yàn huā luò
厌花落 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩偓 (hán wò)

厌花落,人寂寞。
果树阴成燕翅齐,西园永日闲高阁。
後堂夹帘愁不卷,低头闷把衣襟捻。
忽然事到心中来,四肢娇入茸茸眼。
也曾同在华堂宴,佯佯拢鬓偷回面。
半醉狂心忍不禁,分明一任傍人见。
书中说却平生事,犹疑未满情郎意。
锦囊封了又重开,夜深窗下烧红纸。
红纸千张言不尽,至诚无语传心印。
但得鸳鸯枕臂眠,也任时光都一瞬。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

yàn huā luò , rén jì mò 。
guǒ shù yīn chéng yàn chì qí , xī yuán yǒng rì xián gāo gé 。
hòu táng jiá lián chóu bù juàn , dī tóu mēn bǎ yī jīn niǎn 。
hū rán shì dào xīn zhōng lái , sì zhī jiāo rù róng róng yǎn 。
yě céng tóng zài huá táng yàn , yáng yáng lǒng bìn tōu huí miàn 。
bàn zuì kuáng xīn rěn bù jīn , fēn míng yī rèn bàng rén jiàn 。
shū zhōng shuō què píng shēng shì , yóu yí wèi mǎn qíng láng yì 。
jǐn náng fēng le yòu chóng kāi , yè shēn chuāng xià shāo hóng zhǐ 。
hóng zhǐ qiān zhāng yán bù jìn , zhì chéng wú yǔ chuán xīn yìn 。
dàn dé yuān yāng zhěn bì mián , yě rèn shí guāng dōu yī shùn 。

厭花落

—— 韓偓

厭花落,人寂寞。
果樹陰成燕翅齊,西園永日閑高閣。
後堂夾簾愁不卷,低頭悶把衣襟撚。
忽然事到心中來,四肢嬌入茸茸眼。
也曾同在華堂宴,佯佯攏鬢偷迴面。
半醉狂心忍不禁,分明一任傍人見。
書中說却平生事,猶疑未滿情郎意。
錦囊封了又重開,夜深窗下燒紅紙。
紅紙千張言不盡,至誠無語傳心印。
但得鴛鴦枕臂眠,也任時光都一瞬。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

yàn huā luò , rén jì mò 。
guǒ shù yīn chéng yàn chì qí , xī yuán yǒng rì xián gāo gé 。
hòu táng jiá lián chóu bù juàn , dī tóu mēn bǎ yī jīn niǎn 。
hū rán shì dào xīn zhōng lái , sì zhī jiāo rù róng róng yǎn 。
yě céng tóng zài huá táng yàn , yáng yáng lǒng bìn tōu huí miàn 。
bàn zuì kuáng xīn rěn bù jīn , fēn míng yī rèn bàng rén jiàn 。
shū zhōng shuō què píng shēng shì , yóu yí wèi mǎn qíng láng yì 。
jǐn náng fēng le yòu chóng kāi , yè shēn chuāng xià shāo hóng zhǐ 。
hóng zhǐ qiān zhāng yán bù jìn , zhì chéng wú yǔ chuán xīn yìn 。
dàn dé yuān yāng zhěn bì mián , yě rèn shí guāng dōu yī shùn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
厌花落,人寂寞。
果树的阴影如燕翅般齐整,西园里一整天都闲散地高楼阁。
后堂的帘子挂着却愁绪不愿卷起,低头闷闷地捏着衣襟。
突然间心事涌上心头,四肢娇软如绒绵的眼睛。
曾经我们也在华堂共宴,假意拢起鬓发偷偷回望对方的面庞。
半醉的狂心忍不住,明明可以不让旁人看出,却故意表露。
书中说过往的事情,仍有疑虑是否满足情郎的意愿。
锦囊一次次封上又重新打开,深夜里在窗下烧红纸。
红纸千张表达不尽心中的感慨,只有真诚无语传递心灵的印记。
只要拥有鸳鸯枕头作伴入眠,便无怨时光匆匆一瞬而过。

