zèng huáng ān qī tuī guān
赠黄安期推官 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘攽 (liú bān)

退之谪阳山,始得区生喜。
其後迁揭阳,颇复称赵子。
穷荒非人境,瘴海绝涯涘。
亲识久去眼,此言不到耳。
所欢诚易为,未必尽洵美。
谕如逃虚空,闻人足音尔。
我来衡山阳,情况本异此。
一意等万殊,何尝分远迩。
四海皆兄弟,蛮貊固州里。
而於择友间,颇戒不如己。
乃得黄夫子,风韵淡如水。
为学本之性,言文贯於理。
遗我累幅书,磊落字盈纸。
不诡亦不矫,不华仍不俚。
胡为连城珍,韫藏匵与匦。
赏心一何快,区赵非所拟。
昔我在朝廷,尝得二三士。
声名未振发,自任以为耻。
于今复何能,有志而已矣。
譬将助飞迁,身方在泥滓。
作诗写吾心,词殚意未已。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

tuì zhī zhé yáng shān , shǐ dé qū shēng xǐ 。
qí hòu qiān jiē yáng , pō fù chēng zhào zǐ 。
qióng huāng fēi rén jìng , zhàng hǎi jué yá sì 。
qīn shí jiǔ qù yǎn , cǐ yán bù dào ěr 。
suǒ huān chéng yì wèi , wèi bì jìn xún měi 。
yù rú táo xū kōng , wén rén zú yīn ěr 。
wǒ lái héng shān yáng , qíng kuàng běn yì cǐ 。
yī yì děng wàn shū , hé cháng fēn yuǎn ěr 。
sì hǎi jiē xiōng dì , mán mò gù zhōu lǐ 。
ér wū zé yǒu jiān , pō jiè bù rú jǐ 。
nǎi dé huáng fū zǐ , fēng yùn dàn rú shuǐ 。
wèi xué běn zhī xìng , yán wén guàn wū lǐ 。
yí wǒ lèi fú shū , lěi luò zì yíng zhǐ 。
bù guǐ yì bù jiǎo , bù huá réng bù lǐ 。
hú wèi lián chéng zhēn , yùn cáng dú yǔ guǐ 。
shǎng xīn yī hé kuài , qū zhào fēi suǒ nǐ 。
xī wǒ zài cháo tíng , cháng dé èr sān shì 。
shēng míng wèi zhèn fā , zì rèn yǐ wéi chǐ 。
yú jīn fù hé néng , yǒu zhì ér yǐ yǐ 。
pì jiāng zhù fēi qiān , shēn fāng zài ní zǐ 。
zuò shī xiě wú xīn , cí dān yì wèi yǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
退回谪居在阳山,终于得到了区生的喜欢。
之后迁往揭阳,还被称颂为赵子。
偏远贫瘠不是人居之地,瘴疠之海边界遥远。
亲朋好友久未见,这些话未曾传到耳中。
所欢喜的事情虽然容易得到,但未必都十分真正美好。
如果有人传授如何逃离虚空,我能听到他的足音。
我来到衡山阳,情况和这里原本不同。
一个心意可以有千万种不同,何必分得那么清楚远近。
四方各地都有兄弟,蛮夷也是州里的人。
但在选择朋友之间,也要警惕不如己之人。
终于遇见了黄夫子,他的风姿淡然如水。
学问是本性,言语贯通于理。
留给我许多册卷的书,字里行间洋溢着豪放。
既不矫揉造作,也不华丽俗气。
为什么要连城囤积珍宝,把它们藏在匣子里。
欣赏的心情多么畅快,与区赵所设想的完全不同。
过去我在朝廷中,曾结识过一些才子。
声名未曾显赫,自觉为此而羞愧。
如今再能做些什么,心中只剩下一份志向。
就像要助飞迁,身体还埋在泥浆中。
写诗吐露我的心意,言辞用尽意境却未尽。

全诗描述了诗人的多方面体验和感悟。从最初的谪居得到区生的喜爱,再到被赞誉为赵子,他在不同地方的遭遇,以及交友的戒慎和遇见黄夫子后的感受。诗人将自己的心情倾诉于诗中,表达了对生活的感悟与追求,同时也暗示着对未来的期许和困境。全诗笔调豪放自然,语言质朴清新,情感真挚深沉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘攽介绍:🔈

