zhōng yuán xíng huái gǔ
中原行怀古 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 汪莘 (wāng shēn)

汉家中原一百州,故老南望空悠悠。
问君北贼何足道,坐守画地如穷愁。
不共戴天是此仇,生不杀贼死不休。
诸公但能安身计,更无一点英雄气。
遂令多士皆沉醉,绝口不复言时事。
恭惟主上天勇智,皦日平生复仇志。
秋色平场千万骑,望里亭亭黄屋至。
六军拜手呼万岁,报恩便欲无生意。
西风萧瑟天无云,引领蟠冢愁黄曛。
白衣不得见天子,道人何得愁朱门,可怜泾渭胸中分。
愿起沔阳死诸葛,作我大宋飞将军。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

hàn jiā zhōng yuán yī bǎi zhōu , gù lǎo nán wàng kōng yōu yōu 。
wèn jūn běi zéi hé zú dào , zuò shǒu huà dì rú qióng chóu 。
bù gòng dài tiān shì cǐ chóu , shēng bù shā zéi sǐ bù xiū 。
zhū gōng dàn néng ān shēn jì , gèng wú yī diǎn yīng xióng qì 。
suì lìng duō shì jiē chén zuì , jué kǒu bù fù yán shí shì 。
gōng wéi zhǔ shàng tiān yǒng zhì , jiǎo rì píng shēng fù chóu zhì 。
qiū sè píng chǎng qiān wàn qí , wàng lǐ tíng tíng huáng wū zhì 。
liù jūn bài shǒu hū wàn suì , bào ēn biàn yù wú shēng yì 。
xī fēng xiāo sè tiān wú yún , yǐn lǐng pán zhǒng chóu huáng xūn 。
bái yī bù dé jiàn tiān zǐ , dào rén hé dé chóu zhū mén , kě lián jīng wèi xiōng zhōng fēn 。
yuàn qǐ miǎn yáng sǐ zhū gě , zuò wǒ dà sòng fēi jiàng jūn 。

中原行懷古

—— 汪莘

漢家中原一百州,故老南望空悠悠。
問君北賊何足道,坐守畫地如窮愁。
不共戴天是此仇,生不殺賊死不休。
諸公但能安身計,更無一點英雄氣。
遂令多士皆沉醉,絕口不復言時事。
恭惟主上天勇智,皦日平生復仇志。
秋色平場千萬騎,望裏亭亭黄屋至。
六軍拜手呼萬歲,報恩便欲無生意。
西風蕭瑟天無雲,引領蟠冢愁黄曛。
白衣不得見天子,道人何得愁朱門,可憐涇渭胸中分。
願起沔陽死諸葛,作我大宋飛將軍。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

hàn jiā zhōng yuán yī bǎi zhōu , gù lǎo nán wàng kōng yōu yōu 。
wèn jūn běi zéi hé zú dào , zuò shǒu huà dì rú qióng chóu 。
bù gòng dài tiān shì cǐ chóu , shēng bù shā zéi sǐ bù xiū 。
zhū gōng dàn néng ān shēn jì , gèng wú yī diǎn yīng xióng qì 。
suì lìng duō shì jiē chén zuì , jué kǒu bù fù yán shí shì 。
gōng wéi zhǔ shàng tiān yǒng zhì , jiǎo rì píng shēng fù chóu zhì 。
qiū sè píng chǎng qiān wàn qí , wàng lǐ tíng tíng huáng wū zhì 。
liù jūn bài shǒu hū wàn suì , bào ēn biàn yù wú shēng yì 。
xī fēng xiāo sè tiān wú yún , yǐn lǐng pán zhǒng chóu huáng xūn 。
bái yī bù dé jiàn tiān zǐ , dào rén hé dé chóu zhū mén , kě lián jīng wèi xiōng zhōng fēn 。
yuàn qǐ miǎn yáng sǐ zhū gě , zuò wǒ dà sòng fēi jiàng jūn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

汉家中原有一百个州,老人们往南望却空空悠悠。
问你北方的贼寇又有何值得一提,却只是坐守在画地为牢,如同穷困的愁虑。
这不共戴天的仇恨,生不杀贼誓不罢休。
诸位公侯若是能够安身立命,却再没有一点英雄气概。
于是令得众多士人都陷入沉醉,不再谈论时局。
我恭敬地想,君主的天赋勇智,如同皎洁的阳光,平生怀着复仇的决志。
秋天的景色中,平原上成千上万的骑兵,远远望见黄色的亭阁连成一片。
六军齐声拜手,呼唤着万岁万万岁,报答恩情就想要永远没有生意。
西风萧瑟,天空无一丝云翳,引领着日落蟠冢,忧愁弥漫黄昏的曙光。
白衣之人却无法一睹天子的颜容,道人又何以能忧愁于朱门之外,可怜泾渭江水分隔胸中愁怀。
愿我能振兴沔阳,承继诸葛武侯的事业,成为我大宋的飞将军。

