tí cháng chūn zǐ zì huà
题长春子自画 🔈
辟谷曾吞日月华,春风不老聚三花。
玄关一窍通无极,白发余生笑有涯。
野鹤相看盟秀竹,洞云何处食灵瓜。
披图彷佛榴皮迹,珍重还如东老家。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
辟谷曾经吞噬了日月的光辉,春风永远不衰老,聚集了三种美丽的花朵。
玄妙的境界通过一个洞窍通向了无限的宇宙,白发的岁月剩余的时光笑意不尽。
两只野鹤相互凝视,联盟在优美的竹林中,洞天的云雾遮掩着灵瓜的生长地。
展开图纸犹如榴弹外皮,珍惜宝贵的事物就像怀念东方的故乡一样。
总结:
这首诗歌描绘了一个高远的境界,其中有吞噬日月的神奇景象,春风不老、笑意无边的生活态度,野鹤在竹林中联盟的情景,以及洞天中的神秘灵瓜。通过丰富的意象,表达了作者对美好事物的珍重和追求,以及对自然和人生奥秘的探索。
林景熙的诗:
相关诗词:
和王子飞题李伯时画列子御风图 (hé wáng zǐ fēi tí lǐ bǎi shí huà liè zǐ yù fēng tú)
道师形气合於无,八极超摇得自如。
知我御风风御我,长袪猎猎自乘虚。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
再次韵题于生画豹二首 其一 (zài cì yùn tí yú shēng huà bào èr shǒu qí yī)
耽酒丰城客子,醉画山崦人家。
他日营丘伯仲,高名远出长沙。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
和曾子实题画笺韵 (hé céng zǐ shí tí huà jiān yùn)
鹭引归船犬吠篱,片时风景万千诗。
向来柳下曾沽酒,不似如今看画时。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题信相寺黄筌画花竹 (tí xìn xiāng sì huáng quán huà huā zhú)
生成造化夺工夫,尽入黄家几画图。
可惜春来误游子,攀花不落有还无。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题司马长卿画像 (tí sī mǎ cháng qīng huà xiàng)
犊鼻生涯一酒墟,当年嗤笑欲何如。
穷通不属儿曹意,自有真人爱子虚。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题范才元湘江诗画 (tí fàn cái yuán xiāng jiāng shī huà)
诗才妙入江南画,画手工传渭北诗。
一段澄心卷湘水,吟轩长对唤船时。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题马仲友画花下猫二首 其一 (tí mǎ zhòng yǒu huà huā xià māo èr shǒu qí yī)
花相春归画锦仙,轻云羃羃护花天。
莫烧高烛三更月,自有真香一炷烟。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题画幛背 (tí huà zhàng bèi)
云霞图幛子,山水画屏风。
不应须对许,坐惯青溪中。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题王任所藏林逋索句图 其四 (tí wáng rèn suǒ cáng lín bū suǒ jù tú qí sì)
身後不遗封禅藁,吟梅全是自题真。
画工岂识凌云意,童子趋炎鹤附人。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。
题李十八黄龙寺画壁 (tí lǐ shí bā huáng lóng sì huà bì)
胸次峥嵘落笔端,壁题留与老夫看。
枯槎尚倚春风力,苍竹从来自岁寒。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。