běi yóu jì cuī xiàng zhī
北游寄崔象之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范纯仁 (fàn chún rén)

尘埃都门路,羸马复北首。
徘徊孤客心,厌此行役久。
秋云结层阴,风叶下高柳。
解鞍止孤馆,斜雨入户牖。
愁怀写长川,时运付杯酒。
回念宇宙间,无一真我有。
功名圣贤事,世味俗自厚。
行心弗愧天,安俟传不朽。
偶为细故牵,还成浪奔走。
矧庇吾族繁,折腰仰五斗。
营营百年内,此累难遽否。
田庐傥其完,尚可归老丑。
人事固莫定,此志诚不苟。
诵言成短章,聊以告吾友。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

chén āi dōu mén lù , léi mǎ fù běi shǒu 。
pái huái gū kè xīn , yàn cǐ xíng yì jiǔ 。
qiū yún jié céng yīn , fēng yè xià gāo liǔ 。
jiě ān zhǐ gū guǎn , xié yǔ rù hù yǒu 。
chóu huái xiě cháng chuān , shí yùn fù bēi jiǔ 。
huí niàn yǔ zhòu jiān , wú yī zhēn wǒ yǒu 。
gōng míng shèng xián shì , shì wèi sú zì hòu 。
xíng xīn fú kuì tiān , ān sì chuán bù xiǔ 。
ǒu wèi xì gù qiān , huán chéng làng bēn zǒu 。
shěn bì wú zú fán , zhé yāo yǎng wǔ dòu 。
yíng yíng bǎi nián nèi , cǐ lèi nán jù fǒu 。
tián lú tǎng qí wán , shàng kě guī lǎo chǒu 。
rén shì gù mò dìng , cǐ zhì chéng bù gǒu 。
sòng yán chéng duǎn zhāng , liáo yǐ gào wú yǒu 。

北遊寄崔象之

—— 范純仁

塵埃都門路,羸馬復北首。
徘徊孤客心,厭此行役久。
秋雲結層陰,風葉下高柳。
解鞍止孤館,斜雨入戶牖。
愁懷寫長川,時運付杯酒。
回念宇宙間,無一真我有。
功名聖賢事,世味俗自厚。
行心弗愧天,安俟傳不朽。
偶爲細故牽,還成浪奔走。
矧庇吾族繁,折腰仰五斗。
營營百年內,此累難遽否。
田廬儻其完,尚可歸老醜。
人事固莫定,此志誠不苟。
誦言成短章,聊以告吾友。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

chén āi dōu mén lù , léi mǎ fù běi shǒu 。
pái huái gū kè xīn , yàn cǐ xíng yì jiǔ 。
qiū yún jié céng yīn , fēng yè xià gāo liǔ 。
jiě ān zhǐ gū guǎn , xié yǔ rù hù yǒu 。
chóu huái xiě cháng chuān , shí yùn fù bēi jiǔ 。
huí niàn yǔ zhòu jiān , wú yī zhēn wǒ yǒu 。
gōng míng shèng xián shì , shì wèi sú zì hòu 。
xíng xīn fú kuì tiān , ān sì chuán bù xiǔ 。
ǒu wèi xì gù qiān , huán chéng làng bēn zǒu 。
shěn bì wú zú fán , zhé yāo yǎng wǔ dòu 。
yíng yíng bǎi nián nèi , cǐ lèi nán jù fǒu 。
tián lú tǎng qí wán , shàng kě guī lǎo chǒu 。
rén shì gù mò dìng , cǐ zhì chéng bù gǒu 。
sòng yán chéng duǎn zhāng , liáo yǐ gào wú yǒu 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
尘埃扬起遮住都门的路,瘦弱的马再次朝北转首。孤独的客人徘徊,心中对这长久的旅途感到厌倦。秋天的云层密布阴霾,风吹落高大柳树的叶子。解下马鞍,停在孤零零的客栈,斜雨钻入户牖。

愁怀之情溢于笔端,写下遥远的长江河川,时运交错,只得把酒浇愁。回忆起宇宙之间,再也找不到真正的自我。功名与圣贤之事,世俗的味道自有其盛,行为心灵无愧于天,岂能期待传世不朽。

偶然间,为了琐碎的小事而受困,结果却成为浪迹天涯的流浪者。更何况,我也曾为了家族的繁荣而屈膝,折腰叩拜天地五斗米。百年风云变幻,这种束缚难以一时改变。

田园住宅或许是个完美归处,还可以老去如愚者。然而,人生的事情很难确定,但我对这份志向却绝不敷衍。

这些话朗朗上口,成为了简短的篇章,只是为了告诉我的朋友们。全文表达了作者在世俗纷扰中的迷惘与不甘,对传世和功名的淡泊态度,以及对真我自我的思考与认知。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范纯仁介绍:🔈

