yǐ rù dìng dà shì tài yǐ zhēn rén xiàng sòng wǎn huì shū
以入定大士太乙真人像送莞晦叔 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 敖陶孙 (áo táo sūn)

真人与大士,兰菊而异芳。
坐卧得定力,铜眼铁脊梁。
是中有佳趣,山海俱茫茫。
或时现神妙,尘蹟生怪光。
云何得此本,有僧吴下狂。
饮酒不计斗,褚无一丝藏。
兴来高闭门,落笔如追亡。
走送臞庵室,洗心一鑪香。
盘陀旃林阔,枕藉玉井凉。
蒙头帔衲古,遮眼经论长。
不知几陵谷,睡稳坐不僵。
君家定吉梦,二士相迎将。
辟除寒具油,静展垂中堂。
会当同一龛,寒泉荐空觞。
夜窗摇茶烟,驼褐依绳牀。
杨枝洒寥阒,蔾杖辉森芒。
与君六根静,读书到虞唐。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

zhēn rén yǔ dà shì , lán jú ér yì fāng 。
zuò wò dé dìng lì , tóng yǎn tiě jǐ liáng 。
shì zhōng yǒu jiā qù , shān hǎi jù máng máng 。
huò shí xiàn shén miào , chén jì shēng guài guāng 。
yún hé dé cǐ běn , yǒu sēng wú xià kuáng 。
yǐn jiǔ bù jì dòu , chǔ wú yī sī cáng 。
xīng lái gāo bì mén , luò bǐ rú zhuī wáng 。
zǒu sòng qú ān shì , xǐ xīn yī lú xiāng 。
pán tuó zhān lín kuò , zhěn jiè yù jǐng liáng 。
méng tóu pèi nà gǔ , zhē yǎn jīng lùn cháng 。
bù zhī jǐ líng gǔ , shuì wěn zuò bù jiāng 。
jūn jiā dìng jí mèng , èr shì xiāng yíng jiāng 。
pì chú hán jù yóu , jìng zhǎn chuí zhōng táng 。
huì dāng tóng yī kān , hán quán jiàn kōng shāng 。
yè chuāng yáo chá yān , tuó hè yī shéng chuáng 。
yáng zhī sǎ liáo qù , lí zhàng huī sēn máng 。
yǔ jūn liù gēn jìng , dú shū dào yú táng 。

以入定大士太乙真人像送莞晦叔

—— 敖陶孫

真人與大士,蘭菊而異芳。
坐卧得定力,銅眼鐵脊梁。
是中有佳趣,山海俱茫茫。
或時現神妙,塵蹟生怪光。
云何得此本,有僧吳下狂。
飲酒不計斗,褚無一絲藏。
興來高閉門,落筆如追亡。
走送臞庵室,洗心一鑪香。
盤陀旃林闊,枕藉玉井凉。
蒙頭帔衲古,遮眼經論長。
不知幾陵谷,睡穩坐不僵。
君家定吉夢,二士相迎將。
辟除寒具油,靜展垂中堂。
會當同一龕,寒泉薦空觴。
夜窗摇茶煙,駝褐依繩牀。
楊枝灑寥闃,蔾杖輝森芒。
與君六根靜,讀書到虞唐。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

zhēn rén yǔ dà shì , lán jú ér yì fāng 。
zuò wò dé dìng lì , tóng yǎn tiě jǐ liáng 。
shì zhōng yǒu jiā qù , shān hǎi jù máng máng 。
huò shí xiàn shén miào , chén jì shēng guài guāng 。
yún hé dé cǐ běn , yǒu sēng wú xià kuáng 。
yǐn jiǔ bù jì dòu , chǔ wú yī sī cáng 。
xīng lái gāo bì mén , luò bǐ rú zhuī wáng 。
zǒu sòng qú ān shì , xǐ xīn yī lú xiāng 。
pán tuó zhān lín kuò , zhěn jiè yù jǐng liáng 。
méng tóu pèi nà gǔ , zhē yǎn jīng lùn cháng 。
bù zhī jǐ líng gǔ , shuì wěn zuò bù jiāng 。
jūn jiā dìng jí mèng , èr shì xiāng yíng jiāng 。
pì chú hán jù yóu , jìng zhǎn chuí zhōng táng 。
huì dāng tóng yī kān , hán quán jiàn kōng shāng 。
yè chuāng yáo chá yān , tuó hè yī shéng chuáng 。
yáng zhī sǎ liáo qù , lí zhàng huī sēn máng 。
yǔ jūn liù gēn jìng , dú shū dào yú táng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

