chóu ān mì chéng gē shī jí
酬安秘丞歌诗集 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王禹偁 (wáng yǔ chēng)

我闻天有二十八个星,降生下界为英灵。
东方曼倩萧相国,至今留得终天名。
又闻地有三十六所洞,洞中多聚神仙衆。
神仙负过遭谴谪,谪来人世为辞客。
李白王维并杜甫,诗颠酒狂振寰宇。
今来相去千百年,寥落乾坤阒无睹。
皇天何不生奇人,庸儿蠢夫空纷纷。
夜眠朝走不觉老,饭囊酒瓮奚足云。
陶丘忽见安秘书,星精仙骨真有余。
月中曾折最高桂,趁出玉兔惊蟾蜍。
示我歌诗百余首,笔锋闪闪摩星斗。
乍似碧落长拖万丈虹,饮竭四海波澜空。
又似赤晴乾撒一阵雹,打折琼林枝倒卓。
夜来梦见李长吉,叩头再拜须来乞。
自言失却照海珠,至今黑坐骊龙窟。
方知安侯不是星辰类,即是神仙辈。
不然又争得标格峻迈,文辞颠怪。
有时醉起一长噫,八极风清鬼神骇。
他年却入蓬莱宫,休使麻姑更爬背。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

wǒ wén tiān yǒu èr shí bā gè xīng , jiàng shēng xià jiè wèi yīng líng 。
dōng fāng màn qiàn xiāo xiàng guó , zhì jīn liú dé zhōng tiān míng 。
yòu wén dì yǒu sān shí liù suǒ dòng , dòng zhōng duō jù shén xiān zhòng 。
shén xiān fù guò zāo qiǎn zhé , zhé lái rén shì wèi cí kè 。
lǐ bái wáng wéi bìng dù fǔ , shī diān jiǔ kuáng zhèn huán yǔ 。
jīn lái xiāng qù qiān bǎi nián , liáo luò qián kūn qù wú dǔ 。
huáng tiān hé bù shēng qí rén , yōng ér chǔn fū kōng fēn fēn 。
yè mián cháo zǒu bù jué lǎo , fàn náng jiǔ wèng xī zú yún 。
táo qiū hū jiàn ān mì shū , xīng jīng xiān gǔ zhēn yǒu yú 。
yuè zhōng céng zhé zuì gāo guì , chèn chū yù tù jīng chán chú 。
shì wǒ gē shī bǎi yú shǒu , bǐ fēng shǎn shǎn mó xīng dòu 。
zhà sì bì luò cháng tuō wàn zhàng hóng , yǐn jié sì hǎi bō lán kōng 。
yòu sì chì qíng qián sā yī zhèn báo , dǎ zhé qióng lín zhī dǎo zhuó 。
yè lái mèng jiàn lǐ cháng jí , kòu tóu zài bài xū lái qǐ 。
zì yán shī què zhào hǎi zhū , zhì jīn hēi zuò lí lóng kū 。
fāng zhī ān hóu bú shì xīng chén lèi , jí shì shén xiān bèi 。
bù rán yòu zhēng de biāo gé jùn mài , wén cí diān guài 。
yǒu shí zuì qǐ yī cháng yī , bā jí fēng qīng guǐ shén hài 。
tā nián què rù péng lái gōng , xiū shǐ má gū gèng pá bèi 。

动物 动物

酬安祕丞歌詩集

—— 王禹偁

我聞天有二十八箇星,降生下界爲英靈。
東方曼倩蕭相國,至今留得終天名。
又聞地有三十六所洞,洞中多聚神仙衆。
神仙負過遭譴謫,謫來人世爲辭客。
李白王維并杜甫,詩顛酒狂振寰宇。
今來相去千百年,寥落乾坤闃無睹。
皇天何不生奇人,庸兒蠢夫空紛紛。
夜眠朝走不覺老,飯囊酒甕奚足云。
陶丘忽見安祕書,星精仙骨真有餘。
月中曾折最高桂,趁出玉兔驚蟾蜍。
示我歌詩百餘首,筆鋒閃閃摩星斗。
乍似碧落長拖萬丈虹,飲竭四海波瀾空。
又似赤晴乾撒一陣雹,打折瓊林枝倒卓。
夜來夢見李長吉,叩頭再拜須來乞。
自言失却照海珠,至今黑坐驪龍窟。
方知安侯不是星辰類,即是神仙輩。
不然又爭得標格峻邁,文辭顛怪。
有時醉起一長噫,八極風清鬼神駭。
他年却入蓬萊宮,休使麻姑更爬背。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

