zhào zhèn wén zài chéng běi xiāng liǎng yuè wú rì bù yóu mǎ chéng zuò gē měi zhī qǐng zhī zhèn wén zhě tóng fù
赵振文在城北厢两月无日不游马塍作歌美之请知振文者同赋 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 叶适 (yè shì)

马塍东西花百里,锦云绣雾参差起。
长安大车喧广陌,问以马塍云未识。
酴醿缚篱金沙墙,薜荔楼阁山茶房。
高花何啻千金直,着价不到宜深藏。
青鞋翩翩乌鹤袖,严劳引首金蒋後。
随园摘蕊煎冻酥,小分移床献春酒。
陈通苗傅昔弄兵,此地寂寞狐狸行。
圣人有道贲草木,我辈裁花乐太平。
知君已於苕水住,尽日橹声摇上渚。
无际沧波蓼自分,有情碧落鸥偏聚。
追逐风光天漫许,抛掷身世人应怒。
君不见南宫载宝回,何如赵子穿花去。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

mǎ chéng dōng xī huā bǎi lǐ , jǐn yún xiù wù cēn cī qǐ 。
cháng ān dà chē xuān guǎng mò , wèn yǐ mǎ chéng yún wèi shí 。
tú mí fù lí jīn shā qiáng , bì lì lóu gé shān chá fáng 。
gāo huā hé chì qiān jīn zhí , zhe jià bù dào yí shēn cáng 。
qīng xié piān piān wū hè xiù , yán láo yǐn shǒu jīn jiǎng hòu 。
suí yuán zhāi ruǐ jiān dòng sū , xiǎo fēn yí chuáng xiàn chūn jiǔ 。
chén tōng miáo fù xī nòng bīng , cǐ dì jì mò hú lí xíng 。
shèng rén yǒu dào bēn cǎo mù , wǒ bèi cái huā lè tài píng 。
zhī jūn yǐ wū tiáo shuǐ zhù , jìn rì lǔ shēng yáo shàng zhǔ 。
wú jì cāng bō liǎo zì fēn , yǒu qíng bì luò ōu piān jù 。
zhuī zhú fēng guāng tiān màn xǔ , pāo zhì shēn shì rén yìng nù 。
jūn bù jiàn nán gōng zǎi bǎo huí , hé rú zhào zǐ chuān huā qù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

马塍东西绽放着绚丽的百里花海,锦云绣雾交相辉映。
长安大车喧嚣行驶在宽广的大街上,有人询问这片马塍的名字,云未得到认识。
酴醿在篱笆上缚着金沙墙,薜荔覆盖的楼阁里卖着山茶饮品。
高贵的花卉价值不菲,但价格低廉的同样宝贵,应该珍藏起来。
穿着青鞋,优雅地挥动乌鹤袖,严肃地引领着金蒋后人。
随园里采摘花蕊,煎制美味的冻酥,小份移床,献上春天的美酒。
陈通、苗傅昔日曾游戏兵戎之地,如今此地荒凉,只有狐狸在行走。
圣人有智慧研究植物,我们则在修剪花卉中寻乐太平。
你已经在苕水旁住了,整日船桨声摇动上湖渚。
无边无际的波涛与蓼花自成一片,有情人依偎在碧落间的鸥鸟成群。
追逐风景的人漫无目的地向天涯逝去,抛弃身世的人们应该愤怒。
你是否见过南宫载宝归来,宛如赵子穿花去。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者叶适介绍:🔈

叶适(一一五○~一二二三),字正则,号水心,温州永嘉(今浙江温州)人。孝宗淳熙五年(一一七八)进士。授平江节度推官,改武昌军节度判官,浙西提刑司干办。召爲太学正,迁太常博士。兼实录院检讨。光宗即位,出知蕲州。入爲尚书左选郎官,迁国子司业。除太府卿,总领淮东军马钱粮。宁宗立,韩侂胄专政,宰相赵汝愚贬,亦被劾主管冲佑观。起爲湖南转运判官。迁知泉州。开禧初,除权工部侍郎。北征兵败,除知建康府兼沿江制置使。侂胄诛,以附侂胄用兵,夺职奉祠凡十三年。嘉定十六年卒,年七十四。有《水心先生文集》、《习学记言》等。《宋史》卷四三四有传。 叶适诗,以《四部丛刊》影印明正统十三年黎谅刻《水心先生文集》(其中诗三卷)... 查看更多>>

叶适的诗:

叶适的词:

相关诗词:

为赵振文赋马塍歌 (wèi zhào zhèn wén fù mǎ chéng gē)

朝代:宋    作者: 赵汝譡

旧闻城北有马塍,聚花成锦常留春。
我家苕水近来到,输他年少寻芳人。
相夸此地百金惜,闲出奇花万钱直。
接贴翻腾费工巧,拣构移将鬭顔色。
园翁爱花如子孙,寸生尺长勤培根。
南邻北邻贫富改,独守养性经凉温。
兄今已得闲居趣,扁舟暂向官塘路。
攀条摘蘂娱性情,对月看云想风度。
歌长词逸不可当,鬓发垂白吟沧浪。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

