮丽的色彩,应该是仙女所创作的。
轻盈如松花飘落金粉,浓郁如苔藓编织绿色。
远山叠嶂蔓延至海岛,残霞飞扬,染红江边的草地。
笔墨凝聚描绘花朵上的露珠,经过几年的努力成就了天上的造物。
故友赠我,我不会违背,让山水装载着清晨的光辉。
忽然惊动了谢康乐,诗兴激发了我的情绪。
胸前的山林隐去了暮色,袖上的云霞收纳了夜晚的细雨。
众仙们都惊叹不已,这件物品充满了千山万岭的幽郁。
我骑着白鹿飘然而行,手中遮挡着紫芝,笑容洒落。
相比较而言,我不足以跨越如鷫鸘那样的距离,就像王恭无法披上鹤氅那样。
瑶台上的雪花数不清,片片随着春风飘落,散发出芬芳的香气。
为了君王持有这件物品,以超越苍苍之上,上朝见到三十六位玉皇。
徒然窥探夫子,是无法企及的,只能仰首相思,心中空虚痛苦。

赏析:
这首诗是唐代著名诗人李白的作品,表现了对友人所赠五云裘的赞美和赠予者的感激之情。整首诗以豪放奔放的笔调,将五云裘的美妙之处一一描绘出来,同时也显露出诗人的高雅品味和文学造诣。
首节诗句描写了朔风飒飒,吹飞雨,展现出北国的寒冷和苍茫,同时以谢朓和殷公的对比,突出了殷公的卓越。
接下来,诗人细致地描写了五云裘的美丽,裘毛如五彩虹一般晶莹剔透,形容其色彩斑斓、光彩夺目,仿佛是素娥玉女的杰作,这里的标签可以是“咏物”。
接下来的句子通过一系列的比喻和形容,赞美了五云裘的轻盈和华丽。比如,“轻如松花落金粉,浓似苔锦含碧滋”,这些比喻生动地表现出五云裘的华贵和珍贵。
诗人还通过描写自然景物来增强对五云裘的赞美,山川河流、霞光花露都为五云裘的美丽提供了背景和对比。
在诗的后半部分,诗人表达了对友人的感激之情,他不违拒友人的赠送,反而将五云裘看作是山水的清晖,将它佩戴在身上,让自己成为风景。
最后两节表达了诗人对五云裘的赞美已经达到了令群仙都为之惊叹的地步,诗人仿佛已经超越了凡人,骑着白鹿,手执紫芝,仙境般地行走在世界之间,这里可以标记为“仙境”。
整首诗情感丰富,描写细腻,通过对五云裘的赞美,表达了诗人对友情和美的向往之情,同时也展示了他的文学造诣和艺术表达能力。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

詶李益端公夜宴见赠 (chóu lǐ yì duān gōng yè yàn jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 卢纶

戚戚一西东,十年今始同。
可怜歌酒夜,相对两衰翁。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

詶冯十七舍人宿卫赠别五韵 (chóu féng shí qī shè rén sù wèi zèng bié wǔ yùn)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

少年为别日,隋宫杨柳阴。
白首相逢处,巴江烟浪深。
使星上三蜀,春雨沾衣襟。
王程促速意,夜语殷勤心。
却归天上去,遗我云间音。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

醉後狂言酬赠萧殷二协律 (zuì hòu kuáng yán chóu zèng xiāo yīn èr xié lǜ)

朝代:唐    作者: 白居易

余杭邑客多羇贫,其间甚者萧与殷。
天寒身上犹衣葛,日高甑中未拂尘。
江城山寺十一月,北风吹沙雪纷纷。
宾客不见绨袍惠,黎庶未沾襦袴恩。
此时太守自慙媿,重衣复衾有余温。
因命染人与鍼女,先制两裘赠二君。
吴緜细輭桂布密,柔如狐腋白似云。
劳将诗书投赠我,如此小惠何足论。
我有大裘君未见,宽广和暖如阳春。
此裘非缯亦非纩,裁以法度絮以仁。
刀尺钝拙制未毕,出亦不独裹一身。
若令在郡得五考,与君展覆杭州人。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

詶鲁望见迎绿罽次韵 (chóu lǔ wàng jiàn yíng lǜ jì cì yùn)

朝代:唐    作者: 皮日休

轻裁鸭绿任金刀,不怕西风断野蒿。
詶赠既无青玉案,纤华犹欠赤霜袍。
烟披怪石难同逸,竹映仙禽未胜高。
成後料君无别事,只应酣饮咏离骚。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

詶坊州王司马与阎正字对雪见赠 (chóu fāng zhōu wáng sī mǎ yǔ yán zhèng zì duì xuě jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 李白

游子东南来,自宛适京国。
飘然无心云,倏忽复西北。
访戴昔未偶,寻嵇此相得。
愁颜发新懽,终宴叙前识。
阎公汉庭旧,沈郁富才力。
价重铜龙楼,声高重门侧。
宁期此相遇,华馆陪游息。
积雪明远峰,寒城锁春色。
主人苍生望,假我青云翼。
风水如见资,投竿佐皇极。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

动物

詶宇文少府见赠桃竹书筒 (chóu yǔ wén shào fǔ jiàn zèng táo zhú shū tǒng)

朝代:唐    作者: 李白

桃竹书筒绮绣文,良工巧妙称绝羣。
灵心圆映三江月,彩质叠成五色云。
中藏宝诀峨眉去,千里提携长忆君。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

赠歌人郭婉二首 二 (zèng gē rén guō wǎn èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 殷尧藩

云满衣裳月满身,轻盈归步过流尘。
五更无限留连意,常恐风花又一春。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

和裘父见赠二首 其二 (hé qiú fù jiàn zèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾协

乡关重见慰余年,踉蹡迎门喜欲颠。
先遣好诗陈曲折,更搜余论尽中边。
尚勤药石论臣佐,莫向杯觞近圣贤。
杜口不言穷达事,知君客疾不难痊。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

相和歌辞 子夜四时歌六首 春歌二首 一 (xiāng hé gē cí zǐ yè sì shí gē liù shǒu chūn gē èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 郭元振

青楼含日光,绿池起风色。
赠子同心花,殷勤此何极。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。

赠殷道人 (zèng yīn dào rén)

朝代:宋    作者: 释元肇

经旬门巷揜苍苔,不觉春从何处来。
想见道人殷七七,万红千紫为渠开。

仄○仄仄平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄仄仄平平○,仄平仄平仄○平。
仄平平平仄平仄,仄○平平仄仄○。
平平平仄平仄○,○仄仄平仄仄平仄平。
○○平平仄平仄,平仄平仄平仄平。
仄平仄仄○仄仄,平平平平?平仄。
○○仄仄平仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平仄平仄,平○平仄○。
平平平仄仄○仄,仄仄平平○仄平。
平平○○平仄仄,平平仄仄○平仄。
平○仄仄○平平,仄仄仄平仄平仄。
○○仄仄仄?平,○平仄仄平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄○仄平平平。
平平平仄平○○,仄平○仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○○○仄平。