真人与大士,像兰花与菊花不同香气。
坐卧能够保持内心定力,铜眼铁脊像稳固的支撑。
其中有美好的趣味,山海广阔无边。
有时显现神奇奥妙,尘世的痕迹生出奇异的光芒。
云何能够得到这种本领,有个名叫吴下狂的僧人。
饮酒不顾斗量,褚无一丝隐瞒。
心情高昂时关闭门户,下笔如在追寻失落之物。
走访送臞庵室,洗净心灵如炼香。
广阔的盘陀旃林,铺设着藉以垫枕的玉井,凉风扑面而来。
蒙着古老的头巾和袈裟,遮掩住眼睛,读经论长篇。
不知道过了多少陵谷,睡得沉稳,坐着也不僵硬。
君家定会有吉祥的梦境,两位士人将前来迎接。
驱散严寒的工具,静静地摆放在中堂。
有朝一日应该同在一个小龛,用寒泉奉上空觞。
夜晚窗外飘荡着茶烟,驼色的衣裳倚着绳牀。
杨枝轻拂疏落幽静,手持蔾杖闪耀着森森光芒。
与君共同安宁六根,读书穿越到虞唐时代。

总结:

诗人通过描绘真人与大士的比喻,表达了修行者与智者之间的差异和价值;描述了内心的定力和外在的坚韧,以及其中的乐趣;赞美了广阔的山海世界和神奇的奇光;提到了僧人吴下狂以及褚无的豪爽品性;抒发了笔者对追求境界和洗净心灵的向往;描绘了自然景物和古老传统的修行方式;表达了对于梦境和未来的美好祝愿;最后,借景抒怀,展示了静谧的读书场景,强调了修身养性的重要性。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者敖陶孙介绍:🔈

敖陶孙(一一五四~一二二七),字器之,号臞庵、臞翁,长乐(今属福建)人。孝宗淳熙七年(一一八○)乡荐第一,省试下第,客居崑山。後在太学时因作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。宁宗庆元五年(一一九九)进士。历海门主簿,漳州教授,广东转运司主管文字,平海军节度判官兼南外崇正簿。理宗即位,奉祠归乡。宝庆三年卒,年七十四。陶孙以诗名于时,有《臞翁诗集》,已佚。遗诗见收于《江湖集》、《江湖後集》。事见《後村先生大全集》卷一四八《臞庵敖先生墓志铭》。 敖陶孙诗,第一、二卷以汲古阁影钞《南宋六十家小集》所收《臞翁诗集》爲底本,校以读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)、影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》本(简称名贤... 查看更多>>

敖陶孙的诗:

相关诗词:

太乙真人画像 (tài yǐ zhēn rén huà xiàng)

朝代:宋    作者: 吴浚

真人读何书,一叶凌浩溔。
不见此舟轻,但觉天地小。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

常思惟大士赞 其一二 (cháng sī wéi dà shì zàn qí yī èr)

朝代:宋    作者: 释居简

为散乱人,现如是相。
方其定时,孰为此像。
定乱一如,此像亦无。
若言无像,天地悬隔。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

回途入玉晨观图经云周时太史郭真人宅周安得有真人哉有丹井养龙池白马老君瑞像在焉壁间刻林灵素尘字韵诗戏次二首 其二 (huí tú rù yù chén guān tú jīng yún zhōu shí tài shǐ guō zhēn rén zhái zhōu ān dé yǒu zhēn rén zāi yǒu dān jǐng yǎng lóng chí bái mǎ lǎo jūn ruì xiàng zài yān bì jiān kè lín líng sù chén zì yùn shī xì cì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆文圭

