wàng yún tái
望云台 🔈
欲望都门春正深,高台孤绝更登临。
空云霭霭生归思,鸣雁雝雝多好音。
华盖荧煌天半际,瀛洲缥缈海中心。
江天抱病频搔首,自笑纷纷雪已侵。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
欲望的都城春天正深,我登上高台,孤零零地远眺。空中的云朵飘渺,引发我归思万千;鸣叫的雁群啁啾,奏响动听的乐音。华盖耀眼,悬挂在天空半边,瀛洲幻影,似乎在海的中央心处。江天抱病频频搔首,却自嘲纷纷白雪已侵袭。
总结:
诗人站在高台,俯瞰都城,感叹春天的美好和迷人景色。天空中的云和飞鸟都勾起了他的思绪,他感觉自己仿佛置身于仙境。然而,他的心中却有些忧伤,他看到江天已被白雪覆盖,也许暗喻着岁月的无情和生命的脆弱。整体描绘了诗人对自然美景的赞美与内心情感的反思。
彭汝砺的诗:
相关诗词:
守居园池杂题 天汉台 (shǒu jū yuán chí zá tí tiān hàn tái)
北岸亭馆衆,最先登此台。
台高望群峰,万里云崔嵬。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
宜春台 (yí chūn tái)
定王米换长安土,北望长安日几回。
更有筑台归未得,凭高却望定王台。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
使东川 望驿台 (shǐ dōng chuān wàng yì tái)
可怜三月三旬足,怅望江边望驿台。
料得孟光今日语,不曾春尽不归来。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
望莲台 (wàng lián tái)
秋台好登望,菡萏发清池。
半似红颜醉,凌波欲暮时。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
望湖台 (wàng hú tái)
台上望城下,迢遥知几寻。
湖光隐隐见,多碍柳烟深。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
琅邪三十二咏 望日台 (láng xié sān shí èr yǒng wàng rì tái)
曾有长安客,题为望日台。
樵苏人不测,到此亦裴回。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
望钓台 (wàng diào tái)
桐江快人眼,江水绿于苔。
一棹中流去,千山两岸来。
风摇黄叶落,潮卷白沙开。
欲问严陵事,云中望钓台。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
李陵台 (lǐ líng tái)
李陵归不得,高筑望乡台。
长安一万里,鸿雁隔年回。
望望虽不见,时时一上来。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登南恩望海台 (dēng nán ēn wàng hǎi tái)
君恩宽逐客,万里听归来。
未上凌烟阁,先登望海台。
山为翠浪涌,湖拓碧天开。
目断飞云处,终身愧老莱。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
白云庄四首 晚望台 (bái yún zhuāng sì shǒu wǎn wàng tái)
治圃我依浮石滩,筑台君占白云山。
三秋一日登临外,百里同风咫尺间。
峯黛阴晴常黯黯,溜琴朝夕自潺潺。
休官谁道何曾见,林下如今两处闲。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。