yóu cháo yáng yán suì dēng xī tíng
游朝阳岩遂登西亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 蒋之奇 (jiǎng zhī qí)

昔游不在远,幽岩临治城。
嶔岑俯潇碧,庨豁延阳明。
绿涧可径八,滑路偪仄行。
泉源自何来,涓涓玉锵鸣。
疑穿云雷窟,常带鱼龙腥。
寒江净泻镜,怪石坐开屏。
幽鸟驯可罗,潜蛟深莫罾。
梯险接层栈,冠颠耸危亭。
俯睨极玄窞,仰攀穷青冥。
蹇旷出物表,高虚挹玄英。
惜哉非吾土,不得憩此生。
旧业寄阳羡,故园依晋陵。
秋风滆湖白,春色颐山青。
一从绅笏去,遂使猨鹤惊。
迂疏暗时机,孱琐叨官荣。
谪弃分所宜,愧恧顔已盈。
人生讵有几,世累吾方轻。
愿言解羁绁,上疏还簪缨。
宁居召魂魄,恬养休性情。
纷华屏外慕,冲澹严中扃。
穷年伴农圃,毕志先畴耕。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

xī yóu bù zài yuǎn , yōu yán lín zhì chéng 。
qīn cén fǔ xiāo bì , xiāo huō yán yáng míng 。
lǜ jiàn kě jìng bā , huá lù bī zè xíng 。
quán yuán zì hé lái , juān juān yù qiāng míng 。
yí chuān yún léi kū , cháng dài yú lóng xīng 。
hán jiāng jìng xiè jìng , guài shí zuò kāi píng 。
yōu niǎo xùn kě luó , qián jiāo shēn mò zēng 。
tī xiǎn jiē céng zhàn , guān diān sǒng wēi tíng 。
fǔ nì jí xuán dàn , yǎng pān qióng qīng míng 。
jiǎn kuàng chū wù biǎo , gāo xū yì xuán yīng 。
xī zāi fēi wú tǔ , bù dé qì cǐ shēng 。
jiù yè jì yáng xiàn , gù yuán yī jìn líng 。
qiū fēng gé hú bái , chūn sè yí shān qīng 。
yī cóng shēn hù qù , suì shǐ yuán hè jīng 。
yū shū àn shí jī , chán suǒ dāo guān róng 。
zhé qì fēn suǒ yí , kuì nǜ yán yǐ yíng 。
rén shēng jù yǒu jǐ , shì lèi wú fāng qīng 。
yuàn yán jiě jī xiè , shàng shū huán zān yīng 。
níng jū zhào hún pò , tián yǎng xiū xìng qíng 。
fēn huá píng wài mù , chōng dàn yán zhōng jiōng 。
qióng nián bàn nóng pǔ , bì zhì xiān chóu gēng 。

动物

遊朝陽巖遂登西亭

—— 蔣之奇

昔遊不在遠,幽巖臨治城。
嶔岑俯瀟碧,庨豁延陽明。
綠澗可徑八,滑路偪仄行。
泉源自何來,涓涓玉鏘鳴。
疑穿雲雷窟,常带魚龍腥。
寒江凈瀉鏡,怪石坐開屏。
幽鳥馴可羅,潛蛟深莫罾。
梯險接層棧,冠顛聳危亭。
俯睨極玄窞,仰攀窮青冥。
蹇曠出物表,高虛挹玄英。
惜哉非吾土,不得憩此生。
舊業寄陽羨,故園依晉陵。
秋風滆湖白,春色頤山青。
一從紳笏去,遂使猨鶴驚。
迂疏暗時機,孱瑣叨官榮。
謫棄分所宜,愧恧顔已盈。
人生詎有幾,世累吾方輕。
願言解羈紲,上疏還簪纓。
寧居召魂魄,恬養休性情。
紛華屏外慕,沖澹嚴中扃。
窮年伴農圃,畢志先疇耕。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

