xiū xīn tíng
休心亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范纯仁 (fàn chún rén)

吾友明知士,结庐汝水边。
名亭号休心,休心师昔贤。
将期一寸诚,悠久如青天。
我闻人最灵,至性初纯全。
吉凶以情变,善恶缘习迁。
湍水决其防,放荡无由还。
所以古圣师,三绝穷韦编。
曾子善守约,孟轲养浩然。
皆能保诚明,千载光华传。
夫君真其徒,坟史尤精研。
恬然安粹灵,外虑何由牵。
进退固有道,用舍岂必专。
丘疾不俟祷,顔乐无穷年。
宁同避俗者,身迹空拘挛。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

wú yǒu míng zhī shì , jié lú rǔ shuǐ biān 。
míng tíng hào xiū xīn , xiū xīn shī xī xián 。
jiāng qī yī cùn chéng , yōu jiǔ rú qīng tiān 。
wǒ wén rén zuì líng , zhì xìng chū chún quán 。
jí xiōng yǐ qíng biàn , shàn è yuán xí qiān 。
tuān shuǐ jué qí fáng , fàng dàng wú yóu huán 。
suǒ yǐ gǔ shèng shī , sān jué qióng wéi biān 。
céng zǐ shàn shǒu yuē , mèng kē yǎng hào rán 。
jiē néng bǎo chéng míng , qiān zǎi guāng huá chuán 。
fū jūn zhēn qí tú , fén shǐ yóu jīng yán 。
tián rán ān cuì líng , wài lǜ hé yóu qiān 。
jìn tuì gù yǒu dào , yòng shè qǐ bì zhuān 。
qiū jí bù sì dǎo , yán lè wú qióng nián 。
níng tóng bì sú zhě , shēn jì kōng jū luán 。

休心亭

—— 范純仁

吾友明知士,結廬汝水邊。
名亭號休心,休心師昔賢。
將期一寸誠,悠久如青天。
我聞人最靈,至性初純全。
吉凶以情變,善惡緣習遷。
湍水决其防,放蕩無由還。
所以古聖師,三絕窮韋編。
曾子善守約,孟軻養浩然。
皆能保誠明,千載光華傳。
夫君真其徒,墳史尤精研。
恬然安粹靈,外慮何由牽。
進退固有道,用舍豈必專。
丘疾不俟禱,顔樂無窮年。
寧同避俗者,身迹空拘攣。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

wú yǒu míng zhī shì , jié lú rǔ shuǐ biān 。
míng tíng hào xiū xīn , xiū xīn shī xī xián 。
jiāng qī yī cùn chéng , yōu jiǔ rú qīng tiān 。
wǒ wén rén zuì líng , zhì xìng chū chún quán 。
jí xiōng yǐ qíng biàn , shàn è yuán xí qiān 。
tuān shuǐ jué qí fáng , fàng dàng wú yóu huán 。
suǒ yǐ gǔ shèng shī , sān jué qióng wéi biān 。
céng zǐ shàn shǒu yuē , mèng kē yǎng hào rán 。
jiē néng bǎo chéng míng , qiān zǎi guāng huá chuán 。
fū jūn zhēn qí tú , fén shǐ yóu jīng yán 。
tián rán ān cuì líng , wài lǜ hé yóu qiān 。
jìn tuì gù yǒu dào , yòng shè qǐ bì zhuān 。
qiū jí bù sì dǎo , yán lè wú qióng nián 。
níng tóng bì sú zhě , shēn jì kōng jū luán 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吾的朋友明知道士,筑起房屋在汝水边。这座名为休心的亭子,是为了缅怀昔日的贤人休心师。他们立下了一寸真诚的约定,像青天般持久。我听说人的本性最灵动,初生时纯粹完整。吉凶祸福是由感情而变化,善恶因习惯而改变。

湍急的水决堤而出,放荡无法阻止回流。这正是古代圣贤所说的,三次绝境的比喻。曾子擅长守约,孟轲培养浩然之气,都能保持诚实和明晰,他们的光华传扬了千载。

夫君真正的弟子,坟史特别善于研究精深的学问。他们安心沉浸在纯粹灵性中,外界的纷扰不会牵扯他们。进退之道固然有,但在运用之时也不必过于专注。丘疾不等待祷告,顔乐无穷年地快乐着。与其避开俗世的纷扰,不如让自己的身心自由自在。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范纯仁介绍:🔈

