yì dài fū fàn zhàng chǒng shì guǎng líng yú shì líng rán sòng zhī lì lì cǎn cè rú zài mù zhōng zhé fù duǎn piān jì suǒ wén yě
邑大夫范丈宠示广陵余事泠然诵之历历惨恻如在目中辄赋短篇纪所闻也 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 林亦之 (lín yì zhī)

尝閲淮南图,萧萧草屋少人居。
及读广陵集,恻恻我心欲垂泣。
吁嗟恋乡国,生死不肯去。
边笳才一动,杀几先此土。
可怜此土人,父子无白头。
不死於饥即死战,性命只在道旁沟。
更闻维扬有鬼市,铜钱须臾变为纸。
都缘白日杀人多,所以冤魂有如是。
君侯壮思凌云空,青衫匹马戎幕中。
当时辕门眼所见,长歌短歌泪如綫。
少陵岖崎夔峡路,一切悲愁托诗句。
至今太史不足凭,惟有此诗为可据。
绍兴辛巳淮楚功,纷纷予夺或异同。
他年石渠访遗事,为说东阳有蔚宗。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

cháng yuè huái nán tú , xiāo xiāo cǎo wū shǎo rén jū 。
jí dú guǎng líng jí , cè cè wǒ xīn yù chuí qì 。
xū jiē liàn xiāng guó , shēng sǐ bù kěn qù 。
biān jiā cái yī dòng , shā jǐ xiān cǐ tǔ 。
kě lián cǐ tǔ rén , fù zǐ wú bái tóu 。
bù sǐ wū jī jí sǐ zhàn , xìng mìng zhī zài dào páng gōu 。
gèng wén wéi yáng yǒu guǐ shì , tóng qián xū yú biàn wèi zhǐ 。
dōu yuán bái rì shā rén duō , suǒ yǐ yuān hún yǒu rú shì 。
jūn hóu zhuàng sī líng yún kōng , qīng shān pǐ mǎ róng mù zhōng 。
dāng shí yuán mén yǎn suǒ jiàn , cháng gē duǎn gē lèi rú xiàn 。
shǎo líng qū qí kuí xiá lù , yī qiè bēi chóu tuō shī jù 。
zhì jīn tài shǐ bù zú píng , wéi yǒu cǐ shī wèi kě jù 。
shào xīng xīn sì huái chǔ gōng , fēn fēn yǔ duó huò yì tóng 。
tā nián shí qú fǎng yí shì , wèi shuō dōng yáng yǒu wèi zōng 。

邑大夫范丈寵示廣陵餘事泠然誦之歷歷慘惻如在目中輒賦短篇紀所聞也

—— 林亦之

嘗閲淮南圖,蕭蕭草屋少人居。
及讀廣陵集,惻惻我心欲垂泣。
吁嗟戀鄉國,生死不肯去。
邊笳纔一動,殺幾先此土。
可憐此土人,父子無白頭。
不死於饑即死戰,性命只在道旁溝。
更聞維揚有鬼市,銅錢須臾變爲紙。
都緣白日殺人多,所以冤魂有如是。
君侯壯思凌雲空,青衫匹馬戎幕中。
當時轅門眼所見,長歌短歌淚如綫。
少陵嶇崎夔峽路,一切悲愁託詩句。
至今太史不足憑,惟有此詩爲可據。
紹興辛巳淮楚功,紛紛予奪或異同。
他年石渠訪遺事,爲說東陽有蔚宗。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

cháng yuè huái nán tú , xiāo xiāo cǎo wū shǎo rén jū 。
jí dú guǎng líng jí , cè cè wǒ xīn yù chuí qì 。
xū jiē liàn xiāng guó , shēng sǐ bù kěn qù 。
biān jiā cái yī dòng , shā jǐ xiān cǐ tǔ 。
kě lián cǐ tǔ rén , fù zǐ wú bái tóu 。
bù sǐ wū jī jí sǐ zhàn , xìng mìng zhī zài dào páng gōu 。
gèng wén wéi yáng yǒu guǐ shì , tóng qián xū yú biàn wèi zhǐ 。
dōu yuán bái rì shā rén duō , suǒ yǐ yuān hún yǒu rú shì 。
jūn hóu zhuàng sī líng yún kōng , qīng shān pǐ mǎ róng mù zhōng 。
dāng shí yuán mén yǎn suǒ jiàn , cháng gē duǎn gē lèi rú xiàn 。
shǎo líng qū qí kuí xiá lù , yī qiè bēi chóu tuō shī jù 。
zhì jīn tài shǐ bù zú píng , wéi yǒu cǐ shī wèi kě jù 。
shào xīng xīn sì huái chǔ gōng , fēn fēn yǔ duó huò yì tóng 。
tā nián shí qú fǎng yí shì , wèi shuō dōng yáng yǒu wèi zōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

尝看淮南图,草屋疏疏,居民稀少。
当阅广陵集,心情感慨,几欲落泪。
唉叹留恋乡国,生死不肯离去。
边笳方一响,便有几人倒在这片土地。
可怜这片土地的人,父子离别无法相聚。
不是饿死,就是战死,性命只在道路旁的沟壑。
更传闻维扬有鬼市,铜钱瞬间变为纸币。
都因为白天杀戮众多,所以冤魂才会如此出现。
君侯壮志欲凌云空,青衫骑马在戎幕中。
当年站在城门口所见,长歌短歌泪如绳线。
少陵岖崎夔峡路,所有悲愁都寄托在诗句中。
至今太史无法依凭,唯有这首诗可作依据。
绍兴辛巳之时,淮楚有功,纷纷我夺取或异同。
待到他年访石渠的遗事,必定会谈论东阳有蔚宗之说。