xī yóu bù zài yuǎn , yōu yán lín zhì chéng 。
qīn cén fǔ xiāo bì , xiāo huō yán yáng míng 。
lǜ jiàn kě jìng bā , huá lù bī zè xíng 。
quán yuán zì hé lái , juān juān yù qiāng míng 。
yí chuān yún léi kū , cháng dài yú lóng xīng 。
hán jiāng jìng xiè jìng , guài shí zuò kāi píng 。
yōu niǎo xùn kě luó , qián jiāo shēn mò zēng 。
tī xiǎn jiē céng zhàn , guān diān sǒng wēi tíng 。
fǔ nì jí xuán dàn , yǎng pān qióng qīng míng 。
jiǎn kuàng chū wù biǎo , gāo xū yì xuán yīng 。
xī zāi fēi wú tǔ , bù dé qì cǐ shēng 。
jiù yè jì yáng xiàn , gù yuán yī jìn líng 。
qiū fēng gé hú bái , chūn sè yí shān qīng 。
yī cóng shēn hù qù , suì shǐ yuán hè jīng 。
yū shū àn shí jī , chán suǒ dāo guān róng 。
zhé qì fēn suǒ yí , kuì nǜ yán yǐ yíng 。
rén shēng jù yǒu jǐ , shì lèi wú fāng qīng 。
yuàn yán jiě jī xiè , shàng shū huán zān yīng 。
níng jū zhào hún pò , tián yǎng xiū xìng qíng 。
fēn huá píng wài mù , chōng dàn yán zhōng jiōng 。
qióng nián bàn nóng pǔ , bì zhì xiān chóu gēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日游历并不遥远,幽岩峻峭地临近治城。山峦险峻俯瞰着湍急的碧水,小村庄延伸开来,阳光明媚。绿涧通往八方,小径陡峭而曲折。泉水源头从何而来,细流叮咚作响,如玉器相撞。仿佛穿越云雷的洞窟,常常带来鱼龙的气息。寒冷的江水清澈如镜,奇石矗立如屏障。幽静的鸟儿可以被驯养,深藏的蛟龙却无法被罗网困住。阶梯陡峭接连着层层栈道,山顶高耸,亭子险峻。俯视着极远的神秘深渊,仰望着辽阔无垠的蓝天。艰难险阻不断地显露出表面的物象,崇高而虚无的境界不断吸取神秘的养分。可惜啊,这并非我的故土,不能在此安享此生的悠闲。旧业托付给阳羡,故乡倚靠着晋陵。秋风吹过滆湖的白浪,春色充盈颐山的青葱。曾经担任官职后,却使得猿猴和鹤鸟惊扰不安。狭窄且暗淡的机缘,纠缠琐碎而追逐名利的官场。被贬谪离开适宜的地方,感到惭愧羞耻已满溢。人生岂能有几何,世间的负担对我来说如此轻薄。愿意表达对束缚的解脱,上书复还官职的冠冕。宁愿居住在宁静的山野,舒养身心,安抚情感。追求纷繁的世俗名利不值得追逐,内心的宁静才是真正的固守。度过一年又一年伴随着农田的辛劳,我将尽心尽力耕耘自己的志向。

赏析::
这首古诗《游朝阳岩遂登西亭》描述了诗人游览朝阳岩并登上西亭的景致和心境。诗人通过形象细腻的描写展现了山水之美和内心的豁达,以及对人生和宿命的思索。
诗人以清新简洁的语言勾勒出幽岩旁边的绿涧、奇石、山泉等景色,描绘了一幅山水清丽的画卷。诗中表现了对自然的热爱,以及对人生的感慨和彷徨,展现了一种豁达、淡然的心境。
标签:
写景、抒怀、山水

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者蒋之奇介绍:🔈

蒋之奇(一○三一~一一○四),字颖叔,常州宜兴(今属江苏)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。英宗初,擢监察御史。神宗立,转殿中侍御史。因劾欧阳修倾侧反覆,贬监道州酒税。熙宁中,历江西、河北、陕西、江、淮、荆、浙发运副使。哲宗元佑初,进天章阁待制、知潭州,改广、瀛、熙州。绍圣中,召爲中书舍人、知开封府,进翰林学士兼侍读。元符末,责守汝、庆州。徽宗崇宁元年(一一○二),同知枢密院事,以观文殿学士出知杭州,以疾告归。三年卒,年七十四。有文集杂着百余卷,已佚。今《两宋名贤小集》中存有《三径集》一卷,清光绪盛宣怀《春卿遗稿》中有辑本一卷。《咸淳毗陵志》卷一七、《宋史》卷三四三有传。 蒋之奇诗,以《春卿遗... 查看更多>>

