yōu zhí shū qíng tōng jiǎn zhī jǐ
幽絷书情通简知己 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 骆宾王 (luò bīn wáng)

昔岁逢杨意,观光贵楚材。
穴疑丹凤起,场似白驹来。
一命沦骄饵,三缄慎祸胎。
不言劳倚伏,忽此遘邅回。
骢马刑章峻,苍鹰狱吏猜。
绝缣非易辨,疑璧果难裁。
揆画慙周道,端忧滞夏台。
生涯一灭裂,岐路几裴徊。
青陆春芳动,黄沙旅思催。
圆扉长寂寂,疎网尚恢恢。
入穽先摇尾,迷津正曝腮。
覆盆徒望日,蛰户未经雷。
霜歇兰犹败,风多木屡摧。
地幽蚕室闭,门静雀罗开。
自悯秦冤痛,谁怜楚奏哀。
汉阳穷鸟客,梁甫卧龙才。
有气还冲斗,无时会凿坏。
莫言韩长孺,长作不然灰。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

xī suì féng yáng yì , guān guāng guì chǔ cái 。
xué yí dān fèng qǐ , chǎng sì bái jū lái 。
yī mìng lún jiāo ěr , sān jiān shèn huò tāi 。
bù yán láo yǐ fú , hū cǐ gòu zhān huí 。
cōng mǎ xíng zhāng jùn , cāng yīng yù lì cāi 。
jué jiān fēi yì biàn , yí bì guǒ nán cái 。
kuí huà cán zhōu dào , duān yōu zhì xià tái 。
shēng yá yī miè liè , qí lù jǐ péi huái 。
qīng lù chūn fāng dòng , huáng shā lǚ sī cuī 。
yuán fēi cháng jì jì , shū wǎng shàng huī huī 。
rù jǐng xiān yáo wěi , mí jīn zhèng pù sāi 。
fù pén tú wàng rì , zhé hù wèi jīng léi 。
shuāng xiē lán yóu bài , fēng duō mù lǚ cuī 。
dì yōu cán shì bì , mén jìng què luó kāi 。
zì mǐn qín yuān tòng , shuí lián chǔ zòu āi 。
hàn yáng qióng niǎo kè , liáng fǔ wò lóng cái 。
yǒu qì huán chōng dòu , wú shí huì záo huài 。
mò yán hán cháng rú , cháng zuò bù rán huī 。

动物

幽縶書情通簡知己

—— 駱賓王

昔歲逢楊意,觀光貴楚材。
穴疑丹鳳起,場似白駒來。
一命淪驕餌,三緘慎禍胎。
不言勞倚伏,忽此遘邅迴。
驄馬刑章峻,蒼鷹獄吏猜。
絕縑非易辨,疑璧果難裁。
揆畫慙周道,端憂滯夏臺。
生涯一滅裂,岐路幾裴徊。
青陸春芳動,黃沙旅思催。
圓扉長寂寂,疎網尚恢恢。
入穽先搖尾,迷津正曝腮。
覆盆徒望日,蟄戶未經雷。
霜歇蘭猶敗,風多木屢摧。
地幽蠶室閉,門靜雀羅開。
自憫秦冤痛,誰憐楚奏哀。
漢陽窮鳥客,梁甫臥龍才。
有氣還衝斗,無時會鑿坏。
莫言韓長孺,長作不然灰。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

