xī huī tíng
西晖亭 🔈
孤亭叠嶂东,宛是古屏风。
每到天将暮,浑疑日再中。
余霞犹散绮,新月已张弓。
一水漪涟媚,千岩木叶红。
玳筵何烜赫,火宅忽牢笼。
隙晃归巢燕,檐拖截涧虹。
果迷丹橘熟,洞讶赤城通。
似烧连松坞,如斑染竹丛。
近邀青琐客,来伴紫芝翁。
望久情无倦,吟多兴未穷。
阳乌看黯黯,归马恨怱怱。
会待长栖隠,青冥逐去鸿。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
孤亭高耸于嶂东,宛如一面古老的屏风。每当天色渐暗,仿佛太阳又回到中天。余霞仍然散布如锦绣,新月已经拉满了弓弦。水面泛起涟漪,千岩上的树叶染上了红色。玳瑁制成的筵席多么华丽辉煌,火焰忽然包围了房屋。暮晚归巢的燕子在夜幕中飞快穿梭,屋檐上拖着一道剪断的虹彩。果园里的柑橘已经熟透,山洞里的红霞通向了赤城。就像燃烧连绵不断的松木和斑斓的竹丛。近来邀请了一位琴棋书画的客人,他来陪伴着住在紫芝山的老人。望着这美景久久不会感到疲倦,吟咏之多,兴致未曾尽。太阳乌鸦看起来黯淡无光,归途匆匆的马儿令人遗憾。我愿等待长久的隐居,追随着蓝天上飞翔的雁鸿。
王禹偁的诗:
-
酬种放徵君一百韵
太岁在辛卯,九月万木落。是时太阴亏,...
-
寄献鄜州行军司马宋侍郎
钜贤如木铎,一振声盖代。丈人文曲星,...
-
寄题陕府南溪兼简孙何兄弟
申湖在陕服,自昔名所重。许昌遗唐律,...
-
七夕
去年七月七,直庐闲独坐。西日下紫微,...
-
读汉文纪
西汉十二帝,孝文最称贤。百金惜人力,...
-
合崖湫
合崖何嵌崆,湫水何浺瀜。渟污暨积潦,...
-
吾志
吾生非不辰,吾志复不卑。致君望尧舜,...
-
携稚子东园刈菜因书触目兼寄均州...
大燕引新雏,小鸦哺老乌。青青树木间,...
-
四皓庙 其一
秦皇焚旧典,汉祖溺儒冠。万民在涂炭,...
-
四皓庙 其二
小言望小利,载在礼经中。遂有鹰犬辈,...
- 王禹偁诗全集>>
相关诗词:
西池清晖亭 (xī chí qīng huī tíng)
亭号清晖阚碧涟,半连村落半神仙。
青山剩得云间日,明月饶分水底天。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
清晖亭 (qīng huī tíng)
池亭何处占清晖,只在晖江更向西。
山上白云如有雪,水中明月似无泥。
郊原不改春来秀,径路终忧客到迷。
沈约东阳曾入咏,使君才调好留题。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
南园杂咏 含晖亭 (nán yuán zá yǒng hán huī tíng)
青山照寒溪,朝暮有佳色。
玄晖去千载,俛仰令人忆。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
晖晖堂 (huī huī táng)
堂上何为绝点埃,堂前翠箒扫空阶。
遥怜薄日晖晖静,影入高人燕坐怀。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
晚晖亭 (wǎn huī tíng)
亭下花光春正好,亭头山色晚尤佳。
欲知剩占清风处,思顺街东第一家。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
翠微亭 (cuì wēi tíng)
亭在江干寺,清凉更翠微。
秋阶响松子,雨壁上苔衣。
绝境长难得,浮生不拟归。
旅怀何计是,西崦入斜晖。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
和清晖亭 (hé qīng huī tíng)
亭榭轩窗处处开,清晖嘉致号为魁。
羣峰有景互争出,一水无声相向来。
已借寒光摇棨戟,莫辞欢赏费瓶罍。
新诗自属风骚将,何苦登临愧不才。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
同苏秘丞子平登延晖故亭 (tóng sū mì chéng zǐ píng dēng yán huī gù tíng)
城端有亭余故基,吏曰旧榜题延晖。
行穿蒙笼倚孤陴,霜风飘萧吹我衣。
高林满郊目四围,云起日落晴烟飞。
感今念往聊久之,埤堄昏黑群鸦归。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
送僧归西林院 (sòng sēng guī xī lín yuàn)
振锡西林去,清闲称所依。
高巢孤鹤返,深谷片云归。
野色供吟笔,秋光射衲衣。
长亭携别处,落日半沉晖。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
清晖亭 (qīng huī tíng)
亭外大江流,亭前万里舟。
春波赋别地,秋水送归愁。
客路风烟阔,年光日月遒。
瑶华何所为,从古伴离忧。
平平仄仄平,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平○,平仄仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄○平平平,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平○仄平。
平平○仄仄,平仄仄??。
仄仄○平仄,平平仄仄平。