zèng chén shǒu dào
赠陈守道 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏轼 (sū shì)

一气混沦生复生,有形有心即有情。
共见利欲饮食事,各有爪牙头角争。
争时怒发霹雳火,险处直在嵌巌坑。
人僞相加有余怨,天真丧尽无纯诚。
徒自取先用极力,谁知所得皆空名。
少微处士松柏寒,蓬莱真人冰玉清。
山是心兮海为腹,阳为神兮阴为精。
渴饮灵泉水,饥食玉树枝。
白虎化坎青龙离,锁禁姹女关婴儿。
楼台十二红玻璃,木公金母相东西。
纯铅真汞星光辉,乌升兔降无年期。
停顔却老只如此,哀哉世人迷不迷。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

yī qì hùn lún shēng fù shēng , yǒu xíng yǒu xīn jí yǒu qíng 。
gòng jiàn lì yù yǐn shí shì , gè yǒu zhǎo yá tóu jiǎo zhēng 。
zhēng shí nù fā pī lì huǒ , xiǎn chù zhí zài qiàn yán kēng 。
rén wěi xiāng jiā yǒu yú yuàn , tiān zhēn sàng jìn wú chún chéng 。
tú zì qǔ xiān yòng jí lì , shuí zhī suǒ de jiē kōng míng 。
shǎo wēi chǔ shì sōng bǎi hán , péng lái zhēn rén bīng yù qīng 。
shān shì xīn xī hǎi wèi fù , yáng wèi shén xī yīn wèi jīng 。
kě yǐn líng quán shuǐ , jī shí yù shù zhī 。
bái hǔ huà kǎn qīng lóng lí , suǒ jìn chà nǚ guān yīng ér 。
lóu tái shí èr hóng bō lí , mù gōng jīn mǔ xiāng dōng xī 。
chún qiān zhēn gǒng xīng guāng huī , wū shēng tù jiàng wú nián qī 。
tíng yán què lǎo zhī rú cǐ , āi zāi shì rén mí bù mí 。

动物 动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
一气混沌之中生生不息,有形体有心智即有情感。
共见人们为了追求利益和满足欲望而争斗,各自有自己的手下和头领竞争。
争斗之时,怒火冲天,犹如霹雳般猛烈,危险之处就像陷入深坑中。
人们因互相欺骗而积怨增多,纯真之心已然丧失,不再有真诚之举。
徒然努力,只是自欺欺人,谁也不知道所得皆是虚名。
少微之间,有士人隐居于寒冷的松柏山林,也有仙人隐居于冰清玉洁的蓬莱仙岛。
山岳是心灵之所兮海洋则象征腹内,太阳代表神明兮阴阳相互辉映。
口渴时饮灵泉之水,肚饥时食用玉树之枝。
白虎代表坎,青龙则象征离,姹女被禁锢,关押着婴儿。
楼台十二,以红玻璃构成,木公和金母分别位于东西。
纯铅和真汞相互交融,星光辉映,乌鸦升起,兔子降临,它们的周期没有固定的年限。
静心细观,只有如此才能不老,唉哉,世人啊,是否迷失了自我呢?



总结:

这首诗深刻探讨了生命、欲望、竞争和迷失真诚的主题。诗人以古典的文辞形式,抒发了对人性中利欲和欲望的批判,强调了真诚和纯洁的重要性。通过比喻和象征手法,诗中描绘了人们的争斗和迷失,以及追求仙人境界的愿望。整体上,这首诗呈现出一种深沉而富有哲理的意境,引导读者反思人生的价值和追求的方向。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏轼介绍:🔈

苏轼(一○三七~一一○一),字子瞻,一字和仲,自号东坡居士,眉山(今属四川)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,试制科,授签书凤翔府节度判官厅事。英宗治平二年(一○六五),除判登闻鼓院,寻试馆职,除直史馆。三年,父洵卒,护丧归蜀。神宗熙宁二年(一○六九),服除,除判官告院兼判尚书祠部,权开封府推官。四年,通判杭州。历知密州、徐州。元丰二年(一○七九),移知湖州,乌台诗案狱起,贬黄州团练副使。四年,移汝州团练副使。八年春,得请常州居住,十月知登州。寻召除起居舍人。哲宗元佑元年(一○八六)迁中书舍人,改翰林学士。四年,知杭州。六年,除翰林学士承旨,寻知颍州。历知扬州、定州。绍圣元年(一○九四)... 查看更多>>

苏轼的诗:

苏轼的词:

  • 水龙吟

    古来云海茫茫,道山绛阙知何处。人间自...