xī suì féng yáng yì , guān guāng guì chǔ cái 。
xué yí dān fèng qǐ , chǎng sì bái jū lái 。
yī mìng lún jiāo ěr , sān jiān shèn huò tāi 。
bù yán láo yǐ fú , hū cǐ gòu zhān huí 。
cōng mǎ xíng zhāng jùn , cāng yīng yù lì cāi 。
jué jiān fēi yì biàn , yí bì guǒ nán cái 。
kuí huà cán zhōu dào , duān yōu zhì xià tái 。
shēng yá yī miè liè , qí lù jǐ péi huái 。
qīng lù chūn fāng dòng , huáng shā lǚ sī cuī 。
yuán fēi cháng jì jì , shū wǎng shàng huī huī 。
rù jǐng xiān yáo wěi , mí jīn zhèng pù sāi 。
fù pén tú wàng rì , zhé hù wèi jīng léi 。
shuāng xiē lán yóu bài , fēng duō mù lǚ cuī 。
dì yōu cán shì bì , mén jìng què luó kāi 。
zì mǐn qín yuān tòng , shuí lián chǔ zòu āi 。
hàn yáng qióng niǎo kè , liáng fǔ wò lóng cái 。
yǒu qì huán chōng dòu , wú shí huì záo huài 。
mò yán hán cháng rú , cháng zuò bù rán huī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔年遇见杨意,见识了楚国贵族的才能。
他的风采犹如凤凰起舞,仪态如同白马奔驰。
一生奉公守法,三思而后行避免祸患。
从不言辞屈服谄媚,忽然遭遇横祸反复无常。
美丽的骢马受到严刑,苍鹰的囚徒受到怀疑。
无法分辨真伪的缣帛,难以断定真假的玉璧。
审视画作惭愧不及周公,忧虑困扰宛如夏台停滞。
生涯如同灯火一闪即逝,岐路间反复徘徊。
在青翠的陆地,春花动人,黄沙中漫游的思念催促行程。
圆扉已久违静寂,疏网依然恢弘。
落入陷阱的先摇尾巴,迷失水津正曝露腮颊。
托盆徒望天日,昏暗的屋户未曾经历雷电。
霜雪落下兰花仍枯败,风吹多木屡次折断。
地下幽暗蚕室紧闭,门口安静雀罗展开。
自悲怜惋秦朝的冤屈,谁来同情楚国的哀叹。
在汉阳,有一位孤独的鸟客,梁甫埋藏着一位卧龙之才。
有灵气依然奋斗冲天,但时机未到无法发挥。
莫说韩长孺是无能之辈,长期处境艰难非他所愿。

赏析::
骆宾王的《幽絷书情通简知己》是一首别离之作,诗中表达了诗人与知己的离别之情,以及对未来的忧虑和对过去的回忆。诗中使用了丰富的意象和比喻,给人以深刻的印象。
首先,诗人通过“穴疑丹凤起,场似白驹来”两句,以丹凤和白驹作比喻,形容知己的才华出众,前途无量。但随之而来的“一命沦骄饵,三缄慎祸胎”则表达了诗人对知己可能陷入骄傲和祸患的担忧,加强了诗中的离别情感。
诗中还出现了一系列的比喻,如“骢马刑章峻”和“苍鹰狱吏猜”,这些比喻突显了诗人内心的焦虑和忧虑。而“绝缣非易辨,疑璧果难裁”则暗示了知己与诗人之间的深厚情谊,不容易分割,但未来的变数仍然难以预测。
诗人的忧虑和离别之情在后半部分得到进一步表达,他感叹生命的无常和人生的坎坷,用“青陆春芳动,黄沙旅思催”表现了时光不饶人,岁月匆匆。他的知己早已去世,自己也处在困境之中,生活的困苦和痛苦都在诗中得以体现。
最后,诗人提到了知己与自己的身份,知己为“汉阳穷鸟客”,而自己则是“梁甫卧龙才”,这种自嘲和对知己的怀念,让整首诗更加感人。
标签: 抒情、离别、忧虑、友情

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者骆宾王介绍:🔈

骆宾王,义乌人。七岁能属文,尤妙於五言诗,尝作《帝京篇》,当时以爲绝唱。初爲道王府属,历武功主簿,又调长安主簿。武后时,左迁临海丞,怏怏失志,弃官去。徐敬业举义,署爲府属,爲敬业草檄,斥武后罪状。后读之,矍然叹曰:“宰相安得失此人?”敬业事败,宾王亡命,不知所终。中宗时,诏求其文,得数百篇,集成十卷,今编诗爲三卷。 查看更多>>