全诗表达了一种情感的变化和复杂,诗人在孤寂寥落中回忆过往欢愉时光,却又忧愁现实的种种,内心矛盾和纠结。同时,诗人将自己的心事写成锦囊,通过烧红纸传递真情,表达了无法用言语诉说的情感。鸳鸯枕臂成为寄托情感的象征,诗人希望能够与爱人共枕而眠,无论时光如何流转,都能守候相伴。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩偓介绍:🔈

韩偓,字致光一作尧,京兆万年人。龙纪元年,擢进士第,佐河中幕府,召拜左拾遗,累迁谏议大夫,历翰林学士、中书舍人、兵部侍郎。以不附朱全忠,贬濮州司马,再贬荣懿尉,徙邓州司马。天佑二年,复原官,偓不赴召,南依王审知而卒。《翰林集》一卷,《香籢集》三卷,今合编四卷。 韩偓,字致光一作尧,京兆万年人。龙纪元年,擢进士第,佐河中幕府,召拜左拾遗,累迁谏议大夫,历翰林学士,中书舍人、兵部侍郎,以不附朱全忠,贬濮州司马,再贬荣懿尉,徙邓州司马。天佑二年,复原官,偓不赴召,南依王审知而卒。翰林集一卷,香籢集三卷,今合编四卷。 查看更多>>

韩偓的诗:

相关诗词:

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 谭用之

流水物情谙世态,落花春梦厌尘劳。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

朱槿花 (zhū jǐn huā)

朝代:唐    作者: 李绅

瘴烟长暖无霜雪,槿艳繁花满树红。
每叹芳菲四时厌,不知开落有春风。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

落花 (luò huā)

朝代:唐    作者: 白居易

留春春不住,春归人寂寞。
厌风风不定,风起花萧索。
既兴风前叹,重命花下酌。
劝君尝绿醅,教人拾红萼。
桃飘火焰焰,梨堕雪漠漠。
独有病眼花,春风吹不落。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

文冠花 (wén guān huā)

朝代:宋    作者: 许及之

厌绿不厌红,夺朱非恶紫。
了知色即空,色空奚慕蚁。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

成都送别费冠卿 (chéng dōu sòng bié fèi guān qīng)

朝代:唐    作者: 陆畅

红椒花落桂花开,万里同游俱未回。
莫厌客中频送客,思乡独上望乡台。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

春昼醉眠 (chūn zhòu zuì mián)

朝代:宋    作者: 刘兼

朱栏芳草绿纤纤,欹枕高堂卷昼帘。
处处落花春寂寂,时时中酒病厌厌。
塞鸿信断虽堪讶,梁燕词多且莫嫌。
自有卷书销永日,霜华未用鬓边添。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

寻人偶题 (xún rén ǒu tí)

朝代:唐    作者: 邵真

日昃不复午,落花难归树。
人生能几何,莫厌相逢遇。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

次韵陈可复见赠 (cì yùn chén kě fù jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 周孚

二年穷谷斸黄精,两见骚人赋落英。
万事吾今负初愿,百年君亦厌虚名。
花开花落春还夏,窗暗窗明雨又晴。
莫读离骚但饮酒,从来前辈戒秋声。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

厌气台 (yàn qì tái)

朝代:宋    作者: 梁颢

天生王气何能厌,嬴氏空劳筑此台。
今日我来台上看,残春寂寞野花开。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。

木犀重开 (mù xī chóng kāi)

朝代:宋    作者: 史弥宁

不见岩犀整一秋,厌厌对我诉清愁。
公筵余沥何曾见,两度开花只暗投。

仄平仄,平仄仄。
仄仄平平○仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄平○平,仄平○仄○○仄。
仄平平仄平平仄,平平仄仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,○平仄平仄平仄。
平○仄仄平平仄,○平仄仄平平仄。
仄平○○仄○平,仄○平仄○平仄。
平仄平○平仄仄,仄平平仄○平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平平平仄仄。