xīn yuè fǔ huá yuán qìng cì yuè gōng fēi qí rén yě
新乐府 华原磬 刺乐工非其人也 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 白居易 (bái jū yì)

华原磬,华原磬,古人不听今人听。
泗滨石,泗滨石,今人不击古人击。
今人古人何不同?用之舍之由乐工。
乐工虽在耳如壁,不分清浊即为聋。
棃园弟子调律吕,知有新声不如古。
古称浮磬出泗滨,立辨致死声感人。
宫悬一听华原石,君心遂忘封疆臣。
果然胡寇从燕起,武臣少肯封疆死。
始知乐与时政通,岂听铿锵而已矣。
磬襄入海去不归,长安市儿为乐师。
华原磬与泗滨石,清浊两声谁得知。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

huá yuán qìng , huá yuán qìng , gǔ rén bù tīng jīn rén tīng 。
sì bīn shí , sì bīn shí , jīn rén bù jī gǔ rén jī 。
jīn rén gǔ rén hé bù tóng ? yòng zhī shè zhī yóu yuè gōng 。
yuè gōng suī zài ěr rú bì , bù fēn qīng zhuó jí wèi lóng 。
lí yuán dì zǐ tiáo lǜ lǚ , zhī yǒu xīn shēng bù rú gǔ 。
gǔ chēng fú qìng chū sì bīn , lì biàn zhì sǐ shēng gǎn rén 。
gōng xuán yī tīng huá yuán shí , jūn xīn suì wàng fēng jiāng chén 。
guǒ rán hú kòu cóng yàn qǐ , wǔ chén shǎo kěn fēng jiāng sǐ 。
shǐ zhī lè yǔ shí zhèng tōng , qǐ tīng kēng qiāng ér yǐ yǐ 。
qìng xiāng rù hǎi qù bù guī , cháng ān shì ér wèi yuè shī 。
huá yuán qìng yǔ sì bīn shí , qīng zhuó liǎng shēng shuí dé zhī 。

新樂府 華原磬 刺樂工非其人也

—— 白居易

華原磬,華原磬,古人不聽今人聽。
泗濱石,泗濱石,今人不擊古人擊。
今人古人何不同?用之舍之由樂工。
樂工雖在耳如壁,不分清濁即爲聾。
棃園弟子調律呂,知有新聲不如古。
古稱浮磬出泗濱,立辨致死聲感人。
宮懸一聽華原石,君心遂忘封疆臣。
果然胡寇從燕起,武臣少肯封疆死。
始知樂與時政通,豈聽鏗鏘而已矣。
磬襄入海去不歸,長安市兒爲樂師。
華原磬與泗濱石,清濁兩聲誰得知。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

huá yuán qìng , huá yuán qìng , gǔ rén bù tīng jīn rén tīng 。
sì bīn shí , sì bīn shí , jīn rén bù jī gǔ rén jī 。
jīn rén gǔ rén hé bù tóng ? yòng zhī shè zhī yóu yuè gōng 。
yuè gōng suī zài ěr rú bì , bù fēn qīng zhuó jí wèi lóng 。
lí yuán dì zǐ tiáo lǜ lǚ , zhī yǒu xīn shēng bù rú gǔ 。
gǔ chēng fú qìng chū sì bīn , lì biàn zhì sǐ shēng gǎn rén 。
gōng xuán yī tīng huá yuán shí , jūn xīn suì wàng fēng jiāng chén 。
guǒ rán hú kòu cóng yàn qǐ , wǔ chén shǎo kěn fēng jiāng sǐ 。
shǐ zhī lè yǔ shí zhèng tōng , qǐ tīng kēng qiāng ér yǐ yǐ 。
qìng xiāng rù hǎi qù bù guī , cháng ān shì ér wèi yuè shī 。
huá yuán qìng yǔ sì bīn shí , qīng zhuó liǎng shēng shuí dé zhī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
华原磬,华原磬,古人不听今人听。
泗滨石,泗滨石,今人不击古人击。
今人古人何不同?用之舍之由乐工。
乐工虽在耳如壁,不分清浊即为聋。
棃园弟子调律吕,知有新声不如古。
古称浮磬出泗滨,立辨致死声感人。
宫悬一听华原石,君心遂忘封疆臣。
果然胡寇从燕起,武臣少肯封疆死。
始知乐与时政通,岂听铿锵而已矣。
磬襄入海去不归,长安市儿为乐师。
华原磬与泗滨石,清浊两声谁得知。

【全诗总结:
这首诗以华原磬和泗滨石为主题,表达了古代音乐对于时代变迁和审美观念的影响。诗人指出古人对于华原磬的钟爱,而今人却更喜欢泗滨石。他认为今古之间有何不同,是由音乐家决定的。即使乐工们在耳边,如果不能分辨清浊音,就等同于聋子。棃园的学子们调整了音律,却发现新声不如古音。古代称赞泗滨石在泗水边产出,其声音动人心弦。然而,一旦听到华原石的音律,君王的心就会忘记封疆之事。诗人认为,当胡寇从燕地起兵时,征战的将士少有愿意舍生忘国的。通过这些,诗人认识到音乐与时政息息相关,不仅仅是听到铿锵的声音而已。磬襄被投入海中,永不归来,而长安的市儿成为了乐师。华原磬和泗滨石的音色清浊,只有谁能真正理解呢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者白居易介绍:🔈

