tí mò méi fēng yān xuě yuè shuǐ shí lán zhú bā zhóu
题墨梅风烟雪月水石兰竹八轴 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 姚勉 (yáo miǎn)

清晨有客南昌来,袖出数幅春风梅。
芳根不种生绡上,安得的皪霜葩开。
霜葩能开不能谢,始信笔端生造化。
细看入趣直欲攀,亦复不知梢是画。
迎风冷笑斜窥檐,披烟淡竚拖轻缣。
丰腴略带清晓雪,疎瘦半横初夜蟾。
根栖怪石增奇绝,倒影寒溪照清洁。
斜枝兰外侣幽姿,冷蕊竹间标劲节。
超然笔法无糁尘,正欹仰俯态逼真。
几回卷轴却复展,生意不穷看转新。
只看幽韵自堪玩,莫道无香真可叹。
清香已在杳默中,暗起芬芳浮鼻观。
平生爱梅如爱贤,恨无好句模幽妍。
看君此画得天趣,妙写无声诗八篇。
吾闻古来能画者,画马胸中有全马。
君应满腹皆梅花,不尔安能笔潇洒。
想君家住西山边,万梅谷中庐数椽。
月宵携筇雪着屐,坐石瞰水窥风烟。
纫兰傲竹今几年,餐香换骨身可僊。
凝神吮墨淡一扫,不觉笔下花真传。
叹予自爱冰玉干,久藏一幅鹅溪绢。
请君为作雪中百花头上开,挂我壁间供客看。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

qīng chén yǒu kè nán chāng lái , xiù chū shù fú chūn fēng méi 。
fāng gēn bù zhǒng shēng xiāo shàng , ān dé de lì shuāng pā kāi 。
shuāng pā néng kāi bù néng xiè , shǐ xìn bǐ duān shēng zào huà 。
xì kàn rù qù zhí yù pān , yì fù bù zhī shāo shì huà 。
yíng fēng lěng xiào xié kuī yán , pī yān dàn zhù tuō qīng jiān 。
fēng yú lüè dài qīng xiǎo xuě , shū shòu bàn héng chū yè chán 。
gēn qī guài shí zēng qí jué , dǎo yǐng hán xī zhào qīng jié 。
xié zhī lán wài lǚ yōu zī , lěng ruǐ zhú jiān biāo jìn jié 。
chāo rán bǐ fǎ wú shēn chén , zhèng qī yǎng fǔ tài bī zhēn 。
jǐ huí juàn zhóu què fù zhǎn , shēng yì bù qióng kàn zhuǎn xīn 。
zhī kàn yōu yùn zì kān wán , mò dào wú xiāng zhēn kě tàn 。
qīng xiāng yǐ zài yǎo mò zhōng , àn qǐ fēn fāng fú bí guān 。
píng shēng ài méi rú ài xián , hèn wú hǎo jù mó yōu yán 。
kàn jūn cǐ huà dé tiān qù , miào xiě wú shēng shī bā piān 。
wú wén gǔ lái néng huà zhě , huà mǎ xiōng zhōng yǒu quán mǎ 。
jūn yìng mǎn fù jiē méi huā , bù ěr ān néng bǐ xiāo sǎ 。
xiǎng jūn jiā zhù xī shān biān , wàn méi gǔ zhōng lú shù chuán 。
yuè xiāo xié qióng xuě zhe jī , zuò shí kàn shuǐ kuī fēng yān 。
rèn lán ào zhú jīn jǐ nián , cān xiāng huàn gǔ shēn kě xiān 。
níng shén shǔn mò dàn yī sǎo , bù jué bǐ xià huā zhēn chuán 。
tàn yǔ zì ài bīng yù gān , jiǔ cáng yī fú é xī juàn 。
qǐng jūn wèi zuò xuě zhōng bǎi huā tou shàng kāi , guà wǒ bì jiān gòng kè kàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

清晨有位客人从南昌来,袖中取出几幅描绘春风拂过梅花的画作。芳香的梅树并未栽种,却在丝绸之上生长,若何才能让那霜葩绽放?霜葩虽然能够绽放却不会凋谢,始信笔端呈现出造化的奇迹。细细观察进入其中的趣味,直欲攀折其中的美景,然亦难以分辨出哪一幅才是真实的画作。迎着风轻笑斜视檐下,披着烟雾,静静地倚靠着轻纱。丰腴的梅花稍显清晨的雪,疏瘦的则横卧在初夜的月光下。奇石上栖息着奇异而绝美的花朵,倒映在寒冷的溪水中,闪照着清澈。斜枝上的兰花与周围的景物相映成趣,冷淡的花蕊在竹林中显得格外挺拔。超然的笔法毫无尘埃之垢,正以仰望和俯视的姿态令人如见其真。多次展开卷轴又再次卷起,生动意象永不穷尽,每一次观赏都带来新的惊喜。只有欣赏其中的幽韵才能真正品味,切勿认为没有芬芳而可惜。清香已经在幽深的静默中,悄然升起,芬芳飘浮,引人嗅觉。你对梅花的钟爱犹如对贤德的珍重,唯恨不能创作出如此幽妍的佳句。看到你这幅画作,我感受到了天然的灵气,神奇的笔墨无声地诗意四溢。我曾听闻,古往今来善画者,画马之人心中有整匹马。而你应该满心都是梅花,否则又怎能如此自如地挥洒笔墨。我想象着你居住在西山边,万梅谷中有简陋的小屋。月夜中,你手持篙棍,踏雪而行,脚踏着木屐,坐在石头上,俯瞰着水流,窥视着风和烟。串珠般的兰花,傲立在竹间,已过了多少年,食用花香以换取不老之身。你专心致志地蘸墨,轻轻一扫,不知不觉中,笔下的花儿呈现真实。唏嘘之情油然而生,我自爱如冰雪之玉,长久地保藏了一卷鹅溪绢。请你为我创作一幅雪中百花绽放的画作,悬挂在我壁间,以供客人观赏。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者姚勉介绍:🔈

