zèng yuán lóng tú zǐ fā
赠元龙图子发 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

明公有盛名,十年怀慕向。
昨闻守桂林,清风扫蛮瘴。
否来偶迁谪,暂泊宛溪上。
斯事公议存,君命讵惆怅。
坐扃顾申卯,自忘曾帅将。
徯余领儿孙,时时入重嶂。
遇胜寄幽怀,览古兴绝唱。
况逢谪御史,文章号宗匠。
赓酬戛金玉,侧耳听响亮。
神交付逍遥,外物随得丧。
汉庭忧乏才,贾谊岂终放。
未即登金鉴,行须复牙帐。
矧公饱经术,义足明霸王。
推忠结圣主,大业继贤相。
霈成三日霖,一慰天下望。
微生实幸会,漫刺诣高闶。
尘埃蒙弊裘,何以异罔象。
屏诎诚所宜,奖与若为当。
逢知信有时,报德亦非妄。
且陪昭亭游,昭亭春盎盎。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

míng gōng yǒu shèng míng , shí nián huái mù xiàng 。
zuó wén shǒu guì lín , qīng fēng sǎo mán zhàng 。
fǒu lái ǒu qiān zhé , zàn bó wǎn xī shàng 。
sī shì gōng yì cún , jūn mìng jù chóu chàng 。
zuò jiōng gù shēn mǎo , zì wàng céng shuài jiāng 。
xī yú lǐng ér sūn , shí shí rù chóng zhàng 。
yù shèng jì yōu huái , lǎn gǔ xīng jué chàng 。
kuàng féng zhé yù shǐ , wén zhāng hào zōng jiàng 。
gēng chóu jiá jīn yù , cè ěr tīng xiǎng liàng 。
shén jiāo fù xiāo yáo , wài wù suí dé sàng 。
hàn tíng yōu fá cái , jiǎ yì qǐ zhōng fàng 。
wèi jí dēng jīn jiàn , xíng xū fù yá zhàng 。
shěn gōng bǎo jīng shù , yì zú míng bà wáng 。
tuī zhōng jié shèng zhǔ , dà yè jì xián xiāng 。
pèi chéng sān rì lín , yī wèi tiān xià wàng 。
wēi shēng shí xìng huì , màn cì yì gāo kāng 。
chén āi méng bì qiú , hé yǐ yì wǎng xiàng 。
píng qū chéng suǒ yí , jiǎng yǔ ruò wèi dāng 。
féng zhī xìn yǒu shí , bào dé yì fēi wàng 。
qiě péi zhāo tíng yóu , zhāo tíng chūn àng àng 。

动物

贈元龍圖子發

—— 郭祥正

明公有盛名,十年懷慕向。
昨聞守桂林,清風掃蠻瘴。
否來偶遷謫,暫泊宛溪上。
斯事公議存,君命詎惆悵。
坐扃顧申卯,自忘曾帥將。
徯餘領兒孫,時時入重嶂。
遇勝寄幽懷,覽古興絕唱。
況逢謫御史,文章號宗匠。
賡酬戛金玉,側耳聽響亮。
神交付逍遙,外物隨得喪。
漢庭憂乏才,賈誼豈終放。
未即登金鑒,行須復牙帳。
矧公飽經術,義足明霸王。
推忠結聖主,大業繼賢相。
霈成三日霖,一慰天下望。
微生實幸會,漫刺詣高閌。
塵埃蒙弊裘,何以異罔象。
屏詘誠所宜,獎與若爲當。
逢知信有時,報德亦非妄。
且陪昭亭遊,昭亭春盎盎。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

míng gōng yǒu shèng míng , shí nián huái mù xiàng 。
zuó wén shǒu guì lín , qīng fēng sǎo mán zhàng 。
fǒu lái ǒu qiān zhé , zàn bó wǎn xī shàng 。
sī shì gōng yì cún , jūn mìng jù chóu chàng 。
zuò jiōng gù shēn mǎo , zì wàng céng shuài jiāng 。
xī yú lǐng ér sūn , shí shí rù chóng zhàng 。
yù shèng jì yōu huái , lǎn gǔ xīng jué chàng 。
kuàng féng zhé yù shǐ , wén zhāng hào zōng jiàng 。
gēng chóu jiá jīn yù , cè ěr tīng xiǎng liàng 。
shén jiāo fù xiāo yáo , wài wù suí dé sàng 。
hàn tíng yōu fá cái , jiǎ yì qǐ zhōng fàng 。
wèi jí dēng jīn jiàn , xíng xū fù yá zhàng 。
shěn gōng bǎo jīng shù , yì zú míng bà wáng 。
tuī zhōng jié shèng zhǔ , dà yè jì xián xiāng 。
pèi chéng sān rì lín , yī wèi tiān xià wàng 。
wēi shēng shí xìng huì , màn cì yì gāo kāng 。
chén āi méng bì qiú , hé yǐ yì wǎng xiàng 。
píng qū chéng suǒ yí , jiǎng yǔ ruò wèi dāng 。
féng zhī xìn yǒu shí , bào dé yì fēi wàng 。
qiě péi zhāo tíng yóu , zhāo tíng chūn àng àng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
明公您的名声很显赫,十年来一直备受慕名而来。
昨天听说您在守卫桂林,清风吹拂着蛮荒之地。
莫非是因为您遭遇了偶然的流放,暂时寄居在宛溪上游。
这样的事情公府议论纷纷,君命岂能不让人忧虑。
您坐着闲敞的房屋,却眺望着遥远的申卯山,心中竟忘记了曾经领导众多儿孙、常常进入险峻山峦的事情。
遇到胜利时,您把喜悦寄托在幽怀之中,读着古代的绝世佳作,满心欣慰。
何况您还被任命为御史,文学上有名望,被誉为宗匠。
所以得到了赏赐,金银珠宝堆积如山,侧耳聆听着悦耳的音乐。
您和神仙一样交游自如,外界的喧嚣都随风而逝。
汉朝虽然忧虑才干匮乏,但贾谊却没有放弃,一直追求进取。
虽然还没有得到皇帝的嘉许,但您仍然要继续在战场上尽职尽责。
尤其是公公您丰富的学识和高尚的品德,足以令人联想起伟大的霸王。
您倡导忠诚,与圣明的君主结成良好的关系,为大业传承贤相。
三天的连绵雨,为国家的未来带来一丝安慰。
微生幸得与您相会,便在漫长的旅途中前往拜访高闶。
尘土掩盖了破旧的衣袍,又有何办法能让人与凡俗不同。
屏弃虚伪,以真诚为宜,对您的奖励是当之无愧的。
若得到您的知遇,承受您的信任是时机的巧合,回报您的恩德也不会是虚浮的。
此时,请让我陪伴您游览昭亭,昭亭春景美不胜收。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

