yǒng xià yǔ
咏夏雨 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张玉娘 (zhāng yù niáng)

头上云俱黑,一片雨浪浪。
惨澹隠高树,霏微迷绿杨。
冷冷添涧水,点点落危樯。
帘卷山流翠,郊虚草自香。
静嫌声间竹,醉爱爽凝觞。
殿阁罗闲扇,池亭送嫩凉。
荷珠圆复碎,兰芷脆还芳。
拂埃乱天际,度云喧草堂。
乘空曳轻练,向晚洗炎光。
幽径荒苔滑,短檐飞鸟忙。
湛湛翻萍影,溶溶浸柳塘。
无心留石洞,有梦恼襄王。
暝色欺明月,高飙透薄裳。
入更生阒寂,欹坐讶清商。
润气清湘簟,徘徊怯绣牀。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

tóu shàng yún jù hēi , yī piàn yǔ làng làng 。
cǎn dàn yǐn gāo shù , fēi wēi mí lǜ yáng 。
lěng lěng tiān jiàn shuǐ , diǎn diǎn luò wēi qiáng 。
lián juàn shān liú cuì , jiāo xū cǎo zì xiāng 。
jìng xián shēng jiān zhú , zuì ài shuǎng níng shāng 。
diàn gé luó xián shàn , chí tíng sòng nèn liáng 。
hé zhū yuán fù suì , lán zhǐ cuì huán fāng 。
fú āi luàn tiān jì , dù yún xuān cǎo táng 。
chéng kōng yè qīng liàn , xiàng wǎn xǐ yán guāng 。
yōu jìng huāng tái huá , duǎn yán fēi niǎo máng 。
zhàn zhàn fān píng yǐng , róng róng jìn liǔ táng 。
wú xīn liú shí dòng , yǒu mèng nǎo xiāng wáng 。
míng sè qī míng yuè , gāo biāo tòu báo shang 。
rù gēng shēng qù jì , qī zuò yà qīng shāng 。
rùn qì qīng xiāng diàn , pái huái qiè xiù chuáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

黑云压低了头,如同一片滚滚的雨浪。高树被淡淡的雾笼罩,绿杨在薄雾中若隐若现。冷冷的涧水不断流淌,点点雨滴敲打着摇摆的船桅。帘帷卷起时山色如翡翠,草原在城郊自然弥漫着芳香。宁静中略感厌倦于声音扰动,陶醉于清爽的酒杯中。宫殿和阁楼的罗帏轻拂,池塘亭台送来丝丝凉意。荷花上的珍珠般水滴圆润而又分散,兰芷的香气脆弱而依然芬芳。拂去尘埃,映照在天际,穿越云雾喧嚣,达到草堂之静。乘着空气,轻轻飘荡,晚霞洗净了炎炎热光。深幽的小径上苔藓湿滑,短檐下飞鸟匆忙穿梭。水面上倒映着清澈的荷叶影子,融入柳树丛中的倩影悠然。无意留恋石洞幽幽,却为梦境所困扰,仿佛是被襄王的烦忧纠缠。黄昏的色彩欺骗了明亮的月光,高风穿透薄薄的衣裳。进入更深的夜色,寂静随之而来,倾身坐下,对清商音感到惊讶。湘江的湿气渗入绣花的床褥,徘徊往来,害羞地在彩绣的床上缠绵。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张玉娘介绍:🔈

张玉娘,字若琼,号一贞居士,松阳(今属浙江)人。适沈佺,未婚,夫早死(本集卷下《哭沈生》)。玉娘宋亡後尚存世(本集卷上《王将军墓》序),未几亦卒,年二十八。有《兰雪集》二卷。事见本集附明王诏《张玉娘传》。 张玉娘诗,以李氏宜秋馆据曲阜孔氏藏旧钞本校刊本爲底本,校以清光绪八年松阳县刊本(简称松本)。 查看更多>>

张玉娘的诗:

相关诗词:

夏夕雨霁 (xià xī yǔ jì)

朝代:宋    作者: 宋庠

积晦连空卷,繁蒸此夜收。
峰催云去夏,珪伴月迎秋。
树老残烟入,庭虚爽气留。
长康惟半黠,孤咏费冥搜。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

咏史 夏侯胜 (yǒng shǐ xià hóu shèng)

朝代:宋    作者: 陈普

夏葛冬裘事已殊,茂陵礼乐议何迂。
去周未远真淳在,莫把公孙例汉儒。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

咏廿四气诗 立夏四月节 (yǒng niàn sì qì shī lì xià sì yuè jié)

朝代:唐    作者: 元稹

欲知春与夏,仲[吕](侣)啓朱明。
蚯蚓谁教出,王苽自合生。
帘(一作「簇」)蚕呈蠒样,林鸟哺雏声。
渐觉云峰好,徐徐带雨行。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

初夏雨中 (chū xià yǔ zhōng)

朝代:宋    作者: 寇准

绿树新阴暗井桐,杂英当砌坠疏红。
重门寂寂经初夏,尽日垂帘细雨中。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

江夏八咏 龙穴渡 (jiāng xià bā yǒng lóng xué dù)

朝代:宋    作者: 贺铸

应龙昔此去,雷雨助腾伸。
旧穴潜鲛蜃,风波横要津。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

动物

夏日杂咏 (xià rì zá yǒng)

朝代:宋    作者: 刘应龟

一片闲云堕野塘,晚风吹浪湿菰蒋。
白鸥不受人间暑,长向荷花共雨凉。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

雨中招张司业宿 (yǔ zhōng zhāo zhāng sī yè sù)

朝代:唐    作者: 白居易

过夏衣香润,迎秋簟色鲜。
斜支花石枕,卧咏蘂珠篇。
泥泞非游日,阴沈好睡天。
能来同宿否,听雨对牀眠。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

和资政侍郎湖亭杂咏绝句十首 苔径 (hé zī zhèng shì láng hú tíng zá yǒng jué jù shí shǒu tái jìng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

林间夏雨滋,复有斜阳照。
绿浄不摇风,从教春草笑。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

詶苗员外仲夏归郊居遇雨见寄 (chóu miáo yuán wài zhòng xià guī jiāo jū yù yǔ jiàn jì)

朝代:唐    作者: 卢纶

雷响风仍急,人归鸟亦还。
乱云方至水,骤雨已喧山。
田鼠依林上,池鱼戏草间。
因兹屏埃雾,一咏一开颜。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

夏枕自咏 (xià zhěn zì yǒng)

朝代:宋    作者: 朱淑真

夏日初长候,风棂暑夕眠。
衣轻香汗透,睡重翠鬟偏。
颦绿攒眉小,啼红上脸鲜。
起来无个事,纤手弄清泉。

平仄平平仄,仄仄仄○○。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平平仄平。
○○仄○仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄仄平平仄,○○○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平○。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。