骆宾王的诗:

相关诗词:

姑射仙人 (gū shè xiān rén)

朝代:宋    作者: 周行己

易简乾坤理,和平兆庶情。
谁知为帝力,万国自生成。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

次邢兄韵简李简夫 (cì xíng xiōng yùn jiǎn lǐ jiǎn fū)

朝代:宋    作者: 苏泂

幽花契幽禅,夷下难为情。
想见狮子床,天女问浄名。
至味有不酿,大音本希声。
相逢寸纸间,公案今见成。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

幽斋偶作 (yōu zhāi ǒu zuò)

朝代:唐    作者: 齐己

幽院才容个小庭,疎篁低短不堪情。
春来犹赖邻僧树,时引流莺送好声。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

送邵彦瞻通判濠州 (sòng shào yàn zhān tōng pàn háo zhōu)

朝代:宋    作者: 孔武仲

民情极简易,闗决未应劳。
佳句宁我知,为君屈挥毫。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

友情 别离

别雒下一二知己 (bié luò xià yī èr zhī jǐ)

朝代:唐    作者: 谭用之

金鼎光辉照雪袍,雒阳春梦忆波涛。
尘埃满眼人情异,风雨前程马足劳。
接塞峨眉通蜀险,过山仙掌倚秦高。
别来无限幽求子,应笑区区味六韬。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

别雒下一二知己 (bié luò xià yī èr zhī jǐ)

朝代:宋    作者: 谭用之

金鼎光辉照雪袍,雒阳春梦忆波涛。
尘埃满眼人情异,风雨前程马足劳。
接塞峨眉通蜀险,过山仙掌倚秦高。
别来无限幽求子,应笑区区味六韬。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

赠别殷山人说易後归幽墅 (zèng bié yīn shān rén shuō yì hòu guī yōu shù)

朝代:唐    作者: 孟郊

夫子说天地,若与灵龟言。
幽幽人不知,一一予所敦。
秋月吐白夜,凉风韵清源。
旁通忽已远,神感寂不喧。
一悟祛万结,夕怀倾朝烦。
旅輈无停波,别马嘶去辕。
殷勤荒草士,会有知己论。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

偶见司马公休陈无己书简感旧作绝句 (ǒu jiàn sī mǎ gōng xiū chén wú jǐ shū jiǎn gǎn jiù zuò jué jù)

朝代:宋    作者: 晁说之

卓行高文司马陈,当年简牍拂埃尘。
身名暂振久青冢,见在凄凉海畔身。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

元丰己未三院东阁作 己未九月予赴鞫御史闻子瞻先已被系予昼居三院东阁而子瞻在知杂南庑才隔一垣不得通音息因作诗四篇以为异日相遇一噱之资耳 其四 (yuán fēng jǐ wèi sān yuàn dōng gé zuò jǐ wèi jiǔ yuè yǔ fù jū yù shǐ wén zǐ zhān xiān yǐ bèi xì yǔ zhòu jū sān yuàn dōng gé ér zǐ zhān zài zhī zá nán wǔ cái gé yī yuán bù dé tōng yīn xī yīn zuò shī sì piān yǐ wéi yì rì xiāng yù yī jué zhī zī ěr qí sì)

朝代:宋    作者: 苏颂

近年出处略相同,十载邅回我与公。
杭婺邻封迁谪後,湖濠继踵絷维中。
诗人嗫嗫常多难,儒者凄凄久讳穷。
他日得归江海去,相期来访蒜山东。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。

曾丞相临平帖赞 (céng chéng xiàng lín píng tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

书尺之作趋简便,情之所托斯可见。
志虽少贬言犹婉,体虽少拙敬犹简。
堂堂相国缁衣彦,明哲自将亦通愿。
竦然述赞览遗卷,我欲以之参世变。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
平平○仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,○仄仄平平。