tí xū jiāng wáng zhāng fǔ méi jìng
题旴江王章甫梅境 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李涛 (lǐ tāo)

仙伯当年亭植梅,当今天子题品来。
梅花是我丈人行,见梅不赋梅应咍。
王君结庐在梅境,日与梅兄相追陪。
吟诗些起逋仙魂,索笑醉衔工部杯。
吾闻梅乃万木母,桃为奴婢李舆台。
一阳生子万物始,梅花独先群卉开。
一阴生午万物成,梅实独先群蘤胎。
华实先天天不违,梅之时义大矣哉。
纷纷余子不知本,祗说百花头上魁。
此语闻之梅亭翁,录以赠君君勿推。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

xiān bǎi dāng nián tíng zhí méi , dāng jīn tiān zǐ tí pǐn lái 。
méi huā shì wǒ zhàng rén xíng , jiàn méi bù fù méi yìng hāi 。
wáng jūn jié lú zài méi jìng , rì yǔ méi xiōng xiāng zhuī péi 。
yín shī xiē qǐ bū xiān hún , suǒ xiào zuì xián gōng bù bēi 。
wú wén méi nǎi wàn mù mǔ , táo wèi nú bì lǐ yú tái 。
yī yáng shēng zǐ wàn wù shǐ , méi huā dú xiān qún huì kāi 。
yī yīn shēng wǔ wàn wù chéng , méi shí dú xiān qún huā tāi 。
huá shí xiān tiān tiān bù wéi , méi zhī shí yì dà yǐ zāi 。
fēn fēn yú zǐ bù zhī běn , zhī shuō bǎi huā tou shàng kuí 。
cǐ yǔ wén zhī méi tíng wēng , lù yǐ zèng jūn jūn wù tuī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

仙伯当年在亭子里种下梅花,现在天子赐诗称赞。
梅花是我丈人的行为,看到梅花不赋诗可惜。
王君在梅园结庐,每日与梅兄一起欢聚。
吟诗引领逃遁的仙魂,一起欢笑醉饮工部的酒。
我听说梅花是万木的母亲,桃树和李树都是梅花的车子。
一阳生子,万物始生,梅花独先众花开放。
一阴生午,万物成熟,梅实独先众果成熟。
华实先于天命,梅花之时义大矣哉。
纷纷的子孙们不明白起源,只知道百花中梅花排名第一。
这番话听闻于梅亭老翁,我记录下来赠送给你,望你不要推辞。

总结:

诗人讴歌了梅花的高洁品质,将其比作万木之母,众花之首,旨在赞美梅花的高尚地位和独特之美。诗中还述说了与王君一起赏梅吟诗的场景,抒发了对逍遥仙境的向往和对快乐生活的追求。整体表达了对梅花的深深喜爱和敬重之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李涛介绍:🔈

李涛(八九八~九六一),字信臣,京兆万年(今陕西西安)人,随父避祸居湖南。後唐明宗天成初进士。仕後唐、後晋、後汉、後周,历刑部、户部尚书,封莒国公。入宋,拜兵部尚书。太祖建隆二年卒,年六十四。《宋史》卷二六二有传。今录诗八首。 查看更多>>

李涛的诗:

相关诗词:

旴水诗 (xū shuǐ shī)

朝代:宋    作者: 蒋之奇

旴江一带碧涟漪,来凭阑干把酒时。
吏役不知春色晚,绯桃花发两三枝。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

存目 其一 (cún mù qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

诗题:成材将还旴江幕以诗四章为贶次韵其二以识别,首句:漂泊干戈到粤山文场妙誉古推高。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

题邹震甫江山伟观 (tí zōu zhèn fǔ jiāng shān wěi guān)

朝代:宋    作者: 戴复古

八境横陈淦水滨,异乡谁识倚楼人。
江山不越乾坤大,烟雨翻成风月新。
十载经营梅屋趣,三间突兀草堂隣。
题诗未得惊人句,从此登临莫厌频。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

旴江舟中联句 (xū jiāng zhōu zhōng lián jù)

朝代:宋    作者: 黄春伯

无正文。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

昌甫梦中有句和韵答寄 其一 (chāng fǔ mèng zhōng yǒu jù hé yùn dá jì qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

灵府清寒梦境开,浑涵万状入诗来。
章泉此老闲拈出,忽到窗前疑是梅。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

题梅庄郭成甫瘦吟帙 其一 (tí méi zhuāng guō chéng fǔ shòu yín zhì qí yī)

朝代:宋    作者: 姚勉

倚着梅花读瘦吟,冰章雪句照人心。
未应只为吟诗瘦,且占春风笑上林。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

天湖四乙丈坐间赏梅作送刘充甫平甫如豫章 (tiān hú sì yǐ zhàng zuò jiān shǎng méi zuò sòng liú chōng fǔ píng fǔ rú yù zhāng)

朝代:宋    作者: 朱熹

竹外横枝老屈盘,冰壶遥夜玉窗寒。
两公明日江南路,雪後园林子细看。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

送刘方石归旴江 其二 (sòng liú fāng shí guī xū jiāng qí èr)

朝代:宋    作者: 王同祖

昨日新闻未忍听,忧时赢得鬓毛星。
归休高卧西江上,祗恐川原草木腥。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

赠旴江谢正之 (zèng xū jiāng xiè zhèng zhī)

朝代:宋    作者: 杨万里

旴江天上银河冰,麻姑人间白玉京。
不生金珠不生玉,只生命代千人英。
前有泰伯後子固,後无来者前无古。
九州四海何同年,浓墨大字荐惠连。
君家春草池塘句,只今又见君着语。
袖中绣出诗一编,清新不减春草篇。
愿君努力古人事,再光麻姑与旴水。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。

次韵旴江李君昉见寄二首时李在包守郡斋 其一 (cì yùn xū jiāng lǐ jūn fǎng jiàn jì èr shǒu shí lǐ zài bāo shǒu jùn zhāi qí yī)

朝代:宋    作者: 戴复古

久作丹丘客,疑君去复来。
高吟闯风雅,妙句斲琼瑰。
道谊心千古,文章水一杯。
荷花时话别,别後又梅开。

平仄○平平仄平,○平平仄○仄平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平○平。
○平仄平仄平仄,仄仄平平○平平。
○平○仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平○平仄仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄仄仄仄,平平仄平平仄平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄平平仄平。
平仄平平平仄平,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
仄仄○平平平平,仄仄仄平平仄平。