寂寂箕山春復秋,更無人到此溪頭。
棄瓢巖畔中宵月,千古空聞屬許由。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
胡曾的诗:
相关诗词:
丹元子步天歌 东方七宿 七 (dān yuán zǐ bù tiān gē dōng fāng qī sù qī)
箕,四星形状如簸箕。
箕下三星名木杵,箕前一黑是糠皮。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
咏史 锺会 其二 (yǒng shǐ zhōng huì qí èr)
诸葛风流尚未休,山川为斩邓锺头。
至今青史忧吴蜀,莫把知人责夏侯。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
罗知县挽诗 (luó zhī xiàn wǎn shī)
闭门经史自优游,气宇凌凌上斗牛。
从政逝将驱鸟鼠,传家那肯坠箕裘。
人间端欲挥银笔,天上俄闻记玉楼。
山北山南何处问,翩翩丹旐舞残秋。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
刘元辅寄咏史诗六十首赋此为谢 (liú yuán fǔ jì yǒng shǐ shī liù shí shǒu fù cǐ wèi xiè)
永嘉诸老不可作,史传纷纭孰与评。
一字不轻严衮钺,千年如见审权衡。
常忧此道无人识,忽得公诗老眼明。
雪手焚香三读罢,小楼坐对晚山横。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
咏史诗 八公山 (yǒng shǐ shī bā gōng shān)
苻坚举国出西秦,东晋危如累卵晨。
谁料此山诸草木,尽能排难化为人。
仄仄平平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。