yuán xiū cài
元修菜 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏轼 (sū shì)

彼美君家菜,铺田绿茸茸。
豆荚圆且小,槐芽细而丰。
种之秋雨余,擢秀繁霜中。
欲花而未萼,一一如青虫。
是时青裙女,采撷何匆匆。
烝之复湘之,香色蔚其饛。
点酒下盐豉,缕橙芼姜葱。
那知鸡与豚,但恐放箸空。
春尽苗叶老,耕翻烟雨丛。
润随甘泽化,暖作青泥融。
始终不我负,力与粪壤同。
我老忘家舍,楚音变儿童。
此物独妩媚,终年系余胸。
君归致其子,囊盛勿函封。
张骞移苜蓿,适用如葵菘。
马援载薏苡,罗生等蒿蓬。
悬知东坡下,塉卤化千锺。
长使齐安民,指此说两翁。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

bǐ měi jūn jiā cài , pù tián lǜ róng róng 。
dòu jiá yuán qiě xiǎo , huái yá xì ér fēng 。
zhǒng zhī qiū yǔ yú , zhuó xiù fán shuāng zhōng 。
yù huā ér wèi è , yī yī rú qīng chóng 。
shì shí qīng qún nǚ , cǎi xié hé cōng cōng 。
zhēng zhī fù xiāng zhī , xiāng sè wèi qí méng 。
diǎn jiǔ xià yán chǐ , lǚ chéng mào jiāng cōng 。
nà zhī jī yǔ tún , dàn kǒng fàng zhù kōng 。
chūn jìn miáo yè lǎo , gēng fān yān yǔ cóng 。
rùn suí gān zé huà , nuǎn zuò qīng ní róng 。
shǐ zhōng bù wǒ fù , lì yǔ fèn rǎng tóng 。
wǒ lǎo wàng jiā shè , chǔ yīn biàn ér tóng 。
cǐ wù dú wǔ mèi , zhōng nián xì yú xiōng 。
jūn guī zhì qí zǐ , náng shèng wù hán fēng 。
zhāng qiān yí mù xu , shì yòng rú kuí sōng 。
mǎ yuán zǎi yì yǐ , luó shēng děng hāo péng 。
xuán zhī dōng pō xià , jí lǔ huà qiān zhōng 。
cháng shǐ qí ān mín , zhǐ cǐ shuō liǎng wēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
彼美君家的菜,铺满了绿油油的田野。豆荚又圆又小,槐芽细腻丰满。种植它们时,秋雨过后,拔尖茁壮,顶着霜华。虽然还未开花,但一个个像青虫一样茁壮成长。这时候,青裙少女们快步采摘着,采摘得多么匆忙。把采摘的槐芽烹煮,用湘江的香气来蒸熏,色香俱佳。加上点酒、放些盐豉、添些橙芼、姜葱,让鸡和猪肉一同入锅烹调。但唯恐用箸时空着手,不能把食物尽情享用。

春天结束,苗叶变老,耕地被翻动,烟雨缭绕。土地受到甘泽的滋润,温暖使青泥融化。我始终不辜负这片土地,我与粪壤一起共同劳作。虽然我已经老了,常常忘记家的位置,我听到楚音变成了童声。但这美味的槐芽依旧让我难以忘怀,始终留在我心中。

请将这些美味带回给君家的孩子,放进口袋里,不要封口。张骞带来了苜蓿,适用于类似葵菘的料理。马援载来了薏苡,罗生等蒿蓬,都是美味的佳肴。悬知东坡在下面,或许正在煮制千钟的卤肉。长久以来,齐民安居乐业,我将指着这些美味的食材,和他们共同畅谈。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏轼介绍:🔈

苏轼(一○三七~一一○一),字子瞻,一字和仲,自号东坡居士,眉山(今属四川)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,试制科,授签书凤翔府节度判官厅事。英宗治平二年(一○六五),除判登闻鼓院,寻试馆职,除直史馆。三年,父洵卒,护丧归蜀。神宗熙宁二年(一○六九),服除,除判官告院兼判尚书祠部,权开封府推官。四年,通判杭州。历知密州、徐州。元丰二年(一○七九),移知湖州,乌台诗案狱起,贬黄州团练副使。四年,移汝州团练副使。八年春,得请常州居住,十月知登州。寻召除起居舍人。哲宗元佑元年(一○八六)迁中书舍人,改翰林学士。四年,知杭州。六年,除翰林学士承旨,寻知颍州。历知扬州、定州。绍圣元年(一○九四)... 查看更多>>

苏轼的诗:

苏轼的词:

  • 水龙吟

    古来云海茫茫,道山绛阙知何处。人间自...

  • 水龙吟

    楚山修竹如云,异材秀出千林表。龙须半...

  • 水龙吟

    似花还似非花,也无人惜从教坠。抛家傍...

  • 水龙吟

    小舟横截春江,卧看翠壁红楼起。云间笑...

  • 满庭芳

    归去来兮,吾归何处,万里家在岷峨。百...

  • 满庭芳

    香雕盘,寒生冰箸,画堂别是风光。主人...

  • 满庭芳

    蜗角虚名,蝇头微利,算来著甚乾忙。事...

  • 满庭芳

    三十三年,今谁存者,算只君与长江。凛...

  • 满庭芳

    三十三年,飘流江海,万里烟浪云帆。故...

  • 水调歌头

    落日绣帘卷,亭下水连空。知君为我,新...