蒋之奇的诗:

相关诗词:

题朝阳亭 (tí cháo yáng tíng)

朝代:宋    作者: 李洪

新亭危冠别峯西,万壑千岩势总低。
要使登临高着眼,梧桐应有凤凰栖。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

游朝阳岩遂登西亭二十韵 (yóu cháo yáng yán suì dēng xī tíng èr shí yùn)

朝代:唐    作者: 柳宗元

谪弃殊隐沦,登陟非远郊。
所怀缓伊郁,讵欲肩夷巢。
高岩瞰清江,幽窟潜神蛟。
开旷延阳景,廻薄攒林梢。
西亭构其巓,反字临呀庨。
背瞻星辰兴,下见云雨交。
惜非吾乡土,得以荫菁茆。
羁贯去江介,世仕尚函崤。
故墅即沣川,数亩均肥硗。
台馆葺荒丘,池塘疏沈坳。
会有圭组恋,遂贻山林嘲。
薄躯信无庸,琐屑剧斗筲。
囚居固其宜,厚羞久已包。
庭除植蓬艾,隟牖悬蠨蛸。
所赖山川客,扁舟枉长梢。
挹流敌清觞,掇野代嘉肴。
适道有高言,取乐非弦匏。
逍遥屏幽昧,淡薄辞喧呶。
晨鸡不余欺,风雨闻嘐嘐。
再期永日闲,提挈移中庖。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

山水 写景 抒情 思乡 愤懑

三日游澹岩火星岩朝阳岩 (sān rì yóu dàn yán huǒ xīng yán cháo yáng yán)

朝代:宋    作者: 项安世

一日三岩可了,半生两脚初来。
不怕天公雨涩,青鞋飞上崔嵬。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

朝阳岩 (cháo yáng yán)

朝代:宋    作者: 娄续祖

潇江岩上对朝阳,应有梧桐集凤凰。
日暮碧云还未合,又看飞镜满清光。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

游金精回书朝阳岩观壁 (yóu jīn jīng huí shū cháo yáng yán guān bì)

朝代:宋    作者: 韦骧

秋入羣峰气象清,朝阳才过到金精。
胜游却向尘劳得,此日清怀慰此行。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

三岩诗 朝阳岩 (sān yán shī cháo yáng yán)

朝代:宋    作者: 卢臧

潇湘峻岸傍,岩穴号朝阳。
全会江云势,先分海日光。
高深惊险易,冬夏返温凉。
谁肯弃尘世,探穷仙者乡。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

游日山 (yóu rì shān)

朝代:宋    作者: 马良器

云外朝阳照古台,千岩宿雾一时开。
使君久负登临约,今日朱轓特地来。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

朝阳岩下歌 (cháo yáng yán xià gē)

朝代:唐    作者: 元结

朝阳岩下湘水深,朝阳洞口寒泉清。
零陵城郭夹湘岸,岩洞幽奇带郡城。
荒芜自古人不见,零陵徒有先贤传。
水石为娱安可羡,长歌一曲留相劝。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

冷泉亭 (lěng quán tíng)

朝代:宋    作者: 罗椅

老木碧毵毵,幽亭着两三。
山飞不到地,空处遂为岩。
古塔开苍藓,清泉滴暮岚。
游人莫来此,渠正试春衫。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。

登面山亭 (dēng miàn shān tíng)

朝代:宋    作者: 朱熹

新亭夙所闻,登眺遂兹日。
极目但苍茫,前瞻如有失。
烟鬟稍呈露,衆岭方含鬰。
长啸天风来,云散空宇碧。

仄平仄仄仄,平平○仄平。
平平仄平仄,?仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄○。
平平仄平平,平平仄平平。
平○平平仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平仄平,仄平○仄平。
平仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平?平仄,平仄平平平。
仄○平仄仄,仄仄平仄平。
平○仄平平,平仄平平平。
仄仄○仄平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄○平平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。