yóu yáng cūn rén wáng yuàn èr shí yùn
游杨村仁王院二十韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭印 (guō yìn)

山行不作懒,杖策穷幽邃。
崎岖十里余,乃得桃源地。
竹树蓊以鲜,峰峦秀而媚。
娇云弄奇姿,啼鸟含幽意。
周遭帷幄中,一带江流驶。
始知造物悭,异境亦所秘。
行行松门深,钟磬出萧寺。
残僧五六辈,相顾各猜异。
须臾问讯通,顔色颇夷粹。
高堂清风多,起我无穷思。
提携更小庵,清绝非人世。
自怜学宦游,十载沉卑位。
功名与丘壑,两计皆未遂。
时变搅中肠,忧端丛千蝟。
岂如山间僧,了无秋毫累。
一榻寄岩阿,烟霞为活讣。
脱身名利尘,洗耳市朝事。
兹游成邂逅,颇与宿心契。
晚日下层巅,踌躇聊自慰。
重来定何时,往往先梦寐。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

shān xíng bù zuò lǎn , zhàng cè qióng yōu suì 。
qí qū shí lǐ yú , nǎi dé táo yuán dì 。
zhú shù wěng yǐ xiān , fēng luán xiù ér mèi 。
jiāo yún nòng qí zī , tí niǎo hán yōu yì 。
zhōu zāo wéi wò zhōng , yī dài jiāng liú shǐ 。
shǐ zhī zào wù qiān , yì jìng yì suǒ mì 。
xíng xíng sōng mén shēn , zhōng qìng chū xiāo sì 。
cán sēng wǔ liù bèi , xiāng gù gè cāi yì 。
xū yú wèn xùn tōng , yán sè pō yí cuì 。
gāo táng qīng fēng duō , qǐ wǒ wú qióng sī 。
tí xié gèng xiǎo ān , qīng jué fēi rén shì 。
zì lián xué huàn yóu , shí zǎi chén bēi wèi 。
gōng míng yǔ qiū hè , liǎng jì jiē wèi suì 。
shí biàn jiǎo zhōng cháng , yōu duān cóng qiān wèi 。
qǐ rú shān jiān sēng , le wú qiū háo lèi 。
yī tà jì yán ā , yān xiá wèi huó fù 。
tuō shēn míng lì chén , xǐ ěr shì cháo shì 。
zī yóu chéng xiè hòu , pō yǔ sù xīn qì 。
wǎn rì xià céng diān , chóu chú liáo zì wèi 。
chóng lái dìng hé shí , wǎng wǎng xiān mèng mèi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山行不懒散,手扶着杖,探寻着幽深的地方。
跋涉崎岖十余里,才来到了桃源的地方。
竹林树木繁茂鲜美,群峰峻秀而迷人。
柔美的云彩嬉戏起奇姿,啼鸟的声音中蕴含幽远的情思。
四周的帷幄中,有一条清澈的江水流淌。
始终明白造物不负苍生,异境也有它隐藏的奥秘。
一路行走,松门深处,听到了钟磬声从萧寺传出。
残留下来的僧人五六个,相互间都猜测对方来历。
不一会儿的问讯交流,彼此的面色都显得相当纯朴。
高堂上的清风很多,激起我无尽的思索。
拉着手,继续前行,清净脱俗,完全不同尘世。
自愧游学仕途,十年来一直沉沦卑微的地位。
功名与山川,两种打算都未能实现。
时光变幻,困扰着内心,烦恼如同成千上万只刺猬。
岂不如山中的僧人,毫无牵挂,轻松自在。
就在一张床上寄居在岩壁下,烟霞为伴。
摆脱尘世的名利之忧,决意脱离朝堂之务。
这次山行成了意外的邂逅,与我内心的渴望相契合。
夕阳西下,站在山巅之上,陶醉在思绪之中。
重回这里的时机何时,往往会先在梦中寻见。
全文描绘了作者的山行之旅,一路探访幽深的山林,发现了桃源般美丽的景致。其中,山中僧人与清净环境形成对比,让作者感慨尘世之烦,希望脱离名利纷争,追求内心的平静与洗耳的幽静。全文情感真挚,展现了古代文人士人的隐逸情怀。