白居易,字乐天,下邽人。贞元中,擢进士第,补校书郎。元和初,对制策,入等,调盩厔尉、集贤校理,寻召爲翰林学士、左拾遗,拜赞善大夫。以言事贬江州司马,徙忠州刺史。穆宗初,徵爲主客郎中、知制诰,复乞外,历杭、苏二州刺史。文宗立,以秘书监召,迁刑部侍郎。俄移病,除太子宾客分司东都,拜河南尹。开成初,起爲同州刺史,不拜,改太子少傅。会昌初,以刑部尚书致仕。卒赠尚书右仆射,諡曰文。自号醉吟先生,亦称香山居士。与同年元稹酬咏,号元白;与刘禹锡酬咏,号刘白。《长庆集》诗二十卷,後集诗十七卷,别集补遗二卷,今编诗三十九卷。 白居易字乐... 查看更多>>

白居易的诗:

相关诗词:

和李校书新题乐府十二首 华原磬 (hé lǐ xiào shū xīn tí yuè fǔ shí èr shǒu huá yuán qìng)

朝代:唐    作者: 元稹

泗滨浮石裁为磬,古乐疎音少人听。
工师小贱牙旷稀,不辨邪声嫌雅正。
正声不屈古调高,锺律参差管弦病。
铿金戛瑟徒相杂,投玉敲冰杳然零。
华原輭石易追琢,高下随人无雅郑。
弃旧美新由乐胥,自此黄锺不能竞。
玄宗爱乐爱新乐,梨园弟子承恩横。
霓裳才彻胡骑来,云门未得蒙亲定。
我藏古磬藏在心,有时激作南风咏。
伯夔曾抚野兽驯,仲尼暂叩春雷盛。
何时得向笋簴悬,为君一吼君心醒。
愿君每听念封疆,不遣豺狼剿人命。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

跋刘溪翁题韩府诗 其一 (bá liú xī wēng tí hán fǔ shī qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

何人咏出韩家府,是我建阳刘叔通。
尽道唐人工乐府,罕能褒贬似渠工。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

乐游原春望 (lè yóu yuán chūn wàng)

朝代:唐    作者: 刘得仁

乐游原上望,望尽帝都春。
始觉繁华地,应无不醉人。
云开双阙丽,柳映九衢新。
爱此频来往,多闲逐此身。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

乐乐吟 (lè lè yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

吾常好乐乐,所乐无害义。
乐天四时好,乐地百物备。
乐人有美行,乐己能乐事。
此数乐之外,更乐微微醉。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

寄常乐岊山和尚 (jì cháng lè jié shān hé shàng)

朝代:宋    作者: 释云岫

不乐不居居便乐,乐其乐也意如何。
祖翁田地封疆阔,一目秋风占得多。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

醉中 (zuì zhōng)

朝代:宋    作者: 陈着

乐游原上少年春,安乐窝中快活身。
古到如今能几日,吁嗟天也不由人。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

书吴梦予古乐府後 (shū wú mèng yǔ gǔ yuè fǔ hòu)

朝代:宋    作者: 楼钥

古来乐府近来无,笔力如君却有余。
日恐遗音亡正始,喜闻新作过黄初。
不夸艺苑徒工瑟,应免侯门久曳裾。
更向江西诗窟去,他年时寄一行书。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

新乐府 立部伎 刺雅乐之替也 (xīn yuè fǔ lì bù jì cì yǎ yuè zhī tì yě)

朝代:唐    作者: 白居易

立部伎,鼓笛諠,舞双劒,跳七丸,嫋巨索,掉长竿。
太常部伎有等级,堂上者坐堂下立。
堂上坐部笙歌清,堂下立部鼓笛鸣。
笙歌一声衆侧耳,鼓笛万曲无人听。
立部贱,坐部贵,坐部退为立部伎。
击鼓吹笙和杂戏,立部又退何所任。
始就乐悬操雅音,雅音替坏一至此。
长令尔辈调宫徵,圆丘后土郊祀时。
言将此乐感神只,欲望凤来百兽舞。
何异北辕将适楚,工师愚贱安足云。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

跋张明府独乐园图二首 其一 (bá zhāng míng fǔ dú lè yuán tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 方回

熙宁相住半山寺,元佑人宗独乐园。
早起庵中钓鱼手,未应宣靖失中原。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

次友人书怀 其二 (cì yǒu rén shū huái qí èr)

朝代:宋    作者: 张元干

肠断春风杨柳花,中原何日再京华。
将军未报歌三箭,乐府徒传舞两娃。
会见敌营如竹破,不应淮甸又兵加。
频年寒食常为客,强索芳樽乐有涯。

平平仄,平平仄,仄平仄○平平○。
仄平仄,仄平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄平平仄平,仄平仄平平仄平。
仄平平仄仄○仄,仄○平仄仄平平。
平平仄仄○仄仄,平仄平平仄○仄。
仄○平仄仄仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○平平仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄○○仄,仄平仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄平,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。