yè chéng huái gǔ
邺城怀古 🔈
朝发淇水南,将寻北燕路。
魏家旧城阙,寥落无人住。
伊昔天地屯,曹公独中据。
羣臣将北面,白日忽西暮。
三台竟寂寞,万事良难固。
雄图安在哉?衰草沾霜露。
崔嵬长河北,尚见应刘墓。
古树藏龙蛇,荒茅伏狐兔。
永怀故池馆,数子连章句。
逸兴驱山河,雄词变云雾。
我行覩遗迹,精爽如可遇。
斗酒将酹君,悲风白杨树。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
朝發淇水南,將尋北燕路。
魏家舊城闕,寥落無人住。
伊昔天地屯,曹公獨中據。
羣臣將北面,白日忽西暮。
三臺竟寂寞,萬事良難固。
雄圖安在哉?衰草霑霜露。
崔嵬長河北,尚見應劉墓。
古樹藏龍蛇,荒茅伏狐兔。
永懷故池館,數子連章句。
逸興驅山河,雄詞變雲霧。
我行覩遺跡,精爽如可遇。
斗酒將酹君,悲風白楊樹。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
- 收藏
- 做笔记
孟云卿的诗:
相关诗词:
邺中怀古 (yè zhōng huái gǔ)
邺中城下漳河水,日夜东流莫记春。
肠断宫中望陵处,不堪台上也无人。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
古邺城童子谣效王粲刺曹操 (gǔ yè chéng tóng zǐ yáo xiào wáng càn cì cáo cāo)
邺城中,暮尘起。
将黑丸,斫文吏。
棘为鞭,虎为马。
团团走,邺城下。
切玉剑,射日弓。
献何人,奉相公。
扶毂来,关右儿。
香扫涂,相公归。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
登古邺城 (dēng gǔ yè chéng)
下马登邺城,城空复何见。
东风吹野火,暮入飞云殿。
城隅南对望陵台,漳水东流不复回。
武帝宫中人去尽,年年春色为谁来。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
杂歌谣辞 邺城童子谣 (zá gē yáo cí yè chéng tóng zǐ yáo)
邺城中,暮尘起。
将黑丸,斫文吏。
棘为鞭,虎为马。
团团走,邺城下。
切玉劒,射日弓。
献何人,奉相公。
扶毂来,关右儿。
香扫涂,相公归。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
建邺怀古 (jiàn yè huái gǔ)
故城故垒满江濆,尽是干戈旧苦辛。
见此即须知帝力,生来便作太平人。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
长信宫 (cháng xìn gōng)
莫问古宫名,古宫空有城。
惟应东去水,不改旧时声。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
早发邺北经古城 (zǎo fā yè běi jīng gǔ chéng)
微月东南明,双牛耕古城。
但耕古城地,不知古城名。
当昔置此城,岂料今日耕。
蔓草已离披,狐兔何纵横。
秋云零落散,秋风萧条生。
对古良可叹,念今转伤情。
古人已冥冥,今人又营营。
不知马蹄下,谁家旧台亭。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
怀古 (huái gǔ)
古来一代文章事,自有风骚翰墨臣。
今日苏门四君子,异时邺下七诗人。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
邺都怀古 (yè dōu huái gǔ)
昔时霸业何萧索,古木唯多鸟雀声。
芳草自生宫殿处,牧童谁识帝王城。
残春杨柳长川迥,落日蒹葭远水平。
一望青山便惆怅,西陵无主月空明。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
古瓦砚诗 其一 (gǔ wǎ yàn shī qí yī)
邺城宫殿久荒凉,缥瓦随波出禁墙。
谁约藓文成古砚,放闲裁破碧鸳鸯。
平仄平仄平,○平仄○仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平○仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄仄仄,仄仄平○仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
平○○平仄,仄仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
仄○○平平,平平仄平仄。
仄○仄○仄,平仄○仄仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。