范纯仁(一○二七~一一○一),字尧夫,吴县(今江苏苏州)人。仲淹次子。早年以父荫爲太常寺太祝,举仁宗皇佑元年(一○四九)进士,均因侍父不仕。父卒,初知襄城县,移许州观察判官、知襄邑县。英宗治平元年(一○六四)擢江东转运判官,召爲殿中侍御史。因“濮议”事出通判安州,改知蕲州。神宗即位,召爲起居舍人,同知谏院,因忤王安石,出知河中府,移知庆州、信阳军、齐州。请罢,提举西京留司御史台。哲宗元佑元年(一○八六),复知庆州,未几,召爲给事中,同知枢密院事。三年,拜尚书右仆射兼中书侍郎。哲宗亲政,用章惇爲相,遂坚辞执政,出知颍昌府。後因元佑党籍,连贬武安军节度副使、永州安置。徽宗即位,分司南京、邓州居住。... 查看更多>>

范纯仁的诗:

范纯仁的词:

相关诗词:

塞上寄内 (sài shàng jì nèi)

朝代:唐    作者: 崔融

旅魂惊塞北,归望断河西。
春风若可寄,暂为遶兰闺。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

宿法华寺 (sù fǎ huá sì)

朝代:唐    作者: 崔国辅

松雨时复滴,寺门清且凉。
此心竟谁证,回憩支公牀。
壁画感灵迹,龛经传异香。
独游寄象外,忽忽归南昌。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

晚春寄微之幷崔湖州 (wǎn chūn jì wēi zhī bìng cuī hú zhōu)

朝代:唐    作者: 白居易

洛阳陌上少交亲,履道城边欲暮春。
崔在吴兴元在越,出门骑马觅何人。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

监宿书怀寄崔九象之 (jiān sù shū huái jì cuī jiǔ xiàng zhī)

朝代:宋    作者: 韩维

偶随世缘出,岁晏未得还。
譬如无心云,会自归故山。
所嗟平生友,日夕阻追攀。
想子独宿夜,灯明深竹间。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

和沈元吉与唐用崔乞菊 (hé shěn yuán jí yǔ táng yòng cuī qǐ jú)

朝代:宋    作者: 王之道

黄花如幽人,别来心念之。
邂逅适我愿,讵可无一辞。
缅怀东篱游,旧与西风期。
乞我三百株,烂醉风前杯。
休文有佳裔,咳唾成新诗。
把玩乞菊章,颇愧前篇非。
寄言崔蓝田,舍之复谁贻。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

同周湛二上人游西湖之北山天竺晚归得十绝 其七 (tóng zhōu zhàn èr shàng rén yóu xī hú zhī běi shān tiān zhú wǎn guī dé shí jué qí qī)

朝代:宋    作者: 释绍嵩

北山迤逦自苍然,万象鲜明禁火前。
愁里有诗人不会,栏边㶁㶁响流泉。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

象之晚坐有感次韵 (xiàng zhī wǎn zuò yǒu gǎn cì yùn)

朝代:宋    作者: 李吕

丈夫不作宋玉悲,珍重陶潜菊一枝。
寄傲北窗缘底事,只应真趣少人知。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

夜泛阳坞入明月湾即事寄崔湖州 (yè fàn yáng wù rù míng yuè wān jí shì jì cuī hú zhōu)

朝代:唐    作者: 白居易

湖山处处好淹留,最爱东湾北坞头。
掩映橘林千点火,泓澄潭水一盆油。
龙头画舸衔明月,鹊脚红旗蘸碧流。
为报茶山崔太守,与君各是一家游。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

动物

寄崔象之国博 (jì cuī xiàng zhī guó bó)

朝代:宋    作者: 韩琦

知君为邑解铜章,却复先庐坐葆光。
对境风幡俱不问,安禅心法两皆忘。
满庭修竹争高节,近砌幽兰称独芳。
若论厌喧遭拄杖,何如趣驾返周行。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。

次韵和崔公孺国博游兴国寺广严院 (cì yùn hé cuī gōng rú guó bó yóu xīng guó sì guǎng yán yuàn)

朝代:宋    作者: 韩琦

绀园南北压通寰,气象超然出世间。
只见庄严尊十地,不须微琐说三山。
浮云自缚春春失,真境无尘事事闲。
我有归依殊胜愿,吏文常扰几时还。

平平平平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
○仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
○平仄仄平,平仄○仄仄。
仄平仄仄○,平平○平仄。
?仄平仄平,○平仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平平仄○平,仄仄平仄仄。
平仄仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平平仄平,平仄仄平仄。