bái tù
白兔 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳修 (ōu yáng xiū)

天冥冥,云蒙蒙,白兔捣药姮娥宫。
玉关金锁夜不闭,窜入滁山千万重。
滁泉清甘泻大壑,滁草软翠摇轻风。
渴饮泉,困栖草,滁人遇之丰山道。
网罗百计偶得之,千里持为翰林宝。
翰林酬酢委金璧,珠箔花笼玉为食。
朝随孔翠伴,暮缀鸾皇翼。
主人邀客醉笼下,凉洛风埃不沾席。
羣诗名貌极豪纵,尔兔有意果谁识。
天资洁白已为累,物性拘囚尽无益。
上林荣落几时休,回首峯峦断消息。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

tiān míng míng , yún méng méng , bái tù dǎo yào héng é gōng 。
yù guān jīn suǒ yè bù bì , cuàn rù chú shān qiān wàn chóng 。
chú quán qīng gān xiè dà hè , chú cǎo ruǎn cuì yáo qīng fēng 。
kě yǐn quán , kùn qī cǎo , chú rén yù zhī fēng shān dào 。
wǎng luó bǎi jì ǒu dé zhī , qiān lǐ chí wèi hàn lín bǎo 。
hàn lín chóu cù wěi jīn bì , zhū bó huā lóng yù wèi shí 。
cháo suí kǒng cuì bàn , mù zhuì luán huáng yì 。
zhǔ rén yāo kè zuì lóng xià , liáng luò fēng āi bù zhān xí 。
qún shī míng mào jí háo zòng , ěr tù yǒu yì guǒ shuí shí 。
tiān zī jié bái yǐ wèi lèi , wù xìng jū qiú jìn wú yì 。
shàng lín róng luò jǐ shí xiū , huí shǒu fēng luán duàn xiāo xī 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天空昏暗,云雾缭绕,白兔正在姮娥宫中捣药。
玉门紧闭,金锁不休夜晚,它跃入滁山的千重障碍。
滁泉清澈甘甜地流入大壑,滁草柔软翠绿在轻风中摇曳。
渴饮清泉,困倚柔草,滁人在丰山路上遇到了它。
经过千辛万苦终于得到了它,带回家作为宝贵之物。
翰林酬谢酒宴上献金璧,珠箔花笼中放玉为食。
白兔白天跟随孔雀飞翔,夜晚陪伴鸾凤翱翔。
主人邀请客人,共饮酒欢乐在凉爽的洛风下,风尘不沾宴席。
群诗名士极尽豪放,但你这只白兔有意图果有谁能理解。
它的天赋纯洁无暇却成为累赘,本性被束缚一无益处。
上林中的荣耀与衰落何时才会休止,回首望峰峦却断了音信。

全文

总结:

这段古文描述了白兔在姮娥宫中捣药,然后在夜晚逃离滁山的险阻,最后被滁人捕捉带回。滁泉清澈,滁草柔软,滁人喜得白兔,并视其为珍宝。白兔在主人的款待下享受着盛宴,并受到赞誉,但其纯洁的天性却成为累赘,被困于物质中。文章以白兔为主线,交织着自然景观和人物描写,表达了对天赋的赞美与对束缚的忧虑。最后,对上林荣落的未来充满了疑问。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳修介绍:🔈

欧阳修(一○○七~一○七二),字永叔,号醉翁,晚又号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,初仕西京留守推官。景佑元年(一○三四),召试学士院,充馆阁校勘。三年,因范仲淹事切责谏官高若讷,降爲峡州夷陵令。四年,移乾德令。宝元二年(一○三九),迁武成军判官。康定元年(一○四○),复馆阁校勘。庆历三年(一○四三),知谏院,擢同修起居注,知制诰。四年,爲河北都转运使。五年,庆历新政失败,因力爲新政主持者范仲淹、韩琦、杜衍等申辩,贬知滁州,徙扬州、颍州。至和元年(一○五四),权知开封府。五年,拜枢密副使。六年,进参知政事。英宗治平四年(一○六七),罢爲观文殿学士,转刑部尚书知亳州... 查看更多>>

欧阳修的诗:

欧阳修的词:

  • 西湖念语

    昔者王子猷之爱竹,造门不问于主人,陶...

