zǐ xī wēng gē
紫溪翁歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 陆龟蒙 (lù guī méng)

一丘之木,其栖深也屋,吾容不辱。
一溪之石,其居平也席,吾劳以息。
一窦之泉,其音清也弦,吾方在悬。
得乎人,得乎天,吾不知所以然而然。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

yī qiū zhī mù , qí qī shēn yě wū , wú róng bù rǔ 。
yī xī zhī shí , qí jū píng yě xí , wú láo yǐ xī 。
yī dòu zhī quán , qí yīn qīng yě xián , wú fāng zài xuán 。
dé hū rén , dé hū tiān , wú bù zhī suǒ yǐ rán ér rán 。

紫溪翁歌

—— 陸龜蒙

一丘之木,其棲深也屋,吾容不辱。
一溪之石,其居平也席,吾勞以息。
一竇之泉,其音清也弦,吾方在懸。
得乎人,得乎天,吾不知所以然而然。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

yī qiū zhī mù , qí qī shēn yě wū , wú róng bù rǔ 。
yī xī zhī shí , qí jū píng yě xí , wú láo yǐ xī 。
yī dòu zhī quán , qí yīn qīng yě xián , wú fāng zài xuán 。
dé hū rén , dé hū tiān , wú bù zhī suǒ yǐ rán ér rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
一丘之木,它栖息在深处的屋子中,我容颜不会受到侮辱。
一溪之石,它安放在平坦的席上,我劳作以获得休息。
一窦之泉,它的声音清澈如弦,我在其中徘徊。
获得于人,获得于天,我不知道为什么会这样,但它就是发生了。



总结:

这首诗描绘了作者在日常生活中的姿态。木在屋中安居,石在席上安放,泉水发出清脆的声音,这些象征着平凡而安宁的生活。作者表达了对于现状的满足,无论是从人类的角度还是从自然的角度,都不知道为何而发生。这首诗通过简洁的语言,传达了作者对于宁静生活的领悟和对自然的敬畏之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陆龟蒙介绍:🔈

陆龟蒙,字鲁望,苏州人,元方七世孙。举进士不第,辟苏、湖二郡从事,退隐松江甫里,多所论撰,自号天随子。以高士召,不赴。李蔚、虞携素重之,及当国,召拜拾遗,诏方下卒。光化中,赠右补阙。集二十卷,今编诗十四卷。 查看更多>>

陆龟蒙的诗:

相关诗词:

彭松溪簿来承绝句以紫霞翁见号因自号为紫霞翁成二绝走呈径坂 其一 (péng sōng xī bó lái chéng jué jù yǐ zǐ xiá wēng jiàn hào yīn zì hào wèi zǐ xiá wēng chéng èr jué zǒu chéng jìng bǎn qí yī)

朝代:宋    作者: 赵汝腾

名斋取义本凡庸,借屋蓬莱理钓篷。
特为紫阳访霞紫,临流一笑就称翁。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

彭松溪簿来承绝句以紫霞翁见号因自号为紫霞翁成二绝走呈径坂 其二 (péng sōng xī bó lái chéng jué jù yǐ zǐ xiá wēng jiàn hào yīn zì hào wèi zǐ xiá wēng chéng èr jué zǒu chéng jìng bǎn qí èr)

朝代:宋    作者: 赵汝腾

南涧当年浚紫洲,我今取号自虚舟。
倚栏惆怅青霞远,何日从君飞佩游。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

忆紫溪 (yì zǐ xī)

朝代:唐    作者: 徐凝

长忆紫溪春欲尽,千岩交映水回斜。
岩空水满溪自紫,水态更笼南烛花。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

八翁吟十首 其三 (bā wēng yín shí shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 张载

磻溪溪畔钓鱼翁,濯缨溪水听溪松。
龟猷未告非熊兆,渔蓑堪笑老龙锺。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

写景 抒怀 动物

琅琊溪 (láng yá xī)

朝代:宋    作者: 满执中

岩下桃花红,溪流碧如玉。
逋翁隔云歌,不是人间曲。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

溪翁 (xī wēng)

朝代:宋    作者: 释文珦

青山映溪三十里,水中白石何齿齿。
是非不入溪翁耳,生涯只在清溪里。
终日矶头坐碧藟,钓丝入潭鱼唯唯。
得鱼满笼浑家喜。
溪光似镜山如黛,不是溪翁不知爱。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

芹溪八咏 其四 (qín xī bā yǒng qí sì)

朝代:宋    作者: 叶善夫

芹溪处士古人风,宝剑尘埋未化龙。
旧隠至今名不朽,扁题元出紫阳翁。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

动物

题紫团山三十六景 濯缨溪 (tí zǐ tuán shān sān shí liù jǐng zhuó yīng xī)

朝代:宋    作者: 王寀

江上老人终独往,尘中孺子果何知。
溪翁欲识沧浪意,看取青霄浸月时。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

怀赵紫芝翁灵舒 (huái zhào zǐ zhī wēng líng shū)

朝代:宋    作者: 徐照

紫芝别我天台去,翁十深山自结茅。
但见春愁随日长,不知庭叶蔽禽巢。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。

於潜令刁同年野翁亭 (wū qián lìng diāo tóng nián yě wēng tíng)

朝代:宋    作者: 苏轼

山翁不出山,溪翁长在溪。
不如野翁来往溪山间,上友麋鹿下凫鷖。
问翁何所乐,三年不去烦推挤。
翁言此间亦有乐,非丝非竹非蛾眉。
山人醉後铁冠落,溪女笑时银栉低。
我来观政问风谣,皆云吠犬足生氂。
但恐此翁一旦舍此去,长使山人索寞溪女啼。

仄平平仄,○平○仄仄,平平仄仄。
仄平平仄,○平平仄仄,平○仄仄。
仄仄平平,○平平仄平,平平仄平。
仄平平,仄平平,平仄平仄仄平平平。