sù jiàn fú sì dōng chí yǒu huái gù yuán yīn jì yuán xiào shū
宿荐福寺东池有怀故园因寄元校书 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李端 (lǐ duān)

暮雨风吹尽,东池一夜凉。
伏流回弱荇,明月入垂杨。
石竹闲开碧,蔷薇暗吐黄。
倚琴看鹤舞,摇扇引桐香。
旧笋方辞箨,新莲未满房。
林幽花晚发,地远草先长。
抚枕愁华鬓,凭栏想故乡。
露余清汉直,云卷白榆行。
惊鹊仍依树,游鱼不过粱。
系舟偏忆戴,炊黍愿期张。
末路还思借,前恩讵敢忘。
从来叔夜嬾,非是接舆狂。
衆病婴公干,羣忧集孝璋。
慙将多误曲,今日献周郎。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

mù yǔ fēng chuī jìn , dōng chí yī yè liáng 。
fú liú huí ruò xìng , míng yuè rù chuí yáng 。
shí zhú xián kāi bì , qiáng wēi àn tǔ huáng 。
yǐ qín kàn hè wǔ , yáo shàn yǐn tóng xiāng 。
jiù sǔn fāng cí tuò , xīn lián wèi mǎn fáng 。
lín yōu huā wǎn fā , dì yuǎn cǎo xiān cháng 。
fǔ zhěn chóu huá bìn , píng lán xiǎng gù xiāng 。
lù yú qīng hàn zhí , yún juàn bái yú xíng 。
jīng què réng yī shù , yóu yú bù guò liáng 。
xì zhōu piān yì dài , chuī shǔ yuàn qī zhāng 。
mò lù huán sī jiè , qián ēn jù gǎn wàng 。
cóng lái shū yè lǎn , fēi shì jiē yú kuáng 。
zhòng bìng yīng gōng gàn , qún yōu jí xiào zhāng 。
cán jiāng duō wù qū , jīn rì xiàn zhōu láng 。

宿薦福寺東池有懷故園因寄元校書

—— 李端

暮雨風吹盡,東池一夜涼。
伏流迴弱荇,明月入垂楊。
石竹閒開碧,薔薇暗吐黃。
倚琴看鶴舞,搖扇引桐香。
舊筍方辭籜,新蓮未滿房。
林幽花晚發,地遠草先長。
撫枕愁華鬢,凭欄想故鄉。
露餘清漢直,雲卷白榆行。
驚鵲仍依樹,遊魚不過粱。
繫舟偏憶戴,炊黍願期張。
末路還思借,前恩詎敢忘。
從來叔夜嬾,非是接輿狂。
衆病嬰公幹,羣憂集孝璋。
慙將多誤曲,今日獻周郎。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

mù yǔ fēng chuī jìn , dōng chí yī yè liáng 。
fú liú huí ruò xìng , míng yuè rù chuí yáng 。
shí zhú xián kāi bì , qiáng wēi àn tǔ huáng 。
yǐ qín kàn hè wǔ , yáo shàn yǐn tóng xiāng 。
jiù sǔn fāng cí tuò , xīn lián wèi mǎn fáng 。
lín yōu huā wǎn fā , dì yuǎn cǎo xiān cháng 。
fǔ zhěn chóu huá bìn , píng lán xiǎng gù xiāng 。
lù yú qīng hàn zhí , yún juàn bái yú xíng 。
jīng què réng yī shù , yóu yú bù guò liáng 。
xì zhōu piān yì dài , chuī shǔ yuàn qī zhāng 。
mò lù huán sī jiè , qián ēn jù gǎn wàng 。
cóng lái shū yè lǎn , fēi shì jiē yú kuáng 。
zhòng bìng yīng gōng gàn , qún yōu jí xiào zhāng 。
cán jiāng duō wù qū , jīn rì xiàn zhōu láng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
暮雨被风吹散,东池一夜变得凉爽。伏流回旋,荇草柔弱。明月映照着垂柳。石竹静静地绽放出碧色花朵,蔷薇暗暗吐放出黄色花朵。我依靠着琴,观赏着鹤舞,手执扇子,引来桐香。旧笋已经脱去箨(竹鞘),新莲还未充满房间。林中幽静,花朵在夜晚绽放,远方的土地上,草先我生长。我抚摸着枕头,忧愁使我的华发变白,倚在栏杆上,思念着故乡。夜露依然清凉,云卷卷地飘过白榆树。惊起的鹊鸟仍然栖息在树上,游动的鱼儿不过是跳过了粱(梁)木。系着船,我特别想起了戴(名字),烹煮的黍米希望张(名字)能品尝。临近路尽处,我依然怀念过去的恩情,不敢忘记。从古至今,叔夜(指叔夜受魏武帝曹操重用)不是懒散,也不是轻率接受辎重车的荣宠。众人的疾病阻碍了皇帝的公务,众多忧虑聚集在孝璋身上。我惭愧自己误入了弯曲的道路,今日献上了周郎(指诸葛亮)。