wǒ wén tiān yǒu èr shí bā gè xīng , jiàng shēng xià jiè wèi yīng líng 。
dōng fāng màn qiàn xiāo xiàng guó , zhì jīn liú dé zhōng tiān míng 。
yòu wén dì yǒu sān shí liù suǒ dòng , dòng zhōng duō jù shén xiān zhòng 。
shén xiān fù guò zāo qiǎn zhé , zhé lái rén shì wèi cí kè 。
lǐ bái wáng wéi bìng dù fǔ , shī diān jiǔ kuáng zhèn huán yǔ 。
jīn lái xiāng qù qiān bǎi nián , liáo luò qián kūn qù wú dǔ 。
huáng tiān hé bù shēng qí rén , yōng ér chǔn fū kōng fēn fēn 。
yè mián cháo zǒu bù jué lǎo , fàn náng jiǔ wèng xī zú yún 。
táo qiū hū jiàn ān mì shū , xīng jīng xiān gǔ zhēn yǒu yú 。
yuè zhōng céng zhé zuì gāo guì , chèn chū yù tù jīng chán chú 。
shì wǒ gē shī bǎi yú shǒu , bǐ fēng shǎn shǎn mó xīng dòu 。
zhà sì bì luò cháng tuō wàn zhàng hóng , yǐn jié sì hǎi bō lán kōng 。
yòu sì chì qíng qián sā yī zhèn báo , dǎ zhé qióng lín zhī dǎo zhuó 。
yè lái mèng jiàn lǐ cháng jí , kòu tóu zài bài xū lái qǐ 。
zì yán shī què zhào hǎi zhū , zhì jīn hēi zuò lí lóng kū 。
fāng zhī ān hóu bú shì xīng chén lèi , jí shì shén xiān bèi 。
bù rán yòu zhēng de biāo gé jùn mài , wén cí diān guài 。
yǒu shí zuì qǐ yī cháng yī , bā jí fēng qīng guǐ shén hài 。
tā nián què rù péng lái gōng , xiū shǐ má gū gèng pá bèi 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我闻说天上有二十八颗星,它们降临下界成为英灵。
东方有位相国叫曼倩萧,他的名字至今留传于世。
再听说地下有三十六个洞,洞中聚集着许多神仙。
这些神仙因过去犯了错误,被贬下凡间成为辞客。
像李白、王维和杜甫,他们的诗歌和酒狂振动着整个世界。
然而现在与他们相隔千百年,幽寂的天地间已无从寻见他们的身影。
皇天为何不再创造出奇才,而是让庸才愚人充斥其中。
夜里还在梦中行走,白天却不觉变老,食囊和酒罐哪能满足呢?
陶丘忽然见到安秘书,星精仙骨真是多余啊。
他曾经在月中折断过最高的桂树,一挥之间,惊动了玉兔和蟾蜍。
他示我百余首歌诗,笔锋闪烁,犹如摩挲星斗一般。
有时仿佛碧落长虹拖着万丈长,一饮而尽四海波涛空。
又像赤晴之日突然降下一阵雹,打断了琼林的枝叶横飞。
夜里梦见李长吉,我叩头又拜,希望得到他的指点。
他说他失去了照海的珍珠,至今在黑暗中坐在骊龙的洞窟。
方才明白安侯不是凡间的星辰,他属于神仙一类。
否则,怎能有如此高超的气质,文辞又如此颠狂奇怪。
有时候他醉起,发出长长的嗟叹声,八极风清,鬼神都为之惊骇。
将来他或许能进入蓬莱宫中,让麻姑也不得不仰视他。

全文

总结:

此篇古文描写了天上星辰和地下洞中的神仙英灵,以及凡间的诗人李白、王维和杜甫。古文中揭示了人才之间的差异,抒发了对神仙、杰出人物的向往,以及对凡人庸才的不满。描写了神仙的神奇和文采,表现了诗人的豪放和不羁。整篇文章充满了奇幻与豪放的意境。

《酬安秘丞歌诗集》赏析::
这首诗是王禹偁的作品,以古代神仙传说为题材,表达了对仙人、诗人的崇敬之情,并借用了一系列神话故事和文学典故,展示了诗人的豪放不羁之情。整首诗情感丰富,有崇拜之情、感叹之情、梦幻之情,以及对文学创作的向往。
诗中首先提到了天上的星辰,暗示了仙界的存在,这些星辰降生下界,成为英灵,表现了诗人对仙人的敬仰。接着描述了地下的洞府,聚集了神仙,但这些神仙却因谴谪而降临人间,成为辞客。这部分表达了神仙在人世的遭遇,揭示了他们也有磨难和困扰。
然后诗人提到了一系列著名的诗人,如李白、王维、杜甫,他们的诗歌影响了千百年后的文学,但他们自己却早已寂寥无闻。这种对诗人命运的思考,也表现了诗人对文学创作的深刻感悟。
诗中还出现了对安秘书的赞颂,安秘书被描述为有着仙人般的品质和才华,甚至可以摘取天上的桂子,展现了他的非凡之处。整首诗以夜梦李长吉为结尾,表现了诗人对仙境的向往和渴望,希望自己也能进入蓬莱宫。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王禹偁介绍:🔈