赏析:郭印的《游杨村仁王院二十韵》表现了诗人在山野间游历时的心境和感慨。这首诗以描写山水风景为主线,同时穿插了诗人内心的感受和生活态度,表达了对名利之事的淡泊以及对自然山川的热爱。
首韵描写山行,诗人不懈地行走于崎岖山野,突然发现了一片如桃源般的美丽景色,这里有青竹翠树、秀丽的山峦、娇美的云彩和幽鸟的啼鸣。这一段写景描写生动,令人仿佛置身于山野之中。
接着,诗人描述了这片景色的宁静和清幽,山川之间有江水流淌,仿佛一切都是自然之景。他感慨造物之奇妙,认为这样的异境是被隐藏起来的秘密。
诗中还描写了一座寺庙,寺庙内有残僧相对,他们彼此猜测着诗人的来意,但最终友好地相互问讯。这部分反映了诗人在山中的交往和对僧人生活的向往。
诗人最后提到自己的生活,感慨自己在名利之路上付出了很多年,却未能实现所愿。他决定脱身名利之事,隐居山间小庵,摆脱尘世之忧,洗净耳朵,开始了一段新的生活。最后,他表示在山野中的游历成为他的慰藉,同时也表达了对未来重回山间的期望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭印介绍:🔈

郭印,字不详,史籍无传。据本集诗篇知其晚号亦乐居士,成都(今属四川)人。二十岁入太学肄业。徽宗政和五年(一一一五)进士。历摄铜梁县,知仁寿县,州府管库,学校教官,亦任过短期朝官。积阶至左请大夫(《文定集》卷一五《与陈枢密书》)。官终知州(《宋元学案补遗》卷四)。一生活动主要在蜀地。高宗绍兴四年(一一三四)前後即在故乡云溪营别业,後即退老於此,年八十尚存世。所着《云溪集》,不见宋人着录,且於明代失传。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲十二卷。 郭印诗,以影印文渊阁《四库全书》爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

郭印的诗:

相关诗词:

二十一日至福田院留建圣节 其二 (èr shí yī rì zhì fú tián yuàn liú jiàn shèng jié qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

小院藏修竹,柴门傍曲江。
系舟杨柳岸,诗句落僧窗。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

徐仁甫建阳一别忽已二十五六年见过惘然次韵道院池上所作 (xú rén fǔ jiàn yáng yī bié hū yǐ èr shí wǔ liù nián jiàn guò wǎng rán cì yùn dào yuàn chí shàng suǒ zuò)

朝代:宋    作者: 韩淲

逃暑身何寄,池荷竹院间。
交朋如玉洁,名字饮冰闲。
吹雨余毫发,鸣泉落佩环。
长年葑村路,往日考亭山。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

游万杉院 其二 (yóu wàn shān yuàn qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

庐山三百六十所,长有神光照万杉。
借问山中有何宝,仁宗飞白字非凡。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

游庐山舟中赋四韵 (yóu lú shān zhōu zhōng fù sì yùn)

朝代:宋    作者: 周必大

南北周庐阜,东西徧九华。
宴安无酖毒,痼疾有烟霞。
淡薄村村酒,甘香院院茶。
驰驱君莫厌,此出胜居家。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

题木兰院二首 一 (tí mù lán yuàn èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王播

三十年前此院游,木兰花发院新修。
如今再到经行处,树老无花僧白头。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

挽杨料院二首 其二 (wǎn yáng liào yuàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈淳

恩沐贤关渥,名登桂籍荣。
古田驰义勇,永福播仁声。
料院从优选,朝阶即坦行。
胡为成契阔,第尔哭铭旌。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

州宅杂咏 穿杨亭 (zhōu zhái zá yǒng chuān yáng tíng)

朝代:宋    作者: 王十朋

仁者果何似,宜於射也观。
穿杨不在手,心地要须端。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

闲游四首 其三 (xián yóu sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陆游

过尽僧家到店家,山形四合路三叉。
清明浆美村村卖,谷雨茶香院院夸。
困卧幽窗身化蝶,醉题素壁字栖鸦。
夕阳不尽青鞋兴,小立风前鬓脚斜。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

昭君村 (zhāo jūn cūn)

朝代:宋    作者: 王十朋

十二巫峯下,明妃生处村。
至今粗丑女,灼面亦成痕。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。

谒真直院杨花满路口占一绝见直院诵之 (yè zhēn zhí yuàn yáng huā mǎn lù kǒu zhàn yī jué jiàn zhí yuàn sòng zhī)

朝代:宋    作者: 汪莘

三月天寒尚腊衣,钱塘游子叹斜晖。
柳间苏小无由见,惹得杨花满袖归。

平○仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平仄平仄。
○平仄平平,平仄平平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄仄仄仄。
○○平平○,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
平平仄仄平,平仄○平仄。
平平平平平,仄仄平平○。
平平○仄平,平仄平平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,平平平平仄。
仄○平○平,○平平○仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄仄平平,平○平仄仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。