xiè rén huì yàn
谢人惠砚 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程俱 (chéng jù)

帝鸿墨海世不见,近爱端溪青紫砚。
溪流见底寒且清,光凝浅绀渊之精。
斧柯千古遗仙局,云暗半山含紫玉。
割云鑱玉巧如神,龙尾铜台可奴仆。
君来自南数千里,不载珠玑似薏苡。
芊芊溪草裹石砚,文字之祥直送喜。
明窗大几墨花春,炉山吐兰千穗云。
虚中含默静相对,那复草玄惊世人。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

dì hóng mò hǎi shì bù jiàn , jìn ài duān xī qīng zǐ yàn 。
xī liú jiàn dǐ hán qiě qīng , guāng níng qiǎn gàn yuān zhī jīng 。
fǔ kē qiān gǔ yí xiān jú , yún àn bàn shān hán zǐ yù 。
gē yún chán yù qiǎo rú shén , lóng wěi tóng tái kě nú pú 。
jūn lái zì nán shù qiān lǐ , bù zǎi zhū jī sì yì yǐ 。
qiān qiān xī cǎo guǒ shí yàn , wén zì zhī xiáng zhí sòng xǐ 。
míng chuāng dà jǐ mò huā chūn , lú shān tǔ lán qiān suì yún 。
xū zhōng hán mò jìng xiāng duì , nà fù cǎo xuán jīng shì rén 。

动物

謝人惠硯

—— 程俱

帝鴻墨海世不見,近愛端溪青紫硯。
溪流見底寒且清,光凝淺紺淵之精。
斧柯千古遺仙局,雲暗半山含紫玉。
割雲鑱玉巧如神,龍尾銅臺可奴僕。
君來自南數千里,不載珠璣似薏苡。
芊芊溪草裹石硯,文字之祥直送喜。
明窗大几墨花春,爐山吐蘭千穗雲。
虛中含默静相對,那復草玄驚世人。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

dì hóng mò hǎi shì bù jiàn , jìn ài duān xī qīng zǐ yàn 。
xī liú jiàn dǐ hán qiě qīng , guāng níng qiǎn gàn yuān zhī jīng 。
fǔ kē qiān gǔ yí xiān jú , yún àn bàn shān hán zǐ yù 。
gē yún chán yù qiǎo rú shén , lóng wěi tóng tái kě nú pú 。
jūn lái zì nán shù qiān lǐ , bù zǎi zhū jī sì yì yǐ 。
qiān qiān xī cǎo guǒ shí yàn , wén zì zhī xiáng zhí sòng xǐ 。
míng chuāng dà jǐ mò huā chūn , lú shān tǔ lán qiān suì yún 。
xū zhōng hán mò jìng xiāng duì , nà fù cǎo xuán jīng shì rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
帝鸿墨海已经很久没有出现在世间,最近钟爱的是端溪的青紫砚。
溪水清澈见底,寒气逼人,光彩凝聚,宛如渊水中的珍宝。
斧柯经过千古传承,留下了仙人的智慧,云雾笼罩半山,似乎隐藏着紫玉。
割开云雾,取出晶莹剔透的玉石,技艺娴熟如神,龙尾铜台仿佛可以为他服务。
君主从南方来,行程数千里,身上没有携带珍贵的珠玑,倒像是携带着普通的薏苡。
清澈的溪水中,草木掩映着石砚,象征着文字的吉祥,似乎在传递喜庆之意。
明亮的窗前有宽大的书桌,墨花开放如春天的花朵,炉山上吐出兰花,云雾千穗。
心境虚静,含蓄而默然,彼此相对,不再受世俗的纷扰。文字之中蕴含深意,让人感叹不已。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程俱介绍:🔈

