yóu zhāo zhēn guān
游招真观 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 董杞 (dǒng qǐ)

溪旁老子宫,古松奋苍鬣。
修迳烟霏深,中岩祠像设。
岩头流云漫,千丈藤萝结。
猿猱跃其间,手疑攀日月。
岩下缓经行,人间诸想灭。
文楸飞雹铿,朱弦浮磬彻。
此山宇宙初,谁擘坤轴裂。
六丁曾一戏,万古留洞穴。
仙翁昔此栖,还丹成白雪。
佩环昇倒景,遗台犹岌嶪。
菊秋风日佳,归艎双桨歇。
便欲茆三间,於此谢尘劫。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

xī páng lǎo zǐ gōng , gǔ sōng fèn cāng liè 。
xiū jìng yān fēi shēn , zhōng yán cí xiàng shè 。
yán tóu liú yún màn , qiān zhàng téng luó jié 。
yuán náo yuè qí jiān , shǒu yí pān rì yuè 。
yán xià huǎn jīng xíng , rén jiān zhū xiǎng miè 。
wén qiū fēi báo kēng , zhū xián fú qìng chè 。
cǐ shān yǔ zhòu chū , shuí bò kūn zhóu liè 。
liù dīng céng yī xì , wàn gǔ liú dòng xué 。
xiān wēng xī cǐ qī , huán dān chéng bái xuě 。
pèi huán shēng dǎo jǐng , yí tái yóu jí yè 。
jú qiū fēng rì jiā , guī huáng shuāng jiǎng xiē 。
biàn yù máo sān jiān , wū cǐ xiè chén jié 。

遊招真觀

—— 董杞

溪旁老子宮,古松奮蒼鬣。
修逕烟霏深,中巖祠像設。
巖頭流雲漫,千丈藤蘿結。
猿猱躍其間,手疑攀日月。
巖下緩經行,人間諸想滅。
文楸飛雹鏗,朱絃浮磬徹。
此山宇宙初,誰擘坤軸裂。
六丁曾一戲,萬古留洞穴。
仙翁昔此棲,還丹成白雪。
佩環昇倒景,遺臺猶岌嶪。
菊秋風日佳,歸艎雙槳歇。
便欲茆三間,於此謝塵劫。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

xī páng lǎo zǐ gōng , gǔ sōng fèn cāng liè 。
xiū jìng yān fēi shēn , zhōng yán cí xiàng shè 。
yán tóu liú yún màn , qiān zhàng téng luó jié 。
yuán náo yuè qí jiān , shǒu yí pān rì yuè 。
yán xià huǎn jīng xíng , rén jiān zhū xiǎng miè 。
wén qiū fēi báo kēng , zhū xián fú qìng chè 。
cǐ shān yǔ zhòu chū , shuí bò kūn zhóu liè 。
liù dīng céng yī xì , wàn gǔ liú dòng xué 。
xiān wēng xī cǐ qī , huán dān chéng bái xuě 。
pèi huán shēng dǎo jǐng , yí tái yóu jí yè 。
jú qiū fēng rì jiā , guī huáng shuāng jiǎng xiē 。
biàn yù máo sān jiān , wū cǐ xiè chén jié 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

溪旁有一座老子的宫殿,古老的松树高举苍劲的枝叶。修建的小径上飘着淡淡的烟雾,中岩上设有祠堂,供奉着老子的雕像。岩头上流云缭绕,千丈的藤萝交织在一起。猿猴在岩间跳跃,宛如手可触摸到日月。岩下的路途缓缓而行,让人心灵在这尘世间的种种忧虑都得以消散。文楸树发出如雹子般响亮的声音,朱弦的琴音飘浮而出,磬声回荡穿透山谷。这座山峦宇宙初创之时,到底是谁撕裂了这坤轴呢?传说六丁曾在此一戏,万古留下了这个洞穴。仙翁曾经在这里栖居,通过炼丹成功获得了白雪般的神仙之体。佩戴的玉环映照出瑰丽的景色,留下的遗址依然屹立不倒。菊花在秋风中格外美丽,归程的小船停下了双桨。我恍惚间想要在这里搭建三间茅屋,以此表达对尘世种种的告别之情。

总结:

诗人描绘了一座位于溪旁的老子宫殿,宫外古松耸立,修迳烟霏深沉,中岩设祠供奉老子雕像,岩上流云缭绕,藤萝交织,猿猴嬉戏其中。岩下道路缓行,人心忧虑皆消散,文楸发声,朱弦响彻,表现了山中的宁静与神秘。诗人思考宇宙初创之谜,六丁传说,仙翁炼丹,遗留的洞穴,以及菊花秋日景色,最后表达了对尘世的告别之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者董杞介绍:🔈

董杞,字国材,番阳(今江西波阳)人(《江湖後集》卷一三)。有《听松吟稿》(《永乐大典》卷二八一三),已佚。今录诗十首。 查看更多>>

董杞的诗:

相关诗词:

题君山观招真阁六首 其四 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 李吕

观宇藏山崦,昔居火宅僧。
因缘有时节,羽服奉香灯。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

题君山观招真阁六首 其三 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 李吕

双蔓正排空,云是玉真府。
采芝何许入,忽此驾修羽。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

题君山观招真阁六首 其二 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 李吕

数峯碧漓岏,乌君成道山。
仙游杳难问,空锁白云闲。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

比和知宗诗牵於押韵以招虞为戏果蒙见招复用前韵 (bǐ hé zhī zōng shī qiān wū yā yùn yǐ zhāo yú wèi xì guǒ méng jiàn zhāo fù yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

宗英真好事,呼客共游湖。
携具临平远,观山对有无。
十花逢净友,千顷和云夫。
得玉又求剑,无厌惭似虞。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

游静真观 (yóu jìng zhēn guān)

朝代:宋    作者: 释圆悟

古观门幽寂,来游亦夙缘。
林堪巢老鹤,坛可礼真仙。
秋晚寒生屋,雨深苔印砖。
旧藏多御赐,应识尚留传。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

适安招游汤镇不果赴 (shì ān zhāo yóu tāng zhèn bù guǒ fù)

朝代:宋    作者: 陈起

汤镇古祠宫,招邀及倦翁。
轻裘乘晓月,骏马逐东风。
野色观无分,春光病见攻。
行将迎诞日,一瓣拟遥通。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

题君山观招真阁六首 其一 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李吕

蜡屐发兴屡,几为春泥阻。
此行不作难,霁色随步武。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

题君山观招真阁六首 其六 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 李吕

彩侍过丘林,星行忽一周。
春晖今已矣,涕泪不能收。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

题君山观招真阁六首 其五 (tí jūn shān guān zhāo zhēn gé liù shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 李吕

翬飞新楼台,像设旧金碧。
焚修人已老,倚杖对山石。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。

游玄真观 (yóu xuán zhēn guān)

朝代:唐    作者: 李中

闲吟游古观,静虑想神仙。
上景非难度,阴功不易全。
醮坛松作盖,丹井藓成钱。
浩浩红尘里,谁来叩自然。

平仄仄仄平,仄平仄○仄。
平仄平平○,○平平仄仄。
平平平平仄,平仄平平仄。
平平仄○○,仄平平仄仄。
平仄仄平○,平○平仄仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄仄,○平○仄仄。
仄平平仄平,平平平仄仄。
仄仄仄○○,平仄仄平仄。