明皇览监妃子剪发图 (míng huáng lǎn jiān fēi zi jiǎn fà tú)

朝代:宋    作者: 陈长方

引监能知天下肥,此时未纳寿王妃。
龙眠解向丹青里,写出开元治乱机。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

龙图阁学士赠银青光禄大夫滕元发挽辞二首 其二 (lóng tú gé xué shì zèng yín qīng guāng lù dài fū téng yuán fā wǎn cí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏颂

大器何妨更晚成,当年师友尽豪英。
高谈每及功名际,壮志元无宠辱惊。
天上玉楼须作记,人间白日睹佳城。
伤心宿草东吴路,云水凄凉万古情。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

寄顾龙图 (jì gù lóng tú)

朝代:宋    作者: 徐积

龙图莫怪白须翁,依旧闲吟闲笑中。
未有梅花充信物,但将竹简换诗筒。
子如行路真无巧,我信居山养有功。
气类相从应得士,并州兼有傅元通。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

与北山陈龙图 (yǔ běi shān chén lóng tú)

朝代:宋    作者: 刘克庄

小儿胆大说文章,萤火难争两曜光。
侍讲先生今寂寂,龙图老子尚堂堂。
邻无羊仲并求仲,家有元方与季方。
想见瘦梅疎竹下,深衣如雪鬓须苍。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

寄赠王佥判龙泽新之官广陵 (jì zèng wáng qiān pàn lóng zé xīn zhī guān guǎng líng)

朝代:宋    作者: 谢翱

多君孝子里,云物尚依然。
岁晏木叶下,月明湖水边。
看图须女分,对策亮阴年。
到此若为别,犹言赠马鞭。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

闻王仲周所居牡丹花发因戏赠 (wén wáng zhòng zhōu suǒ jū mǔ dān huā fā yīn xì zèng)

朝代:唐    作者: 武元衡

闻说庭花发暮春,长安才子看须频。
花开花落无人见,借问何人是主人。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

龙图阁学士赠银青光禄大夫滕元发挽辞二首 其一 (lóng tú gé xué shì zèng yín qīng guāng lù dài fū téng yuán fā wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

逸气雄词昔自将,文场独立见轩昂。
飞腾正近烟霄路,献纳尝依日月光。
去国丹心那易折,临州惠爱想难忘。
盖棺未毕经纶志,精爽犹应在帝乡。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

送王元均贬衡州兼寄元龙二首 其二 (sòng wáng yuán jūn biǎn héng zhōu jiān jì yuán lóng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈师道

先生秀句满天东,二子缘渠再得穷。
诗礼向来堪发冢,孙刘能使不为公。
炎方瘴疠避轩豁,故国山河开始终。
传语元龙要相识,江湖春动有来鸿。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人 动物

赠仲才子和六言二首 其二 (zèng zhòng cái zǐ hé liù yán èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 周孚

着论信子真辈,疾恶真元叔徒。
雕龙固擅当世,希骥不应老夫。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物

省试观庆云图诗 (shěng shì guān qìng yún tú shī)

朝代:唐    作者: 柳宗元

设色既成象,卿云示国都。
九天开秘祉,百辟赞嘉谟。
抱日依龙衮,非烟近御炉。
高标连汗漫,逈望接虚无。
裂素荣光发,舒华瑞色敷。
恒将配尧德,垂庆代河图。

平平仄仄平,仄平平仄仄。
仄○仄仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
○平仄平平,平平仄○仄。
仄○仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄仄仄,平平○平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄○平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平平○,○平仄平仄。
?平仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平平平仄平,平仄仄仄仄。
○仄平仄平,仄仄仄平○。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平○平平,○平平仄仄。

动物