  • 苏轼宋词全集>>

相关诗词:

西州旧俗每当立春前後以巢菜作餠互相招邀名曰东坡餠顷在燕尝有诗云西州最重眉山餠冬後春前无别羞今度燕山试收拾中间惟欠一元修元修即巢菜之别号盖豌豆菜也东坡故人巢元修尝致其种於黄冈下因得名元修南方有之燕中无此 (xī zhōu jiù sú měi dāng lì chūn qián hòu yǐ cháo cài zuò bǐng hù xiāng zhāo yāo míng yuē dōng pō bǐng qǐng zài yàn cháng yǒu shī yún xī zhōu zuì chóng méi shān bǐng dōng hòu chūn qián wú bié xiū jīn dù yān shān shì shōu shí zhōng jiān wéi qiàn yī yuán xiū yuán xiū jí cháo cài zhī bié hào gài wān dòu cài yě dōng pō gù rén cháo yuán xiū cháng zhì qí zhòng wū huáng gāng xià yīn dé míng yuán xiū nán fāng yǒu zhī yàn zhōng wú cǐ)

朝代:宋    作者: 家铉翁

我家自贵东坡餠,不为人间肉食羞。
闻道西山薇蕨长,摘来我可辈元修。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

西州旧俗每当立春前後以巢菜作餠互相招邀名曰东坡餠顷在燕尝有诗云西州最重眉山餠冬後春前无别羞今度燕山试收拾中间惟欠一元修元修即巢菜之别号盖豌豆菜也东坡故人巢元修尝致其种於黄冈下因得名元修南方有之燕中无此 (xī zhōu jiù sú měi dāng lì chūn qián hòu yǐ cháo cài zuò bǐng hù xiāng zhāo yāo míng yuē dōng pō bǐng qǐng zài yàn cháng yǒu shī yún xī zhōu zuì chóng méi shān bǐng dōng hòu chūn qián wú bié xiū jīn dù yān shān shì shōu shí zhōng jiān wéi qiàn yī yuán xiū yuán xiū jí cháo cài zhī bié hào gài wān dòu cài yě dōng pō gù rén cháo yuán xiū cháng zhì qí zhòng wū huáng gāng xià yīn dé míng yuán xiū nán fāng yǒu zhī yàn zhōng wú cǐ)

朝代:宋    作者: 家铉翁

朔风吹我过瀛州,釜甑生尘转可羞。
聊向春前寻故事,定知食餠记前修。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

西州旧俗每当立春前後以巢菜作餠互相招邀名曰东坡餠顷在燕尝有诗云西州最重眉山餠冬後春前无别羞今度燕山试收拾中间惟欠一元修元修即巢菜之别号盖豌豆菜也东坡故人巢元修尝致其种於黄冈下因得名元修南方有之燕中无此 (xī zhōu jiù sú měi dāng lì chūn qián hòu yǐ cháo cài zuò bǐng hù xiāng zhāo yāo míng yuē dōng pō bǐng qǐng zài yàn cháng yǒu shī yún xī zhōu zuì chóng méi shān bǐng dōng hòu chūn qián wú bié xiū jīn dù yān shān shì shōu shí zhōng jiān wéi qiàn yī yuán xiū yuán xiū jí cháo cài zhī bié hào gài wān dòu cài yě dōng pō gù rén cháo yuán xiū cháng zhì qí zhòng wū huáng gāng xià yīn dé míng yuán xiū nán fāng yǒu zhī yàn zhōng wú cǐ)

朝代:宋    作者: 家铉翁

凄凉如在黄冈下,苦淡从教邻壁羞。
拟向城隅问耕稼,锄犂阙坏不堪修。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

次韵和正仲种菜种麦二首 其一 (cì yùn hé zhèng zhòng zhòng cài zhòng mài èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 舒岳祥

賸欲栽蔬抵食鱼,蠹繁骨立谩长吁。
畦丁伛背挥丛篲,鸡母将鶵啄浅芜。
菜字元修须雨长,菁名诸葛待霜腴。
闭门欲吃无忧饭,已戒应门早了租。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

和赵从道赋菜畦春富贵 其一 (hé zhào cóng dào fù cài qí chūn fù guì qí yī)

朝代:宋    作者: 郑清之

多生菜气粥鱼僧,味菜还如好色登。
戏学挑根和露煮,正堪摘稻配香蒸。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首 其二 (jìn xián chū shí bái cài yīn míng zhī yǐ shuǐ jīng cài yún èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

江西菜甲要霜栽,逗到炎天总不佳。
浪说水菘水芦菔,硬根瘦叶似生柴。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

崇女撷菜煮羹 (chóng nǚ xié cài zhǔ gēng)

朝代:宋    作者: 程公许

穉女春间绕舍嬉,手挑野菜满篮归。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

山友辞 青菜子 (shān yǒu cí qīng cài zǐ)

朝代:宋    作者: 王质

青菜子,青菜子,林静山空忽惊耳。
闇中娟妙度清圆,东林吟罢西林起。
叶青青,菜青青,飞到山深声转清。
呜呼此友兮相会心,萧骚野响生寒林。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首 其一 (jìn xián chū shí bái cài yīn míng zhī yǐ shuǐ jīng cài yún èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪虀。
灵隠山前水精菜,近来种子到江西。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。

咏廿四气诗 小满四月中 (yǒng niàn sì qì shī xiǎo mǎn sì yuè zhōng)

朝代:唐    作者: 元稹

小满气全时,如何靡草衰。
田家私黍稷,方伯问蚕丝。
杏麦修镰钐,錋苽{下为爪}竪棘篱。
向来看苦菜,独秀也何为?。

仄仄平平仄,○平仄○○。
仄仄平○仄,平平仄平平。
仄平平仄平,仄仄平平○。
仄平平仄仄,仄仄○平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
○平仄平平,平仄仄○平。
仄仄仄仄仄,仄○○平平。
仄平平仄平,仄仄仄仄○。
平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄○仄,平仄仄平○。
○平平仄仄,仄仄○平平。
仄○仄仄仄,平平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○仄平平平,仄仄仄仄平。