太虚自是隔凡尘,惟恨神霄事不真。
泥马空遗玄圣像,池鱼恐是小龙身。
久知天上仙官贵,不救山中道士贫。
旧宅固应存太史,徽称早已号真人。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

动物

送紫微处士酒 (sòng zǐ wēi chǔ shì jiǔ)

朝代:唐    作者: 太乙真君

此中何必羡青城,玉树云栖不记名。
闷即乘龙游紫府,北辰南斗逐君行。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

动物

自咸平至太康鞍马间得十小诗寄怀晏叔原并问王稚川行李鹅儿黄似酒对酒爱新鹅此他日醉时与叔原所咏因以为韵 其六 (zì xián píng zhì tài kāng ān mǎ jiān dé shí xiǎo shī jì huái yàn shū yuán bìng wèn wáng zhì chuān xíng li é ér huáng sì jiǔ duì jiǔ ài xīn é cǐ tā rì zuì shí yǔ shū yuán suǒ yǒng yīn yǐ wéi yùn qí liù)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

红梅定自开,有酒无人对。
归时应好在,常恐风雨晦。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

保定士人以所藏太白像见示笔意甚奇为题此李去非好吟太白之裔欤书一本送之 (bǎo dìng shì rén yǐ suǒ cáng tài bái xiàng jiàn shì bǐ yì shèn qí wèi tí cǐ lǐ qù fēi hǎo yín tài bái zhī yì yú shū yī běn sòng zhī)

朝代:宋    作者: 家铉翁

晨兴有客访我来,光采焰焰出屋上。
衔袖疑有希世珍,徐而出之岸然长庚相。
高标直欲干青冥,逸气可以走象罔。
传来定非凡俗工,应有高人得之自梦想。
愿君宝藏勿轻畀,瓣芗朝夕勤向仰。
可以长君胸次之瑰奇,可以助君诗情之豪畅。
傥来万事付浮云,眼中随地得真赏。
他年若遇天台坐忘真,便应骖鸾御鹤朝神清,一洗人间千劫尘中尘。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

闻公晦叔往廉州以诗送之 (wén gōng huì shū wǎng lián zhōu yǐ shī sòng zhī)

朝代:宋    作者: 陈渊

宗之潇洒玉为顔,叔夜粗疏万事寛。
天与海边尝瘴疠,意令他日惯艰难。
功名自古谁能必,忠孝于今衆所观。
志士杀身当不顾,小人怀土但求安。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

和三兄立冬祠太乙二首 其二 (hé sān xiōng lì dōng cí tài yǐ èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 韩维

曾为祝史趋真馆,屈指於今二十年。
琪树瑶林成想像,直疑当日梦游仙。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

送太乙真君酒 (sòng tài yǐ zhēn jūn jiǔ)

朝代:唐    作者: 青城丈人

峨嵋仙府静沈沈,玉液金华莫厌斟。
凡客欲知真一洞,劒门西北五云深。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。

兵要望江南 太乙式第二十七(本门中「太乙」二字,辛本、川本皆作「天乙」○三十一首) 七 (bīng yào wàng jiāng nán tài yǐ shì dì èr shí qī běn mén zhōng 「 tài yǐ 」 èr zì , xīn běn 、 chuān běn jiē zuò 「 tiān yǐ 」 ○ sān shí yī shǒu qī)

朝代:唐    作者: 易静

太乙遁,月奇合生门。
下有六丁加临者,此时摄政显公卿,上策进书呈。

平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平仄平○。
○平平仄平,仄仄○平平。
仄仄平平仄,仄平仄平平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○○。
仄○平仄○,仄仄平○平。
仄○平仄平,平平仄○平。
仄平平○平,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
仄平仄平仄,仄平仄平平。