wáng shì tíng chí
王氏亭池 🔈
城外溪山知几重,独怜池馆占城中。
亭花不动波澜细,径石相连岛屿通。
床下系舟同醉傅,尊前垂钓似仙翁。
王家最数乌衣巷,莫废江南旧士风。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
城外溪山知幾重,獨憐池館占城中。
亭花不動波瀾細,徑石相連島嶼通。
床下繫舟同醉傅,尊前垂釣似仙翁。
王家最數烏衣巷,莫廢江南舊士風。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
城外的溪山重叠层层,我特别喜爱城中的这片池馆。亭中的花儿静静地绽放,水面上波澜细微,小径的石头连接着岛屿。床下系着船,与醉酒的傅相伴,站在酒尊前像个仙人在垂钓。
在王家乌衣巷,最是多见,不要忽视江南传统士人的风采。
总结:作者描绘了城外的溪山和城中的池馆,欣赏亭中静谧的花儿和水面的宁静。床下系着船,与酒友醉卧其中,仿佛仙人在垂钓。诗人呼吁不要忘记江南传统士人的风采。
吕希纯的诗:
相关诗词:
题何氏池亭 (tí hé shì chí tíng)
信是虚闲地,亭高亦有苔。
绕池逢石坐,穿竹引山回。
果落纤萍散,龟行细草开。
主人偏好事,终不厌频来。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
留别扬府池亭 (liú bié yáng fǔ chí tíng)
竹遶亭台柳拂池,徘徊终恋郡斋西。
斜阳更上渔舟坐,明日红尘逐马蹄。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
阆中蒲氏园亭十咏 涵碧亭 (láng zhōng pú shì yuán tíng shí yǒng hán bì tíng)
日影摇吟笔,烟光落酒盃。
犹嫌池外俗,移入镜中来。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
王氏碧鸡园六咏 露香亭 (wáng shì bì jī yuán liù yǒng lù xiāng tíng)
北渚一帝子,洛川一宓妃。
池有十种莲,平生所见稀。
纤穠各态度,红白争光辉。
我来亭上饮,夜久未忍归。
翁家采香人,但爱香满衣。
岂知清露湿,圆荷泻珠玑。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题灵壁兰皋张氏园亭 (tí líng bì lán gāo zhāng shì yuán tíng)
池塘脉脉春泉动,亭馆阴阴夏木凉。
砌叶乱风摇月色,檐枝留雪宿年芳。
四时气象谁长见,一夜追游我太忙。
从此与君携酒後,梦魂应不隔沧浪。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
姚氏池亭 (yáo shì chí tíng)
池馆饶嘉致,幽人惬所闲。
筱风能动浪,岸树不遮山。
啸槛鱼惊後,眠窗鹤语间。
何须说庐阜,深处更跻攀。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄题义门胡氏华林书院 (jì tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)
水阁山斋架碧虚,亭亭华表映门闾。
力田岁取千箱稻,好事家藏万卷书。
旋对杯盘烧野笋,别开池沼养溪鱼。
吾生未有林泉计,空愧妨贤卧直庐。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
和文与可洋川园池三十首 灙泉亭 (hé wén yǔ kě yáng chuān yuán chí sān shí shǒu dǎng quán tíng)
闻道池亭胜两川,应须烂醉答云烟。
劝君多拣长腰米,消破亭中万斛泉。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
晦日宴高氏林亭 (huì rì yàn gāo shì lín tíng)
早春惊柳穟,初晦掩蓂华。
骑出平阳里,筵开衞尉家。
竹影含云密,池纹带雨斜。
重惜林亭晚,上路满烟霞。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
观王氏山亭旧基 (guān wáng shì shān tíng jiù jī)
山亭碍月不容留,拆去危基立故丘。
落日倚筇舒望眼,片帆鈎破一江秋。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。