  • 采桑子

    轻舟短棹西湖好,绿水逶迤。芳草长堤。...

  • 采桑子

    春深雨过西湖好,百卉争妍。蝶乱蜂喧。...

  • 采桑子

    画船载酒西湖好,急管繁弦。玉盏催传。...

  • 采桑子

    群芳过後西湖好,狼籍残红。飞絮。垂柳...

  • 采桑子

    何人解赏西湖好,佳景无时。飞盖相追。...

  • 采桑子

    清明上巳西湖好,满目繁华。争道谁家。...

  • 采桑子

    荷花开後西湖好,载酒来时。不用旌旗。...

  • 采桑子

    天容水色西湖好,云物俱鲜。鸥鹭闲眠。...

  • 采桑子

    残霞夕照西湖好,花坞苹汀。十顷波平。...

  • 欧阳修宋词全集>>

相关诗词:

就野人买兔 (jiù yě rén mǎi tù)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

霜浓草白兔初肥,苍鹘调拳猎犬携。
剩付钱刀买庖餗,不须缘径更求蹄。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

乐府古题序 田野狐兔行 (yuè fǔ gǔ tí xù tián yě hú tù xíng)

朝代:唐    作者: 元稹

种豆耘锄,种禾沟甽。
禾苗豆甲,狐榾兔翦。
割鹄餧鹰,烹麟噉犬。
鹰怕兔毫,犬被狐引。
狐兔相须,鹰犬相尽。
日暗天寒,禾稀豆损。
鹰犬就烹,狐兔俱哂。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

写景 抒情 动物

穷兔谣二首 其二 (qióng tù yáo èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

兔营三窟定何在,棘间堑底高丘巅。
却行百步方跃入,未免余踪留雪田。
少年何为无恻隐,解鹰纵犬薫以烟。
人言兔狡非兔狡,窘急偷生真可怜。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

封氏野老留饮看白兔是晚微雪 (fēng shì yě lǎo liú yǐn kàn bái tù shì wǎn wēi xuě)

朝代:宋    作者: 李彭

封老朱顔在,髯髯已白须。
酌醪招倦客,唤妇煮肥鲈。
玉兔君家有,银甖客舍无。
醉余看舞雪,未觉客情孤。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

压书玉兔 (yā shū yù tù)

朝代:宋    作者: 强至

白玉双蹲兔,工深刻楮劳。
长疑奔月窟,浑欲动霜毛。
似喜书成穴,犹惊笔有毫。
案间谁汝待,自觉守株高。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

咏死兔 (yǒng sǐ tù)

朝代:唐    作者: 苏頲

兔子死兰弹,持来挂竹竿。
试将明镜照,何异月中看。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

观扱兔 (guān xī tù)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

莽莽蒿莱下,纷纷狡兔迷。
枯枝坐守者,若个是忘归。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

阳武王安之寄兔鱼 (yáng wǔ wáng ān zhī jì tù yú)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

原上一双兔,河中两尾鱼。
兔皮空被褐,鱼腹不藏书。
长跪置远意,故人情何如。
二物本潜伏,谁言罝网疎。
峥嵘岁亦晚,将驾归吾庐。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

时人为兔褐语(题从《古谣谚》卷五八) (shí rén wéi tù hè yǔ tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn wǔ bā )

朝代:唐    作者: 佚名

兔褐真不如假。
(同前)。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物

和王宗卿白兔诗 (hé wáng zōng qīng bái tù shī)

朝代:宋    作者: 叶适

鸦带初阳照广津,兔随斜月满亏轮。
瑞登韩笔名尤重,喜动欧吟事转神。
不道奇毛妬霜雪,应知雅意合松椿。
龟年鹤岁犹嫌少,献与尊堂别纪春。

平平平,平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄平○平。
仄仄平,仄平仄,平平仄平平平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄,平仄平平仄平仄。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。

动物