姚勉(一二一六~一二六二),字述之,号雪坡,筠州高安(今属江西)人。理宗宝佑元年(一二五三)进士,授平江节度判官。丁母忧服阕,除秘书省正字,因言事免归。召爲校书郎兼太子舍人,以忤贾似道,被劾爲吴潜党,罢。景定三年卒,年四十七(《豫章丛书》本《雪坡舍人集》末附胡仲云《祭雪坡姚公文》,本集文及翁序作年四十六)。遗着由侄龙起编爲《雪坡集》五十卷(本集卷首文及翁序)。事见《宋历科状元录》卷八。 姚勉诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以影宋钞本《雪坡姚舍人文集》(简称影宋钞本,藏南京图书馆),并参校《豫章丛书》本(简称豫章本)等。底本诗集外之诗及《豫章丛书》多出底本之七首诗,附於卷末。 查看更多>>

姚勉的诗:

姚勉的词:

  • 沁园春

    锦水双龙,鞭风驾霆,来游璧池。有一龙...

  • 贺新郎

    剑吼蛟龙怒。问苍天、功名两字,几时分...

  • 贺新郎

    长啸山中卧。叹从前、二十年来,因循空...

  • 霜天晓角

    秋怀轩豁。痛饮天机发。世界只如掌大,...

  • 沁园春

    一部周官,学问渊源,山斋得来。最雄姿...

  • 贺新郎

    月转宫墙曲。六更残、钥鱼声亮,纷纷袍...

  • 沁园春

    忆昔东坡,秀夺眉山,生丙子年。盖丙离...

  • 贺新郎

    唱彻阳关调。伴行人、梅拂征鞍,晓霜寒...

  • 念奴娇

    雕裘夜冷,怪地炉煨酒,经时难热。晓起...

  • 沁园春

    四海中间,第一清流,惟有可斋。看平生...

  • 姚勉宋词全集>>

相关诗词:

画梅兰竹石 (huà méi lán zhú shí)

朝代:宋    作者: 严粲

正忆吟窗占竹坡,风烟触眼奈愁何。
梅兰只作从前瘦,石上苍苔别後多。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

题张端衡竹木石画 (tí zhāng duān héng zhú mù shí huà)

朝代:宋    作者: 刘宰

槎牙高树萧梢竹,绝岛风烟开短轴。
更烦点笔作衰翁,啸月吟风饮山渌。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

题薛判官秋溪烟竹 (tí xuē pàn guān qiū xī yān zhú)

朝代:宋    作者: 张舜民

深墨画竹竹明白,淡墨画竹竹带烟。
高堂忽尔开数幅,半隠半见如自然。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

跋刘敏叔梅兰竹石四清图 (bá liú mǐn shū méi lán zhú shí sì qīng tú)

朝代:宋    作者: 杨万里

老夫老伴竹千竿,湖石江梅更畹兰。
不道外人将短纸,一时卷去也无端。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴 武昌春色 (tí wén fā shū suǒ cáng pān zǐ zhēn shuǐ mò jiāng hú bā jìng xiǎo zhóu wǔ chāng chūn sè)

朝代:宋    作者: 杨万里

花外庾楼月,鶑边吴宫柳。
我欲问废兴,春风独无口。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

和坚伯梅六题一孤芳二山间三雪中四水边五月下六雨後每题二绝禁犯本题及风花雪月天粉玉香山水字十二绝 其八 (hé jiān bǎi méi liù tí yī gū fāng èr shān jiān sān xuě zhōng sì shuǐ biān wǔ yuè xià liù yǔ hòu měi tí èr jué jìn fàn běn tí jí fēng huā xuě yuè tiān fěn yù xiāng shān shuǐ zì shí èr jué qí bā)

朝代:宋    作者: 胡寅

清溪练练影全呈,绝胜斜梢出竹横。
便是霓裳临晓镜,搔头初插未行行。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

题梅庄墨 (tí méi zhuāng mò)

朝代:宋    作者: 萧立之

子墨玄玄梅白白,以梅号墨岂其情。
年来黑白无分晓,墨作梅花卖得行。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

题高伯寿墨梅 其二 (tí gāo bǎi shòu mò méi qí èr)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

生来洁白本无瑕,翦雪裁冰擅一家。
堪叹俗流刚点涴,故将水墨写梅花。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

王正卿为作山水小轴作此促之 (wáng zhèng qīng wèi zuò shān shuǐ xiǎo zhóu zuò cǐ cù zhī)

朝代:宋    作者: 李流谦

王郎妙墨石剖璧,正尔不从着意得。
十日一水五日石,犹笑前人风雨疾。
溪藤小幅白雪光,向来数笔衣不裳。
浊河未清子未忙,但恐竟轴海变桑。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

仁老寄墨梅 其七 (rén lǎo jì mò méi qí qī)

朝代:宋    作者: 邹浩

春晚晴光破雨回,闲将花轴傍檐开。
炉烟细逐轻风散,疑是香随梅处来。

平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄○仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄平平平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平平仄○。
平平仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平○仄平平仄仄,仄仄平○仄平仄。
平○仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
○仄仄仄平仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平平仄仄○仄平平仄平,仄仄仄○仄仄○。

写景 抒情