王禹偁(九五四~一○○一),字元之,济州钜野(今山东巨野)人。太宗太平兴国八年(九八三)进士,授成武县主簿。雍熙元年(九八四),迁知长洲县。端拱元年(九八八)应中书试,擢直史馆。次年迁知制诰。淳化二年(九九一),爲徐铉辨诬,贬商州团练副使。五年,再知制诰。至道元年(九九五)兼翰林学士,坐谤讪罢知滁州,未几改扬州。真宗即位,复知制诰。咸平元年(九九八)预修《太祖实录》,直笔犯讳,降知黄州。四年移知蕲州,卒,年四十八。有《小畜集》三十卷、《小畜外集》二十卷(今残存卷六至卷十三等八卷)。《宋史》卷二九三有传。 王禹偁诗,前十一卷以《四部丛刊》影印瞿氏铁琴铜剑楼藏宋刊配吕无党钞本《小畜集》爲底本,校以... 查看更多>>

王禹偁的诗:

相关诗词:

酬秘书王丞见寄 (chóu mì shū wáng chéng jiàn jì)

朝代:唐    作者: 雍陶

朝下有闲思,南沟边水行。
因来见寥落,转自叹平生。
白首丈夫气,赤心知己情。
留诗本相慰,却忆苦吟声。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

酬谢商秘丞见赠诗牌 (chóu xiè shāng mì chéng jiàn zèng shī pái)

朝代:宋    作者: 魏野

初得春方暖,今来岁已阑。
紫泥辞却易,白雪和终难。
频拂心宁倦,时吟齿觉寒。
会须亲谢去,闲拄折鱼竿。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

酬秘书元丞郊园卧疾见寄 (chóu mì shū yuán chéng jiāo yuán wò jí jiàn jì)

朝代:唐    作者: 李端

闻说漳滨卧,题诗怨岁华。
求医主高手,报疾到贫家。
撒枕销行蚁,移杯失画蛇。
明朝九衢上,应见玉人车。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

酬张秘书因寄马赠诗 (chóu zhāng mì shū yīn jì mǎ zèng shī)

朝代:唐    作者: 元稹

丞相功高厌武名,牵将战马寄儒生。
四蹄荀距藏虽尽,六尺须头见尚惊。
减粟偷儿憎未饱,骑驴诗客駡先行。
劝君还却司空着,莫遣衙参傍子城。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

独酌谣 (dú zhuó yáo)

朝代:唐    作者: 吴士矩

愚夫子不招。
(见《白氏长庆集》卷三三《吴秘监每有美酒独酌独醉但蒙诗报不以饮招辄此戏酬兼呈梦得》自注引)。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

和张秘丞灯夕韵四首 其四 (hé zhāng mì chéng dēng xī yùn sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 刘克庄

频年沴气稀安业,一旦仁风忽扇和。
野老说侯游豫少,醉翁与客倡酬多。
一筇扶我蹒跚步,五马输君蹀躞珂。
得雨下秧晴亦好,旧冬犹有未鞭禾。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

秘阁檐摧李监仁甫得湖北漕用温公故事作小诗送之 (mì gé yán cuī lǐ jiān rén fǔ dé hú běi cáo yòng wēn gōng gù shì zuò xiǎo shī sòng zhī)

朝代:宋    作者: 周必大

台门屋坏中丞去,秘阁檐摧少令归。
頼有温公遗事在,故应早晚入黄扉。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

酬秘书王丞见寄 (chóu mì shū wáng chéng jiàn jì)

朝代:唐    作者: 张籍

相看头白来城阙,却忆漳溪旧往还。
今体诗中偏出格,常参官里每同班。
街西借宅多临水,马上逢人亦说山。
芸阁水曹虽最冷,与君长喜得身闲。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

锺山僧舍酬辟疆秘授 (zhōng shān sēng shè chóu pì jiāng mì shòu)

朝代:宋    作者: 俞紫芝

同谒临川丞相时,不期顔色偶然披。
绿葵自得山人味,绦帐难求俗士知。
午磬唤回幽枕梦,夕阳催就小窗诗。
松毛桂叶山中路,肯顾非公复是谁。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。

过温寄巩县宰吴秘丞 (guò wēn jì gǒng xiàn zǎi wú mì chéng)

朝代:宋    作者: 邵雍

风软玉溪腾醉骑,花繁石窟漾歌舟。
相望咫尺仙凡隔,不得同陪三月游。

仄○平仄仄仄仄仄平,○平仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,仄平○仄平平平。
仄○仄仄○仄仄仄仄,仄○平仄平平仄。
平平仄○平仄仄,仄平平仄平平仄。
仄仄○平○仄仄,平平仄平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,平平仄平○平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄平,平平平仄平仄平。
仄○平○仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄○仄仄仄○,仄仄仄仄平○○。
仄仄仄平平仄仄仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄仄平平仄,仄仄平平仄。
仄平仄平仄○仄仄仄,平平平仄。
仄平仄仄仄○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平仄平平○平仄。