yuán tóng shǐ zhàng lìng fù suǒ yù zuò zuì hào táng shī yǐ wéi hòu rì shù chuán zhāng běn sì lǎo yǒu yuán wèi nǎi qí yuǎn zǔ yún
袁同史丈令赋所欲作醉皓堂诗以为後日数椽张本四老有袁谓乃其远祖云 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 敖陶孙 (áo táo sūn)

黄云护灵芝,丈人非独醉。
萧然四鹤发,海鸟眩觞味。
古来闭关人,学道用其意。
滈池未返璧,政欠颓然睡。
仙苗足风露,中有熏心厉。
支颐得一笑,刘郎已为帝。
乾坤重荡涤,奈何前星坠。
昂藏君家老,招唤作许事。
当筵就羽翼,顔色变韶穉。
出山云怡怡,还山云泄泄。
追思千载上,把酒足自慰。
君堂定果耳,或者楼阁气。
是间堪底用,万瓮盛醴齐。
阿戎气如虎,神手了一世。
政宜日无何,雪紵展鹄翅。
高吟紫芝曲,四老恐欻至。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

huáng yún hù líng zhī , zhàng rén fēi dú zuì 。
xiāo rán sì hè fā , hǎi niǎo xuàn shāng wèi 。
gǔ lái bì guān rén , xué dào yòng qí yì 。
hào chí wèi fǎn bì , zhèng qiàn tuí rán shuì 。
xiān miáo zú fēng lù , zhōng yǒu xūn xīn lì 。
zhī yí dé yī xiào , liú láng yǐ wèi dì 。
qián kūn chóng dàng dí , nài hé qián xīng zhuì 。
áng cáng jūn jiā lǎo , zhāo huàn zuò xǔ shì 。
dāng yán jiù yǔ yì , yán sè biàn sháo zhì 。
chū shān yún yí yí , huán shān yún xiè xiè 。
zhuī sī qiān zǎi shàng , bǎ jiǔ zú zì wèi 。
jūn táng dìng guǒ ěr , huò zhě lóu gé qì 。
shì jiān kān dǐ yòng , wàn wèng shèng lǐ qí 。
ā róng qì rú hǔ , shén shǒu le yī shì 。
zhèng yí rì wú hé , xuě zhù zhǎn hú chì 。
gāo yín zǐ zhī qū , sì lǎo kǒng chuā zhì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

黄云护着灵芝,丈夫并非独自陶醉其中。
萧然四鹤头发飞扬,海鸟陶醉于美味的酒杯。
古往今来闭关修道之人,都用心意来学习道义。
滈池仍未返还失去的美玉,治理不善导致国势衰弱而沉睡。
仙苗飘摇于风雨中,其中蕴藏着熏心厉行的精神。
支颐微笑,刘郎已经成为帝王。
乾坤之间变幻不定,可惜前途星坠落。
昂藏君家长者智慧深沉,呼唤你前来成就一桩事业。
坐于筵席之上,展翅高飞,面色变得绚烂如韶光。
离开山林,云朵宜人;重返山川,云雾散尽。
回首千载历史长河,端起酒杯,自我慰藉。
君王的殿堂注定辉煌,或者登上楼阁放眼四望。
这处地方实在太宜人居住,万瓮盛满美酒齐聚一堂。
阿戎威势如猛虎,高超的手艺影响了一世。
国家政务宜早日安定,雪紵展开雁翅翱翔。
高吟紫芝之曲,四位长者恐怕会突然出现。
诗意总结:描绘了灵芝护佑、鹤发飞扬、学道修行、国家兴衰、英才涌现、帝王荣耀、变幻无常、长者智慧、人生飞翔、历史沉思、宫殿辉煌、宜人居所、威势雄伟、国家安定、诗意高吟等古老场景和情境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者敖陶孙介绍:🔈

