yù zhōng shàng cuī xiāng huàn
狱中上崔相涣 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

胡马渡洛水,血流征战场。
千门闭秋景,万姓危朝霜。
贤相燮元气,再欣海县康。
台庭有夔龙,列宿粲成行。
羽翼三元圣,发辉两太阳。
应念覆盆下,雪泣拜天光。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

hú mǎ dù luò shuǐ , xuè liú zhēng zhàn chǎng 。
qiān mén bì qiū jǐng , wàn xìng wēi cháo shuāng 。
xián xiāng xiè yuán qì , zài xīn hǎi xiàn kāng 。
tái tíng yǒu kuí lóng , liè sù càn chéng xíng 。
yǔ yì sān yuán shèng , fā huī liǎng tài yáng 。
yìng niàn fù pén xià , xuě qì bài tiān guāng 。

动物

獄中上崔相渙

—— 李白

胡馬渡洛水,血流征戰場。
千門閉秋景,萬姓危朝霜。
賢相燮元氣,再欣海縣康。
台庭有夔龍,列宿粲成行。
羽翼三元聖,發輝兩太陽。
應念覆盆下,雪泣拜天光。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

hú mǎ dù luò shuǐ , xuè liú zhēng zhàn chǎng 。
qiān mén bì qiū jǐng , wàn xìng wēi cháo shuāng 。
xián xiāng xiè yuán qì , zài xīn hǎi xiàn kāng 。
tái tíng yǒu kuí lóng , liè sù càn chéng xíng 。
yǔ yì sān yuán shèng , fā huī liǎng tài yáng 。
yìng niàn fù pén xià , xuě qì bài tiān guāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
马匹跨越洛水,战场上鲜血横流。
千家门户紧闭,秋日景色凄凉。
万姓百姓都陷于危难之中,朝露沾湿黎明。
贤明的宰相燮氏,再次享受海县的太平盛世。
王宫中有着神龙夔形,星宿灿烂如行列。
英明的君王犹如三元圣人,辉映着双太阳的光芒。
应当怀念那覆盆之下的岁月,雪花中含泪向天陈述心声。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

系寻阳上崔相涣三首 三 (xì xún yáng shàng cuī xiāng huàn sān shǒu sān)

朝代:唐    作者: 李白

虚传一片雨,枉作阳台神。
纵为梦里相随去,不是襄王倾国人。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

系寻阳上崔相涣三首 一 (xì xún yáng shàng cuī xiāng huàn sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 李白

邯郸四十万,同日陷长平。
能回造化笔,或冀一人生。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

系寻阳上崔相涣三首 二 (xì xún yáng shàng cuī xiāng huàn sān shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李白

毛遂不堕井,曾参宁杀人。
虚言误公子,投杼惑慈亲。
白璧双明月,方知一玉真。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

次韵杨廷秀待制寄题朱氏涣然书院 其一 (cì yùn yáng tíng xiù dài zhì jì tí zhū shì huàn rán shū yuàn qí yī)

朝代:宋    作者: 周必大

日出杲杲安问萤,弨挂翻翻谁受檠。
大哉风行水上涣,一夕泮尽峨峨冰。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

阴狱 (yīn yù)

朝代:宋    作者: 丁谓

黑水溪旁聊驻马,奈何岸上试回头。
高崖昏处是阴狱,须信人生到此休。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

吴门狱中怀北山旧隠 其一 (wú mén yù zhōng huái běi shān jiù yǐn qí yī)

朝代:宋    作者: 释道潜

江湖堂北是吾庐,缭绕杉篁蔚有余。
欲问山中近消息,鳞鸿不寄狱中书。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

送韩十四被鲁王推递往济南府 (sòng hán shí sì bèi lǔ wáng tuī dì wǎng jǐ nán fǔ)

朝代:唐    作者: 崔国辅

西候情何极,南冠怨有余。
梁王虽好事,不察狱中书。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

边上送杨侍御鞫狱回 (biān shàng sòng yáng shì yù jū yù huí)

朝代:唐    作者: 马戴

狱成冤雪晚云开,豸角威清塞鴈回。
飞将送迎遥避马,离亭不敢劝金杯。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

雪後观潩水 (xuě hòu guān yì shuǐ)

朝代:宋    作者: 韩维

微阳动泉脉,远水来涣涣。
斜日着底明,轻冰随处断。
清函竹阴碎,绿与波纹乱。
安得解扁舟,穷源事幽观。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 陈涣

炊餠担头挑取去,白衣铺上喝将来。

平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄平仄○平。
平○仄平平,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,仄平仄仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄平平。