程俱(一○七八~一一四四),字致道,衢州开化(今属浙江)人。哲宗绍圣四年(一○九七),以外祖荫补苏州吴江县主簿,监舒州太湖盐场,以上书论事罢。徽宗政和元年(一一一),起知泗州临淮县,官满後寓吴。因叶梦得荐爲着作佐郎,未几出管勾岱岳观。宣和二年(一一二○),赐上舍上第。三年,除礼部员外郎,以病告归。高宗建炎三年(一一二九),自太常少卿知秀州,金兵据临安,弃城退保华亭。绍兴元年(一一三一),爲秘书少监,上《麟台故事》五卷,擢中书舍人。二年,因言事爲言官论弃秀州事,罢职求举江州太平观。秦桧当政,诏除集英殿修撰、徽猷阁待制,皆不赴。十四年,卒,年六十七。有《北山小集》四十卷。事见宋程瑀《程公行状》(四... 查看更多>>

程俱的诗:

相关诗词:

次韵叶纾太博惠砚二首 其二 (cì yùn yè shū tài bó huì yàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵拚

多谢君诗重见珍,砚从黟水濯来新。
持当夏昼南窗看,玉发光辉冷照人。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

张道夫惠大小砚五走笔戏谢 (zhāng dào fū huì dà xiǎo yàn wǔ zǒu bǐ xì xiè)

朝代:宋    作者: 姚勉

蛾眉五砚列窗前,渍墨磨丹总可怜。
试向鶑鶑主人问,大鬟何似小鬟妍。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

再用晴窗气暖墨花春谢王胜之谏议惠金雀砚 (zài yòng qíng chuāng qì nuǎn mò huā chūn xiè wáng shèng zhī jiàn yì huì jīn què yàn)

朝代:宋    作者: 邵雍

砚名金雀世难伦,用报慙无天下珍。
国士有诗偏雅处,晴窗气暖墨花春。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

谢宇文正甫惠砚 (xiè yǔ wén zhèng fǔ huì yàn)

朝代:宋    作者: 李流谦

一砚能令一生足,感君投赠重金玉。
人言当为文字祥,夜夜灯花寒吐粟。
提携不到白玉除,安能细碎笺虫鱼。
为君试草大鹏赋,九万里风生须臾。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

毕履和惠端砚余以大歙砚报之佐以一诗 (bì lǚ hé huì duān yàn yú yǐ dà xī yàn bào zhī zuǒ yǐ yī shī)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

履和惠端砚,玉质马肝色。
我有大砚卧蚕纹,元是新安龙尾石。
持以答佳贶,聊尔见此心。
极知不是双南金,未足报君绿绮琴。
我得履和砚,清润如履和。
天然粹德非琢磨,秋江印月平不波。
君得刚甫砚,朴钝若刚甫。
不能轻捷随人後,默默寒窗守愚鲁。
端砚入手喜有余,展开古帖聊学书。
大砚知君不负渠,墨池飞出北溟鱼。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

动物

次韵叶纾太博惠砚二首 其一 (cì yùn yè shū tài bó huì yàn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵拚

遗我佳篇字字珍,更兼山骨琢磨新。
古贤最重琼瑶意,持报曾同砚席人。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

庭诲惠钜砚 (tíng huì huì jù yàn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

郭君大砚如南溟,化我霜毫作鹏翼。
安得剡藤三千尺,书九万字无渴墨。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

谢方彦德奉议惠罗文砚 (xiè fāng yàn dé fèng yì huì luó wén yàn)

朝代:宋    作者: 郭祥正

歙溪古源凿龙尾,一片寒冰莹无比。
珍绨藏护知几年,赠我题诗草堂里。
骊珠失色悲暗投,再拜置之枯木几。
砚兮不似在君家,捧来自有纤纤指。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

动物

月涧惠砚滴梅脑 其一 (yuè jiàn huì yàn dī méi nǎo qí yī)

朝代:宋    作者: 许棐

手不题诗已数年,砚砖相伴学枯禅。
为君蘸湿玄晖笔,写出江山雪後天。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。

谢柳子厚寄叠石砚 (xiè liǔ zǐ hòu jì dié shí yàn)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

常时同砚席,寄砚感离羣。
清越敲寒玉,参差叠碧云。
烟岚馀斐亹,水墨两氛氲。
好与陶贞白,松窻写紫文。

仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平○平,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄平。
平○平仄仄○仄,仄仄仄平平仄平。