敖陶孙(一一五四~一二二七),字器之,号臞庵、臞翁,长乐(今属福建)人。孝宗淳熙七年(一一八○)乡荐第一,省试下第,客居崑山。後在太学时因作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。宁宗庆元五年(一一九九)进士。历海门主簿,漳州教授,广东转运司主管文字,平海军节度判官兼南外崇正簿。理宗即位,奉祠归乡。宝庆三年卒,年七十四。陶孙以诗名于时,有《臞翁诗集》,已佚。遗诗见收于《江湖集》、《江湖後集》。事见《後村先生大全集》卷一四八《臞庵敖先生墓志铭》。 敖陶孙诗,第一、二卷以汲古阁影钞《南宋六十家小集》所收《臞翁诗集》爲底本,校以读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)、影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》本(简称名贤... 查看更多>>

敖陶孙的诗:

相关诗词:

过袁村 (guò yuán cūn)

朝代:宋    作者: 袁说友

在昔有袁村,今到袁村路。
峰傍呼父老,同姓亦三数。
贵贱本无种,苗裔有疏附。
我家建安派,一经立门户。
安用黄金籯,守此青简蠹。
庶几亢吾宗,百世传儒素。
作诗示云来,聊并城南句。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

送曾耆英持胡端殿书谒张袁州四首 其三 (sòng céng qí yīng chí hú duān diàn shū yè zhāng yuán zhōu sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

袁州张侯吾所闻,政事不减大冯君。
如云已召符节令,行矣君其无惮勤。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

晦庵文公祠堂用令君韵 (huì ān wén gōng cí táng yòng lìng jūn yùn)

朝代:宋    作者: 袁甫

当年独抱伯牙名,身後祠堂列佩衾。
官职平生安义命,诗书终老惜光阴。
一椽古歙溪山窟,千古长松风月林。
彭令经营真有趣,个中应契老师心。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

咏史 审配 其一 (yǒng shǐ shěn pèi qí yī)

朝代:宋    作者: 陈普

谋袁大似为曹谋,却道辛毗破冀州。
五夜邺沟深二丈,袁公神武一时休。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

袁州庆丰堂十闲咏 其四 (yuán zhōu qìng fēng táng shí xián yǒng qí sì)

朝代:宋    作者: 祖无择

青山日相对,闲看白云生。
谁谓无心出,中含济物情。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

难老堂吴居厚为祖母作张子昭刘文叔史直翁赋诗 (nán lǎo táng wú jū hòu wèi zǔ mǔ zuò zhāng zǐ zhāo liú wén shū shǐ zhí wēng fù shī)

朝代:宋    作者: 唐仲友

风树感亲寿,忽若冬陨霜。
以孙养祖母,惴惴驹隙光。
无孙又继绝,此意谁激昂。
吴氏有纯孝,业业含饴傍。
延年寓题榜,戏彩勤奉觞。
诗成三巨公,令德昭不忘。
九原邈已远,遗范悲空堂。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

存目 (cún mù)

朝代:宋    作者: 沈昭远

诗题:无讼堂诗有序首句:欲为袁人雪谤声。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

咏史 袁绍 其三 (yǒng shǐ yuán shào qí sān)

朝代:宋    作者: 陈普

许中四面尽仇雠,曹弱袁强正是愁。
一日四州都奉予,安闲犹遣定徐州。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

采石四咏 袁宏 (cǎi shí sì yǒng yuán hóng)

朝代:宋    作者: 杨杰

袁郎风格抗浮云,咏史髙吟世未闻。
乘月泛江今古有,不知谁是谢将军。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。

和同年张季良少卿馈家酿韵三首 其二 (hé tóng nián zhāng jì liáng shǎo qīng kuì jiā niàng yùn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 袁说友

与君昔日赋斜阳,绮语曾窥万丈光。
节物撩人人更老,篱边犹是去年黄。

平平仄平平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,○仄平平仄。
平平仄仄仄,平平仄平仄。
平平○仄仄,仄平平平仄。
平○平平仄,平仄仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平平平,平平平仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄仄仄仄。