  • 水龙吟

    楚山修竹如云,异材秀出千林表。龙须半...

  • 水龙吟

    似花还似非花,也无人惜从教坠。抛家傍...

  • 水龙吟

    小舟横截春江,卧看翠壁红楼起。云间笑...

  • 满庭芳

    归去来兮,吾归何处,万里家在岷峨。百...

  • 满庭芳

    香雕盘,寒生冰箸,画堂别是风光。主人...

  • 满庭芳

    蜗角虚名,蝇头微利,算来著甚乾忙。事...

  • 满庭芳

    三十三年,今谁存者,算只君与长江。凛...

  • 满庭芳

    三十三年,飘流江海,万里烟浪云帆。故...

  • 水调歌头

    落日绣帘卷,亭下水连空。知君为我,新...

  • 苏轼宋词全集>>

相关诗词:

周道人求诗书赠 (zhōu dào rén qiú shī shū zèng)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

道人妙推算,未知谁赏音。
章泉谨许可,赠之五字吟。
老我已无用,穷通总无心。
但思结茆地,访君白雪深。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠曹延 (zèng cáo yán)

朝代:宋    作者: 陈文叔

混然天性本天成,何必拘泥守意城。
识破鸢飞鱼跃事,自知万物不离诚。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠画士陈兄 (zèng huà shì chén xiōng)

朝代:宋    作者: 宋自适

解衣盘礴任猜疑,神悟如狂又似痴。
学到却须坚自守,世间绝艺少人知。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

喜雨口号呈陈守伯固十二首 其一 (xǐ yǔ kǒu hào chéng chén shǒu bǎi gù shí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈造

旱风虫孽久挻灾,好雨如今陆续来。
谁道天人不相与,青章解挽帝心回。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠酒泉韩太守 (zèng jiǔ quán hán tài shǒu)

朝代:唐    作者: 岑参

太守有能政,遥闻如古人。
俸钱尽供客,家计常清贫。
酒泉西望玉关道,千山万碛皆白草。
辞君走马归长安,忆君倏忽令人老。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠田从先 (zèng tián cóng xiān)

朝代:宋    作者: 陈师道

衣冠鲁国动成羣,忧患相从只有君。
落笔如流宁蹈袭,行前应敌却纷纭。
愧非伏老成和伯,喜有侯芭守子云。
意气有余功用少,相望千里定能勤。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

投赠通守陈虚中 (tóu zèng tōng shǒu chén xū zhōng)

朝代:宋    作者: 谢薖

前驱负弩斾旌忙,凛凛寒风挟晓霜。
人道奸藏有三穴,公知民病极千疮。
摇毫端是霹雳手,抵几还惊鳬鹜行。
莫向琳宫坐闲冷,太阿何事匣中藏。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠陈无逸秀才 (zèng chén wú yì xiù cái)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

良犬不取鼠,其人苦尤之。
近识固未辨,善相又能知。
在鹿忘守穴,挃足乃焉而。
士有志功名,局缩秉书诗。
憔悴未得展,磬折忽言卑。
举酒一以赠,愿无羞尔为。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

陈总管坐上赠写竹妓二首 其二 (chén zǒng guǎn zuò shàng zèng xiě zhú jì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈造

此君写影道机熟,犹记涪翁诧子舟。
谁信红衣万钧笔,拟分此派嗣湖州。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。

赠相士陈林过金陵 (zèng xiàng shì chén lín guò jīn líng)

朝代:宋    作者: 李曾伯

疲於吏事老於兵,不特头方命亦屯。
成败固非予逆睹,穷通何用子前陈。
登朝不是鸢肩相,守塞尤惭燕颔人。
见说江东多福德,亟须洗眼望堂麟。

仄仄仄平平仄平,仄平仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平仄○平仄平仄,平平○仄平○平。
平仄仄平仄仄仄,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄平,平平平平平仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平平平平。
仄仄平平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平仄仄平?平,仄平平仄○平平。
○平平仄平平平,平平仄○平平○。
平平仄仄仄○仄,平平仄平平仄平。