总结:

这首诗写了汉家中原百州失陷,老人空悲,问北贼何足论,帝位屡易,国势衰败。主张报仇雪耻,忧国忧民,呼吁有志之士振兴大义。表达了诗人对国家衰退的痛感,以及对英雄气概和报国之志的赞扬。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者汪莘介绍:🔈

汪莘,字叔耕,休宁(今属安徽)人。不事科举,退安丘园读《易》,後屏居黄山。宁宗嘉定间应诏上书,不报。徐谊帅江东,以遗逸荐,亦不果。遂筑居柳塘上,囿以方渠,自号方壶居士,学者称柳塘先生。有《方壶集》。明弘治《徽州府志》卷九、《新安文献志》卷八七有传。 汪莘诗,以明汪璨等刻《方壶存稿》爲底本。校以清雍正九年汪栋刻本(简称清刻本),并酌校《两宋名贤小集》卷一九三《方壶存稿》(简称名贤集)、影印文渊阁《四库全书·方壶存稿》(简称四库本)所录诗。 查看更多>>

汪莘的诗:

汪莘的词:

相关诗词:

同信道晚登古原 (tóng xìn dào wǎn dēng gǔ yuán)

朝代:宋    作者: 陈与义

幽怀忽牢落,起望登古原。
微吹度修竹,半林白翻翻。
日暮纷物态,山空销客魂。
惜无一樽酒,与子醉中言。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

春日秦国怀古 (chūn rì qín guó huái gǔ)

朝代:唐    作者: 周朴

荒郊一望欲消魂,泾水萦纡傍远村。
牛马放多春草尽,原田耕破古碑存。
云和积雪苍山晚,烟伴残阳绿树昏。
数里黄沙行客路,不堪回首思秦原。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

春天 怀古 伤怀

金陵怀古 (jīn líng huái gǔ)

朝代:宋    作者: 陈元监

英雄战守几春秋,虎踞龙蟠古石头。
北固只凭江水在,中原长对夕阳愁。
曹刘谩有经营志,王谢空遗富贵羞。
举目便怀千古恨,凤凰台上不须游。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

动物

青原台诗 (qīng yuán tái shī)

朝代:宋    作者: 饶节

五马胸中足丘壑,驻车决遣有余乐。
似言新广青原台,不减滕王旧江阁。
滕王阁下当年路,静中怀抱时来去。
闻说青原比像间,表里江山便知处。
使车时此携佳宾,与人同乐不同羣。
倚栏自得新诗句,矫首长怀古道人。
青原亲见曹溪祖,渠有儿孙住山斧。
问公何处见青原,杳杳飞鸿掠云去。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

原居早秋 (yuán jū zǎo qiū)

朝代:宋    作者: 释怀古

秋生深径里,老病眼慵开。
户外行人绝,林闲朔吹回。
乱蛩鸣古堑,残日照荒台。
唯有他山约,相亲入望来。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

和太原山亭怀古诗 (hé tài yuán shān tíng huái gǔ shī)

朝代:唐    作者: 张贾

中庭起崖谷,漱玉下涟漪。
丹丘谁云远,寓象得心期。
岂不贵锺鼎,至怀在希夷。
唯当蓬莱阁,灵凤复来仪。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

哭司农苗主簿 (kū sī nóng miáo zhǔ bó)

朝代:唐    作者: 卢纶

原头殡御遶新茔,原下行人望哭声。
更想秋山连古木,唯应石上见君名。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

松原山行七绝 其二 (sōng yuán shān xíng qī jué qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

莫道松原路不通,担肩樵斧往来同。
老夫自是山中友,要涉崎岖尽日中。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

自咸平至太康鞍马间得十小诗寄怀晏叔原并问王稚川行李鹅儿黄似酒对酒爱新鹅此他日醉时与叔原所咏因以为韵 其五 (zì xián píng zhì tài kāng ān mǎ jiān dé shí xiǎo shī jì huái yàn shū yuán bìng wèn wáng zhì chuān xíng li é ér huáng sì jiǔ duì jiǔ ài xīn é cǐ tā rì zuì shí yǔ shū yuán suǒ yǒng yīn yǐ wéi yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

春色挟曙来,恼人似官酒。
酬春无好语,怀我文章友。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。

挽杨茂原二首 其一 (wǎn yáng mào yuán èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

玉美终怀璞,兰香竟死林。
名期百世後,恨独九原深。
夜雨长形梦,秋风遂绝音。
扁舟载孤旐,行路亦沾襟。

仄平○平仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄仄平仄仄平,平仄仄仄仄仄平。
平平仄平平平仄,○平仄仄平平仄。
仄仄平仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄平平仄平平平,仄平平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平○平。