刘攽(一○二三~一○八九),字贡父,号公非,临江新喻(今江西新余)人。与兄敞同举仁宗庆历六年(一○四六)进士,历仕州县二十年始爲国子监直讲。神宗熙宁中判尚书考功、同知太常礼院。因考试开封举人时与同院官争执,爲御史所劾,又因致书王安石反对青苗法,贬泰州通判。迁知曹州,爲京东转运使,知兖、亳二州。吴居厚代京东转运使,奉行新法,追咎攽在职废弛,贬监衡州盐仓。哲宗即位,起居襄州,入爲秘书少监,以疾求知蔡州。在蔡数月,召拜中书舍人。元佑四年卒(《续资治通监长编》卷四二三),年六十七。刘攽精邃经学、史学,《宋史》本传称着书百卷(《宋史·艺文志》、《文献通考》作六十卷),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》所载,... 查看更多>>

刘攽的诗:

相关诗词:

以皮鞋底赠石推官三首 其二 (yǐ pí xié dǐ zèng shí tuī guān sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

毗卢足趺光,照耀世界海。
旋岚黑风起,到岸得自在。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

赠谈命姚月壶 (zèng tán mìng yáo yuè hú)

朝代:宋    作者: 黄庚

胸中消息千年历,舌底穷通一世人。
试把五行推测看,广文官冷几时春。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

以皮鞋底赠石推官三首 其一 (yǐ pí xié dǐ zèng shí tuī guān sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

道人不凋琢,万镜自明己。
愿公勤此履,深彻法源底。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

以皮鞋底赠石推官三首 其三 (yǐ pí xié dǐ zèng shí tuī guān sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

鼻孔随人走,日中忽见斗。
踏定太冲脉,壁上挂着口。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

次韵奉答文少激推官纪赠二首 其一 (cì yùn fèng dá wén shǎo jī tuī guān jì zèng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

诗来清吹拂衣巾,句法词锋觉有神。
今日相看青眼旧,他年肯作白头新。
文如雾豹容窥管,气似灵犀可辟尘。
慙愧相期在台省,无心枯木岂能春。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

酬黄安期推官见寄 (chóu huáng ān qī tuī guān jiàn jì)

朝代:宋    作者: 刘攽

郴江清澈照毫毛,吹笛平阳舍有蒿。
乡信不嫌无过雁,宦游正复长儿曹。
青枫雨後如人立,南极秋来出地高。
齐难楚称何日就,钓竿元自欲连鳌。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

存目 其二 (cún mù qí èr)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:赠岐贲推官首句:动静不违书。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

寄来安孙推官 (jì lái ān sūn tuī guān)

朝代:宋    作者: 蔡襄

我爱孙公子,安贫无所营。
相逢虽邂逅,一见即平生。
黑电挥诗笔,黄河泻酒觥。
轻舟何处在,别思若摇旌。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

赠宗人前公安宰君 (zèng zōng rén qián gōng ān zǎi jūn)

朝代:唐    作者: 郑谷

喧卑从宦出喧卑,别画能琴又解棊。
海上春耕因乱废,年来冬荐得官迟。
风中夜犬惊槐巷,月下寒驴啮槿篱。
孤散恨无推唱路,耿怀吟得赠君诗。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。

次韵奉答文少激推官纪赠二首 其二 (cì yùn fèng dá wén shǎo jī tuī guān jì zèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

文章藻监随时去,人物权衡逐势低。
扬子墨池春草遍,武侯祠庙晓鶑啼。
书帷寂寞知音少,幕府留连要路迷。
顾我何人敢推挽,看君桃李合成蹊。

仄平仄平平,仄仄平平仄。
○仄平仄平,○仄○仄仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
○仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
仄○平平○,○平仄平仄。
仄平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平仄仄平仄。
平平仄仄○,○仄仄○仄。
仄仄平平仄,平仄仄○仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○仄仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄平平仄仄。
平平平平平,仄○仄仄仄。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄○仄。
平平仄仄仄,仄平仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄○仄平平,平平仄○仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。