范纯仁(一○二七~一一○一),字尧夫,吴县(今江苏苏州)人。仲淹次子。早年以父荫爲太常寺太祝,举仁宗皇佑元年(一○四九)进士,均因侍父不仕。父卒,初知襄城县,移许州观察判官、知襄邑县。英宗治平元年(一○六四)擢江东转运判官,召爲殿中侍御史。因“濮议”事出通判安州,改知蕲州。神宗即位,召爲起居舍人,同知谏院,因忤王安石,出知河中府,移知庆州、信阳军、齐州。请罢,提举西京留司御史台。哲宗元佑元年(一○八六),复知庆州,未几,召爲给事中,同知枢密院事。三年,拜尚书右仆射兼中书侍郎。哲宗亲政,用章惇爲相,遂坚辞执政,出知颍昌府。後因元佑党籍,连贬武安军节度副使、永州安置。徽宗即位,分司南京、邓州居住。... 查看更多>>

范纯仁的诗:

范纯仁的词:

相关诗词:

休休亭 (xiū xiū tíng)

朝代:宋    作者: 蒋之奇

势利煎人漫白头,休休休去是良谋。
应须买取堪骑鹤,跨入芝田阆苑游。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

王官谷十咏 休休亭 (wáng guān gǔ shí yǒng xiū xiū tíng)

朝代:宋    作者: 俞充

洗耳谢市朝,构亭得余址。
三径草长深,一毫尘不起。
支肘看青山,引鹤听流水。
独有爱君心,时时拟纶旨。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

游休休亭 (yóu xiū xiū tíng)

朝代:宋    作者: 郑集

世事心知不可为,拂衣归此养天机。
先生独善端无意,肯续春秋辨是非。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

题涵碧亭 (tí hán bì tíng)

朝代:宋    作者: 吴芾

几年涵碧亭,吾亦屡来往。
当暑既难逃,斯亭尤可赏。
清照心胆寒,凉侵毛骨爽。
我方困长涂,且此休尘鞅。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

杂体诗 夜会问荅十 四 (zá tǐ shī yè huì wèn dá shí sì)

朝代:唐    作者: 皮日休

莲花烛,亭亭嫩蘂生红玉。
不知含泪怨何人,欲问无由得心曲。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

题休休亭 (tí xiū xiū tíng)

朝代:唐    作者: 司空图

咄,诺。
休休休,莫莫莫。
伎两虽多性灵恶,赖是长教闲处着。
休休休,莫莫莫。
一局棋,一炉药。
天意时情可料度,白日偏催快活人。
黄金难买堪骑鹤,若曰尔何能,荅言耐辱莫。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

长亭解 (cháng tíng jiě)

朝代:宋    作者: 项安世

行人处处论亭邮,总为长亭怕永州。
不道长亭更长去,也应行到日西休。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

送郑尚书守建安十首 其六 (sòng zhèng shàng shū shǒu jiàn ān shí shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 彭龟年

直节亭亭屹不流,冲然襟度更休休。
世间多少难平事,可惜先生不少留。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

嘉禾百咏 水心亭 (jiā hé bǎi yǒng shuǐ xīn tíng)

朝代:宋    作者: 张尧同

波光磨不尽,镜面绝纤尘。
照得红亭子,亭亭似美人。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。

丈亭馆 (zhàng tíng guǎn)

朝代:宋    作者: 葛天民

青山历历映江流,半是明州半越州。
亭下寒潮亭上客,不知来往几时休。

平仄平平仄,仄平仄仄平。
平平○平平,平平平仄平。
○○仄仄平,平仄○平平。
仄○平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄○仄平。
平仄仄○○,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,○仄平平平。
平仄仄仄仄,仄○仄仄平。
平平仄平平,平仄平平○。
平平平○平,○仄平平平。
平平平仄平,仄○平平○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。