柯君振相别三十余年为言亲丧不能举请赋此诗庶几有哀之者 (kē jūn zhèn xiāng bié sān shí yú nián wèi yán qīn sàng bù néng jǔ qǐng fù cǐ shī shù jī yǒu āi zhī zhě)

朝代:宋    作者: 叶适

土浅难藏梦里身,春花秋草几悲辛。
无人为买南山麓,月户风棂作好隣。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

与仲孺述之世美东禅纳凉校韩文世美以韩公召先去 其二 (yǔ zhòng rú shù zhī shì měi dōng chán nà liáng xiào hán wén shì měi yǐ hán gōng zhào xiān qù qí èr)

朝代:宋    作者: 邹浩

红衣青简竟多岐,无复寻盟作四夔。
同见韩公不同趣,城南城北啭黄鹂。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

李伯时画十古图郑尚明作诗诗辞多振绝因为同赋 张释之谏文帝 (lǐ bǎi shí huà shí gǔ tú zhèng shàng míng zuò shī shī cí duō zhèn jué yīn wèi tóng fù zhāng shì zhī jiàn wén dì)

朝代:宋    作者: 刘子翬

扰扰椎埋遍九原,因山独有霍陵存。
孝文俭德虽天纵,亦頼忠臣效一言。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

大雪赵振文寄诗言乘月泛舟清甚次韵 其五 (dà xuě zhào zhèn wén jì shī yán chéng yuè fàn zhōu qīng shèn cì yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 楼钥

旧闻老具擅诗声,夜泛钱塘向凤城。
今日清游更豪逸,雪花和月带潮生。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

送李义夫出游二首 其二 (sòng lǐ yì fū chū yóu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆文圭

少年有志东山卧,晚岁方图北海游。
餬口饥宁甘半菽,拄胸气尚食全牛。
问唐元振今谁在,欲赵平原何处求。
赤白洪崖两相厄,不妨诗句各风流。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

偶见司马公休陈无己书简感旧作绝句 (ǒu jiàn sī mǎ gōng xiū chén wú jǐ shū jiǎn gǎn jiù zuò jué jù)

朝代:宋    作者: 晁说之

卓行高文司马陈,当年简牍拂埃尘。
身名暂振久青冢,见在凄凉海畔身。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

杨时可苏在廷家有声伎之奉而又俱为秋官属诸公方以诗请之余恨未尝识苏然时可邀使同赋故亦用此韵 (yáng shí kě sū zài tíng jiā yǒu shēng jì zhī fèng ér yòu jù wèi qiū guān shǔ zhū gōng fāng yǐ shī qǐng zhī yú hèn wèi cháng shí sū rán shí kě yāo shǐ tóng fù gù yì yòng cǐ yùn)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

文章华翰九天开,二妙同时在一台。
高会竞看文阵合,後堂新许客星来。
评诗故自当归逊,在寝何容敢望回。
已请杏花留一笑,不劳羯鼓横相催。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

颂六十二首 五 (sòng liù shí èr shǒu wǔ)

朝代:唐    作者: 道世

玄亮吐清气,神响彻幽笼(一作「聋」)。
登台发春咏,高兴避希(一作「希避」)踪。
乘虚感灵觉,鱼(一作「渔」)山振思童。
摹写天歌梵,冀布法音同。
哀婉(一作「忘高」)故不下,飘(一作「颻」)扬数仞中。
比丘歌声呗,人畜振心钟。
斯由畅玄句,即感鴈游空。
神朝(一作「期」)发筌悟,豁尔自灵通。
(见同书同卷《呗赞部》。
注一作者,为《法苑珠林》卷五十《呗赞篇·音乐部》之异文。
)。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。

东坡兄弟应制举日各携砚一入对廷中而黄门之砚为其甥文骥所宝好事者往往有诗文以请余故亦同赋 (dōng pō xiōng dì yìng zhì jǔ rì gè xié yàn yī rù duì tíng zhōng ér huáng mén zhī yàn wèi qí shēng wén jì suǒ bǎo hǎo shì zhě wǎng wǎng yǒu shī wén yǐ qǐng yú gù yì tóng fù)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

不见东坡老弟昆,文章浩荡失渊源。
眉山当日人何在,曲阜他年履尚存。
试想研磨虽有处,欲寻斧凿见无痕。
计功何必惭周鼎,会使词林百怪奔。

仄平平平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
○平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
?平仄平平平平,仄仄平仄平○平。
平平平仄平平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平平平仄仄,平○仄仄平仄仄。
平平仄仄○仄平,仄○平平○平仄。
平平平仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄○,仄平仄仄平平仄。
平仄平平平仄仄,平仄平仄平○仄。
平仄仄平平仄仄○,平○仄仄○平仄。