赏析::
这首诗《宿荐福寺东池有怀故园因寄元校书》是唐代诗人李端创作的,通过一夜宿荐福寺东池的景物和心情,表达了对故园的思恋之情,同时也借题寄托了对友人元校书的深情厚谊。整首诗以自然景物为背景,交融了诗人的个人情感,具有深刻的意境和感人的内涵。
首先,诗人以“暮雨风吹尽”来描绘一夜的风雨已经过去,东池的景物显得格外清新和凉爽。这一开篇,以自然景物的变化引出了诗人的思念之情。接着,诗中出现了“伏流回弱荇,明月入垂杨”等描写,通过对池塘和植物的描绘,增强了诗意的层次感,使读者仿佛置身于诗人所描绘的东池之中。
在诗的后半部分,诗人将目光聚焦在自己的内心感情和对故园的思念上。他以“倚琴看鹤舞,摇扇引桐香”表现了自己在寺庙中休闲的情景,这里琴、鹤、扇、桐等元素都富有中国古典意境,增添了诗歌的古风。而后面提到的“抚枕愁华鬓,凭栏想故乡”,则直接表达了诗人的思乡之情,通过枕头和栏杆,突显了诗人内心的孤寂和远离家园的忧愁。
诗的最后部分,诗人以“露余清汉直,云卷白榆行”来形容夜晚的宁静和自然景色,以此为友人元校书送行,表达了深情厚谊。他回顾了友情的渊源,感慨万分。最后两句“慙将多误曲,今日献周郎”更是表达了对友人的歉意和真挚的情感。
标签: 思乡抒怀、友情情感、自然景物

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李端介绍:🔈

李端,字正已,赵郡人,大历五年进士。与卢纶、吉中孚、韩翃、钱起、司空曙、苗发、崔峒、耿湋、夏侯审唱和,号大历十才子。尝客驸马郭暧第,赋诗冠其坐客。初授校书郎,後移疾江南,官杭州司马卒。集三卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李端的诗:

相关诗词:

春怀故园 (chūn huái gù yuán)

朝代:唐    作者: 柳宗元

九扈鸣已晚,楚乡农事春。
悠悠故池水,空待灌园人。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

咏石校书(钦若)(石校书,本东川人。文章四六,与王超齐名。天复初应举,值大驾东迁,蜀路不心目,干戈继起,遂客寄天水,荏苒一纪有余。後知父亡,方乃举恸,广於寺院追荐忏罪而已。归与石遽因小隟,荼毒咏之。石 (yǒng shí xiào shū qīn ruò shí xiào shū , běn dōng chuān rén 。 wén zhāng sì liù , yǔ wáng chāo qí míng 。 tiān fù chū yìng jǔ , zhí dà jià dōng qiān , shǔ lù bù xīn mù , gān gē jì qǐ , suì kè jì tiān shuǐ , rěn rǎn yī jì yǒu yú 。 hòu zhī fù wáng , fāng nǎi jǔ tòng , guǎng wū sì yuàn zhuī jiàn chàn zuì ér yǐ 。 guī yǔ shí jù yīn xiǎo xì , tú dú yǒng zhī 。 shí)

朝代:唐    作者: 归处讷

十二年来匿父丧,三年之罪遣谁当。
如今追荐应无益,已被牛头煮几场。
(以上《监诫录》十《归生刺》)。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

至福严寺得邹耒阳书因寄 (zhì fú yán sì dé zōu lěi yáng shū yīn jì)

朝代:宋    作者: 刘摰

尽室攀萝入五峰,峰前金碧寺飞空。
山当星鸟离方镇,地辟天龙海上宫。
喜我徜徉泉石外,忆君辛苦簿书中。
登临樽酒无因共,半夜题诗寄北风。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

动物

宿福胜寺 (sù fú shèng sì)

朝代:宋    作者: 释元肇

投宿三十里,过山千万层。
天寒犹有菊,寺静更无僧。
掘芋充朝供,寻薪点夜灯。
望云归未得,惆怅一枝藤。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

永宁小园寄接近校书 (yǒng níng xiǎo yuán jì jiē jìn xiào shū)

朝代:唐    作者: 窦巩

故里心期奈别何,手栽芳树忆庭柯。
东臯黍熟君应醉,梨叶初红白露多。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

清明日浄因庄早饭罢遂游洪福有怀巨载元确因致别约 其二 (qīng míng rì jìng yīn zhuāng zǎo fàn bà suì yóu hóng fú yǒu huái jù zǎi yuán què yīn zhì bié yuē qí èr)

朝代:宋    作者: 李之仪

忆寻春色过何郎,西寺传来墨有香。
安得蒹葭真倚玉,再邀花影上回廊。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

闻鶑有怀故园 (wén yīng yǒu huái gù yuán)

朝代:宋    作者: 贺铸

海陵春後雨冥冥,耳厌蛙嗥鹳齿鸣。
何意东亭好风日,流鶑忽作故园声。
故园千里长牵梦,老病三年不废情。
想见杨花收卷尽,绿苔池院落朱樱。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

季元衡寄示三池戏藁 (jì yuán héng jì shì sān chí xì gǎo)

朝代:宋    作者: 韩元吉

文彩风流冠一时,三池聊作凤凰池。
新诗到处传桐叶,丽唱他年满竹枝。
归梦故应怀古括,清谈还喜对峨眉。
玉堂待草山东诏,解缆春江莫放迟。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

张建封大夫奏系为校书郎因寄此作 (zhāng jiàn fēng dài fū zòu xì wèi xiào shū láng yīn jì cǐ zuò)

朝代:唐    作者: 秦系

久是烟霞客,潭深钓得鱼。
不知芸阁上,遗校几多书。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。

放生池(大慈寺东北有池,号曰放生池。蜀人竞以三元日,多将鹅鸭放在池中。裕因谒主池僧不遇,当门书一绝句,自此放生稍息矣。) (fàng shēng chí dà cí sì dōng běi yǒu chí , hào yuē fàng shēng chí 。 shǔ rén jìng yǐ sān yuán rì , duō jiāng é yā fàng zài chí zhōng 。 yù yīn yè zhǔ chí sēng bù yù , dāng mén shū yī jué jù , zì cǐ fàng shēng shào xī yǐ 。 )

朝代:唐    作者: 陈裕

鹅鸭同羣世所知,蜀人竞送放生池。
比来养狗图鸡在,不那闍梨是野狸。

仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,○○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄○○。
仄仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,平仄○平平。