总结:

诗人以深情的笔墨,描绘了南方荒凉之地的景象,以及对故乡的深情怀念和对战争苦难的反思。诗中抒发了对乡国的眷恋之情,以及生死不离的决心。同时,描写了战争的残酷,人命如草,父子分离,以及冤魂的诉说。在这种痛苦与希望的交织中,诗人展现了对英雄将士的崇敬,对历史的思索,以及对东阳蔚宗的传承渴望。整首诗通过感情真挚的文字,表达了作者对人生、历史和家国的深切思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者林亦之介绍:🔈

林亦之(一一三六~一一八五),字学可,号月鱼,学者称网山先生,福清(今属福建)人。从学林光朝於莆之红泉,光朝卒,继其席。与林光朝、陈藻并称城山三先生(《後村大全集》卷九○《城山三先生祠记》)。终身布衣,孝宗淳熙十二年卒,年五十。有《网山集》八卷。事见本集卷首宋刘克庄、林希逸序。 林亦之诗,以影印文渊阁《四库全书·网山集》爲底本,校以影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集·网山集》(简称小集本),编爲二卷。 查看更多>>

林亦之的诗:

相关诗词:

乡禅嵩老集古人佳句成诗编成巨帙以示余钦叹不足辄赋二绝率然悚仄 其一 (xiāng chán sōng lǎo jí gǔ rén jiā jù chéng shī biān chéng jù zhì yǐ shì yú qīn tàn bù zú zhé fù èr jué lǜ rán sǒng zè qí yī)

朝代:宋    作者: 杨梦信

胸中历历古人诗,妙用纵横自一机。
管得杜韩惊且泣,斓斑要作百家衣。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

金余元遗山来拜祖庭有纪行十首遂倚歌之先後殊时感慨一也 和元遗山十首 (jīn yú yuán yí shān lái bài zǔ tíng yǒu jì xíng shí shǒu suì yǐ gē zhī xiān hòu shū shí gǎn kǎi yī yě hé yuán yí shān shí shǒu)

朝代:宋    作者: 王奕

人惟君与师,得在天地间。
蜂蚁失所主,生息决不蕃。
逐日渴未死,顾影悲余年。
平生东鲁心,皓首瞻圣贤。
上下二千载,历历观遗鎸。
惜哉数墨子,想像成虚传。
十章纪大略,尽和遗山篇。
忠肠搅葵漆,喉棘不忍言。
持归刻瑘石,何□勒燕然。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

耳鸣戏题 (ěr míng xì tí)

朝代:宋    作者: 范成大

历历从何起,泠泠与耳谋。
人言衰相现,我以妄心求。
远磬山房夜,寒蜩陇树秋。
圆通无别法,但自此根修。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

斋中杂兴十首以丈夫贵壮健惨戚非朱顔为韵 其五 (zhāi zhōng zá xīng shí shǒu yǐ zhàng fū guì zhuàng jiàn cǎn qī fēi zhū yán wèi yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 陆游

余龄垂八十,虽惫犹强饭。
正如老病马,风沙时一喷。
玉关眇何许,道里何啻万。
目中堠历历,欲进不能寸。
矫首望秋空,徒羡霜鹘健。
薶骨亦何悲,吾非麒麟楦。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

钓台 其二 (diào tái qí èr)

朝代:宋    作者: 艾可翁

云台历历纪功臣,底事中间有子陵。
未必故人同卧处,了无一语及中兴。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

山行 (shān xíng)

朝代:宋    作者: 吴浚

溪水泠泠清见沙,镜中历历走鱼虾。
树红霜後无多叶,梅入冬来第一花。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

耳鸣 (ěr míng)

朝代:宋    作者: 范成大

风号高木水翻洪,历历音闻不是聋。
一任大千都震吼,便从卷叶证圆通。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

题义亭铺 (tí yì tíng pù)

朝代:宋    作者: 任希夷

昨侍吾翁一再经,眼中历历短长亭。
五年人事随陵谷,今夕重来泪雨零。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

次建康留守赵龙图雷音堂韵 其三 (cì jiàn kāng liú shǒu zhào lóng tú léi yīn táng yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 释师范

居士门高几万寻,曾聆一语警肓瘖。
谁知千里同风事,历历分明在目今。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。

动物

雨中夜归闻两儿诵书偶成二绝幸明叔先生同赋以示之 其一 (yǔ zhōng yè guī wén liǎng ér sòng shū ǒu chéng èr jué xìng míng shū xiān shēng tóng fù yǐ shì zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

檐雨浪浪欲二更,短檠明火读书声。
忆如汝大政如汝,一事无成今老生。

平仄平平平,平平仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄平仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
○○平平仄仄仄,平○平平仄平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
平平仄○平平○,平平仄仄平仄○。
○平平平仄仄仄,○平仄平仄○仄。
仄平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
仄○平仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄○仄,平仄平平仄仄平。