cài jǐng fán guān shè xiǎo gé
蔡景繁官舍小阁 🔈
使君不独东南美,典型尚记先君子。
戏嘲王叟短辕车,肯为徐郎书纸尾。
三年弭节江湖上,千首放怀风月里。
手开西阁坐虚明,目浄东溪照清泚。
素琴浊酒容一榻,落霞孤鹜供千里。
大舫何时系门柳,小诗屡欲书窗纸。
文昌新构满鵷鸾,都邑正喧收杞梓。
相逢一醉岂有命,南来寂寞君归矣。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
使君不仅是东南之美的代表,而且是古典的典范,依然念念不忘先君的品德风范。
玩笑嘲讽王叟的短辕车,可愿意为徐郎写下书信的结尾。
三年来稳重地行船江湖之上,千首诗歌表达内心的豁达风雅。
手握文房四宝坐在西阁,明亮的光线洒在目光纯净的东溪水面上。
素琴、浊酒陪伴在一张床榻上,落霞中孤独的鹜鸟供奉着千里之外。
大船何时停泊在门前的柳树下,小诗屡次想要写在窗纸上。
文昌新近构筑满了凤凰鹤鸾的形象,都城中正在热闹地收获杞梓。
相逢之缘是否命中注定,南方归来后,君仍旧孤寂。
总结:
这篇古文描述了使君的美德和才华,以及他的闲暇生活和寂寞心情。诗文之中表达了作者的情感和思念之情,通过描写使君的生活和心境,展现了当时人们对品德高尚和文学才华的向往。
赏析:: 此诗以豪放、豁达的笔调,表达了诗人苏轼游走在宦海之间的心境。他不仅描绘了自然风光,更将游历、人生感悟融入其中。诗中描述了使君居所的美景和自己的生活情态,以及对君归的期盼,体现了诗人对自由、逸趣的向往和追求。
标签: 描景、自嘲、思归
苏轼的诗:
-
郭纶
河西猛士无人识,日暮津亭阅过船。路人...
-
初发嘉州
朝发鼓阗阗,西风猎画旃。故乡飘已远,...
-
犍为王氏书楼
树林幽翠满山谷,楼观突兀起江滨。云是...
-
过宜宾见夷中乱山
江寒晴不知,远见山上日。朦胧含高峰,...
-
夜泊牛口
日落红雾生,系舟宿牛口。居民偶相聚,...
-
牛口见月
掩窗寂已睡,月脚垂孤光。披衣起周览,...
-
戎州
乱山围古郡,市易带群蛮。瘦岭春耕少,...
-
舟中听大人弹琴
弹琴江浦夜漏永,歛衽窃听独激昂。风松...
-
泊南井口期任遵圣长官到晚不及见...
江上有微径,深榛烟雨埋。崎岖欲取别,...
-
过安乐山闻山上木叶有文如道士篆...
天师化去知何在,玉印相传世共珍。故国...
- 苏轼诗全集>>
苏轼的词:
相关诗词:
二月二日太常致斋晨起呈景仁次道二同舍 (èr yuè èr rì tài cháng zhì zhāi chén qǐ chéng jǐng rén cì dào èr tóng shè)
官舍春萧瑟,朝来尚薄寒。
人虽繁陌上,尘不近门端。
已负踏青约,仍无举白欢。
凭君御沟上,试折柳条看。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
竟陵僦舍仍有小园景物颇佳 (jìng líng jiù shè réng yǒu xiǎo yuán jǐng wù pō jiā)
荒凉台阁追随事,懒慢江河放逐臣。
应是主人怜寂寞,僦居仍有小园春。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
元夕 (yuán xī)
小小茅居傍野桥,青灯一点度元宵。
新诗多在景中得,宿酒都从睡里消。
绕舍菜滋春後雨,过门船趁晚来潮。
休嫌不住繁华境,最喜亲朋近可邀。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
官舍书事二首 其二 (guān shè shū shì èr shǒu qí èr)
官舍如僧舍,翛然万虑清。
等闲无客到,容易有苔生。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
戏改杜赠郑广文诗 (xì gǎi dù zèng zhèng guǎng wén shī)
景纯过官舍,走马不曾下。
蓦地趁朝归,便遭官长駡。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
存目 其一 (cún mù qí yī)
诗题:怀安官舍病起九日作首句:篱菊今年拆最繁。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
寄题万元享舍人园亭七景 溪云 (jì tí wàn yuán xiǎng shè rén yuán tíng qī jǐng xī yún)
阁前三面山,阁下一溪水。
云出戏作霖,却归宿檐里。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
次韵蔡景繁红梅三首 其三 (cì yùn cài jǐng fán hóng méi sān shǒu qí sān)
仙圃瑶林冠物华,靓英明媚洗晴霞。
醉装却费臙脂晕,纨扇应烦绦粉遮。
天上念奴春睡足,风前飞燕舞容斜。
後房宜劝歌声小,惜爱今年第一花。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
天台院有小阁下临官道予为名曰玉霄 (tiān tāi yuàn yǒu xiǎo gé xià lín guān dào yǔ wèi míng yuē yù xiāo)
竹舆冲雨到天台,緑树阴中小阁开。
牓作玉霄君会否,要知散吏按行来。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。
小阁 (xiǎo gé)
凄凉一阁睨高空,倚槛幽奇景莫穷。
好是山腰抱松桧,一屏玉琢白云中。
仄平仄仄平平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平○○仄平平,仄平平平平仄仄。
○平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄仄平平,平仄○平○仄仄。
○平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平仄。