yè chéng huái gǔ
邺城怀古 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟云卿 (mèng yún qīng)

朝发淇水南,将寻北燕路。
魏家旧城阙,寥落无人住。
伊昔天地屯,曹公独中据。
羣臣将北面,白日忽西暮。
三台竟寂寞,万事良难固。
雄图安在哉?衰草沾霜露。
崔嵬长河北,尚见应刘墓。
古树藏龙蛇,荒茅伏狐兔。
永怀故池馆,数子连章句。
逸兴驱山河,雄词变云雾。
我行覩遗迹,精爽如可遇。
斗酒将酹君,悲风白杨树。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

cháo fā qí shuǐ nán , jiāng xún běi yàn lù 。
wèi jiā jiù chéng quē , liáo luò wú rén zhù 。
yī xī tiān dì tún , cáo gōng dú zhōng jù 。
qún chén jiāng běi miàn , bái rì hū xī mù 。
sān tái jìng jì mò , wàn shì liáng nán gù 。
xióng tú ān zài zāi ? shuāi cǎo zhān shuāng lù 。
cuī wéi cháng hé běi , shàng jiàn yìng liú mù 。
gǔ shù cáng lóng shé , huāng máo fú hú tù 。
yǒng huái gù chí guǎn , shù zǐ lián zhāng jù 。
yì xīng qū shān hé , xióng cí biàn yún wù 。
wǒ xíng dǔ yí jì , jīng shuǎng rú kě yù 。
dòu jiǔ jiāng lèi jūn , bēi fēng bái yáng shù 。

动物 动物

鄴城懷古

—— 孟雲卿

朝發淇水南,將尋北燕路。
魏家舊城闕,寥落無人住。
伊昔天地屯,曹公獨中據。
羣臣將北面,白日忽西暮。
三臺竟寂寞,萬事良難固。
雄圖安在哉?衰草霑霜露。
崔嵬長河北,尚見應劉墓。
古樹藏龍蛇,荒茅伏狐兔。
永懷故池館,數子連章句。
逸興驅山河,雄詞變雲霧。
我行覩遺跡,精爽如可遇。
斗酒將酹君,悲風白楊樹。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

cháo fā qí shuǐ nán , jiāng xún běi yàn lù 。
wèi jiā jiù chéng quē , liáo luò wú rén zhù 。
yī xī tiān dì tún , cáo gōng dú zhōng jù 。
qún chén jiāng běi miàn , bái rì hū xī mù 。
sān tái jìng jì mò , wàn shì liáng nán gù 。
xióng tú ān zài zāi ? shuāi cǎo zhān shuāng lù 。
cuī wéi cháng hé běi , shàng jiàn yìng liú mù 。
gǔ shù cáng lóng shé , huāng máo fú hú tù 。
yǒng huái gù chí guǎn , shù zǐ lián zhāng jù 。
yì xīng qū shān hé , xióng cí biàn yún wù 。
wǒ xíng dǔ yí jì , jīng shuǎng rú kě yù 。
dòu jiǔ jiāng lèi jūn , bēi fēng bái yáng shù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
朝早离开淇水向南行,打算找寻通往北燕的道路。
魏家古城的城阙,早已荒凉无人居住。
往昔天地间的众人,曹公独自坐镇其中。
群臣们都已转身朝北,白天突然变成了西方的夜晚。
三台终究变得寂寞,万事变得难以稳固。
雄图如今安在呢?衰草上沾满了霜露。
崔嵬的长河北岸,仍可见到应刘的墓地。
古老的树木中藏着龙蛇,荒废的草茅间潜伏着狐狸和兔子。
永远怀念着旧池塘和宅院,用文字串联成篇章。
豪情激荡山河,雄壮的词句变成了飘渺的云雾。
我行走览遗迹,身心愉快如同遇见了美景。
举起酒杯向您敬酒,哀怨的风吹拂着白杨树。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孟云卿介绍:🔈

孟云卿,河南人,一曰武昌人。第进士,爲校书郎,与杜甫、元结友善。诗一卷。 查看更多>>

孟云卿的诗:

相关诗词:

邺中怀古 (yè zhōng huái gǔ)

朝代:唐    作者: 张祜

邺中城下漳河水,日夜东流莫记春。
肠断宫中望陵处,不堪台上也无人。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

古邺城童子谣效王粲刺曹操 (gǔ yè chéng tóng zǐ yáo xiào wáng càn cì cáo cāo)

朝代:唐    作者: 李贺

邺城中,暮尘起。
将黑丸,斫文吏。
棘为鞭,虎为马。
团团走,邺城下。
切玉剑,射日弓。
献何人,奉相公。
扶毂来,关右儿。
香扫涂,相公归。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

登古邺城 (dēng gǔ yè chéng)

朝代:唐    作者: 岑参

下马登邺城,城空复何见。
东风吹野火,暮入飞云殿。
城隅南对望陵台,漳水东流不复回。
武帝宫中人去尽,年年春色为谁来。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

登高 写景 怀古

杂歌谣辞 邺城童子谣 (zá gē yáo cí yè chéng tóng zǐ yáo)

朝代:唐    作者: 李贺

邺城中,暮尘起。
将黑丸,斫文吏。
棘为鞭,虎为马。
团团走,邺城下。
切玉劒,射日弓。
献何人,奉相公。
扶毂来,关右儿。
香扫涂,相公归。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

建邺怀古 (jiàn yè huái gǔ)

朝代:唐    作者: 杨乘

故城故垒满江濆,尽是干戈旧苦辛。
见此即须知帝力,生来便作太平人。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

长信宫 (cháng xìn gōng)

朝代:唐    作者: 于邺

莫问古宫名,古宫空有城。
惟应东去水,不改旧时声。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

早发邺北经古城 (zǎo fā yè běi jīng gǔ chéng)

朝代:唐    作者: 聂夷中

微月东南明,双牛耕古城。
但耕古城地,不知古城名。
当昔置此城,岂料今日耕。
蔓草已离披,狐兔何纵横。
秋云零落散,秋风萧条生。
对古良可叹,念今转伤情。
古人已冥冥,今人又营营。
不知马蹄下,谁家旧台亭。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

动物

怀古 (huái gǔ)

朝代:宋    作者: 姜特立

古来一代文章事,自有风骚翰墨臣。
今日苏门四君子,异时邺下七诗人。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

邺都怀古 (yè dōu huái gǔ)

朝代:唐    作者: 刘沧

昔时霸业何萧索,古木唯多鸟雀声。
芳草自生宫殿处,牧童谁识帝王城。
残春杨柳长川迥,落日蒹葭远水平。
一望青山便惆怅,西陵无主月空明。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。

古瓦砚诗 其一 (gǔ wǎ yàn shī qí yī)

朝代:宋    作者: 晏殊

邺城宫殿久荒凉,缥瓦随波出禁墙。
谁约藓文成古砚,放闲裁破碧鸳鸯。

平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。